Vương Mãnh sững sờ, lập tức nói: “Nói! Ai dám bắt nạt cháu gái của chú! Chú giúp cháu bắt nạt lại.”Hoa Chiêu cười ngọt thêm vài phần, cái ông chú tiện nghi này thật tốt.“Diệp Thâm ngày hôm qua đưa sính lễ đến cho cháu, nhưng vì cháu cùng ông nội không ở nhà, đồ đạc đã bị một nhà ông nội ba lấy đi, đem giấu rồi, không có ý định đưa lại cho cháu” Hoa Chiêu nói ra.Vương Mãnh lại sững sờ, lúc đầu nghe Hoa Chiêu nói bị bắt nạt cứ nghĩ do bạn bè cùng lứa tuổi đánh nhau, kết quả, không ngờ lại nghiêm trọng như vậy.Thân là ông nội ba, lại giữ sính lễ? Chuyện này ai nghe cũng có thể giận điên người.Huống chi vẫn là ba chuyển vừa vang lên, những vật tư kia đều là đồ đắt giá, có tiền cũng không mua được.Đây là loại họ hàng nào a? Quá đáng giận rồi!“Vậy chú dẫn cháu…không được, ông nội của cháu không cho chú cùng ông ấy liên hệ, không cho chú đi cùng các người vào trong thôn, chú không dẫn cháu đi được.” Vương Mãnh nói ra: “Cứ như vậy a, tý nữa cháu mang Tiểu Triệu cùng mấy người nữa trở về, mang những thứ đó cướp về cho chú!”Vương Mãnh trừng mắt: “Bọn họ nếu không trả lại đồ cho cháu, liền nói Tiểu Triệu mang hết người lên đây.”Ba chuyển vừa vang cộng lại không rẻ, xe đạp, máy may, đồng hồ, bình quân đều là 200 đồng mỗi vật, chỉ có radio thì rẻ hơn một chút, hơn 100 đồng, cộng lại cũng đến 700 đồng, đủ xét xử.“Cảm ơn chú!” Hoa Chiêu cười.“Ai ai đây đều là chú nên làm” Vương Mãnh nói xong, thở dài: “Các cháu hiện tại thời gian cũng…Ai! Trở về khuyên nhủ ông nội của cháu, chú cùng cô của cháu năm đó không phải thật sự muốn cùng ông ấy đoạn tuyệt quan hệ.
Đây là do tình thế bức bách, những năm nay bọn họ đều rất hối hận, đều hi vọng ông của cháu có thể tha thứ cho bọn họ, trở lại thủ đô sống cùng họ.”Lần này đến phiên Hoa Chiêu trừng mắt.
Tình huống gì đây? Chú, cô? Trong trí nhớ của nguyên chủ căn bản không có loại sinh vật này.
Chưa từng có, một chút cũng không có.Cô tiếp thu tất cả trí nhớ của nguyên chủ, từ lúc sinh ra đến lúc chết, thậm chí những sự tình đã bị nguyên chủ quên, vẫn còn lưu trong tiềm thức, bị cô dần dần tiếp thu.Trong trí nhớ của nguyên chủ vẫn còn hình dáng của cha, cô nhớ rõ cha đã từng nói, ông là con một, lúc một tuổi thì mẹ bị quân địch sát hại, Hoa Cường lúc này mới phẫn nộ mà tòng quân.
Ở đâu ra, chú cùng cô?Hoa Cường về nhà nhiều năm như vậy, cũng chưa từng cùng nguyên chủ nhắc tới.Hoa Chiêu quản lý nét mặt rất đúng chỗ, tuy là trừng mắt nhưng thu hồi rất nhanh, biểu cảm lạnh nhạt nói: “Ông nội không bỏ xuống được cháu, không muốn bỏ cháu lại để một mình đi thủ đô.”“Sao lại bỏ cháu? Gia đình chú và cô của cháu có một căn nhà lớn, cũng từng nói là hoan nghênh cháu cùng đi, yên tâm, sẽ không bỏ lại cháu.” Vương Mãnh nói: “Hơn nữa điều kiện chữa bệnh ở thủ đô…”Đối với cái bệnh kia của lão thủ trưởng, đoán chừng cũng không có biện pháp.Nhưng trước khi lâm chung, có thể cùng con cái ở cùng một chỗ, cũng tốt a?“Ông nội của cháu, chắc vẫn còn ghi hận sự tình năm đó” Vương Mãnh thở dài: “Nhưng là Bảo Quốc cùng Thư Lan năm đó, thật sự là chỉ làm bộ, bọn họ nếu không cùng ông nội cháu phủi sạch quan hệ, cả nhà đều sẽ bị liên luỵ.”Tên cũng đã có, Hoa Bảo Quốc? Hoa Thư Lan?Hoa Chiêu tự bổ não quá trình cùng kết quả, năm đó là thời điểm hỗn loạn, loại chuyện này còn nhiều mà.Ông nội của cô cũng là một cái “Đoàn”, có thể trở về nông thôn trồng trọt, có thể thấy lúc trước đã trải qua sự việc không nhỏ.Tai vạ đến, từng người chạy, không chỉ phát sinh giữa vợ chồng, mà con cái cũng có thể chạy được, cánh cũng cứng rồi đấy.
Chỉ không biết hai người này sẽ ra mặt như thế nào? Thân thiết hay chỉ là quen biết?“Ông nội không bao giờ cùng cháu đề cập đến sự tình năm đó, vừa nhắc đến đã nổi giận.” Hoa Chiêu tò mò hỏi: “Chú và cô này của cháu đã bao nhiêu tuổi? Mẹ của họ…”Vương Mãnh cúi đầu suy nghĩ một chút, ông ta thực sự không đânh lòng lão thủ trưởng trước khi lâm chung lại lẻ loi hưu quạnh, bên người chỉ có một cháu gái chiếu cố, huống chi cháu gái này đã lập gia đình, đâu thể có đạo lý ngốc ở nhà mẹ đẻ mãi, Diệp Thâm không biết lúc nào sẽ quay lại mang người đi.
Đến lúc đó lão thủ trưởng chỉ có một mình làm sao bây giờ? Cho nên dù năm