Anh em họ Diệp đẩy măng về tới nhà thì thấy cha đã quay lại từ phủ thành còn mua thêm lu gốm cỡ lớn đang dựng đứng trên sân.
Diệp Quốc Kiện nhìn xe măng đầy ắp, vui mừng nói: “Hôm nay rao bán măng cho mấy tửu lâu, chưởng quầy định giá cao còn hứa hẹn có bao nhiêu cứ chở đến bấy nhiêu, họ nhập tất.
Vừa hay ngày mai ta lại chở chuyến măng này vào thành.”Tô Diệp mới đào cả ngày, chán ngán ỉu xìu chưa muốn đi.Tô Cảnh Lâm thấy bóng lưng con gái khẽ rụt, cảm xúc hạ xuống, cười cười động viên: “Diệp tử, cha mua quà cho con này, đoán thử đi nào.”Tô Diệp nói: “Cung tên”Tô Thế Vĩ bàng hoàng: “Sao con biết?”Tô Diệp: “Cha cười tươi thế kia, thiếu điều vẽ hẳn trên trán.”Tô Cảnh Lâm vuốt nhẹ mái tóc óng mượt của muội muội: “Ngày mai ca dẫn muội lên núi đào măng trúc, đào xong thì muội được phép ở lại dùng thử cung tên mới.
Giờ vui vẻ lên nhé, vào xem thử quà như thế nào.
Ca mua của nhà một thợ săn ở thôn họ Quách.
Hoàn cảnh địa lý Quách gia thôn tương tự thôn chúng ta, núi rừng bao quanh tứ phía.
Từ đây sang đấy cách mấy ngọn đồi cao nhưng chưa có đường mòn thông thẳng sang.”Tô Cảnh Lâm mở bao nải hành lý, nhấc cung tên và ống đựng tên ra.
Tô Diệp thích ngay từ ánh mắt đầu tiên nhưng có vẻ chiều dài cung chỉ thấp hơn nàng chút xíu, khi sử dụng không quá thuận tay.
Tô Diệp nghi hoặc nhìn Tô Cảnh Lâm, ánh mắt mang tia dò hỏi.Tô Cảnh Lâm nói: “Năm đó, phụ thân của Quách thợ săn tự mình chọn đại thụ thô khỏe, chất gỗ đặc chắc đàn hồi, thích hợp đẽo gọt cánh cung.
Gân trâu đực luộc sơ, phơi khô thành dây cung.
Lão gia tử chế tạo được tổng cộng 3 bộ, bộ con đang cầm ít sử dụng nhất.”“Quách lão gia tử mắc bệnh nặng nan y, chi phí mời đại phu bắt mạch bốc thuốc tiêu tốn phần lớn của cải tích lũy.
Quách thợ săn cực chẳng đã nhịn đau ôm cung tới tiệm cầm đồ.
Tiểu nhị bắt chẹt người gặp nạn, định giá cực thấp.
Hắn đương chán nản bước khỏi cửa thì đụng mặt ta.
Tuy kích thước không phù hợp dáng người muội nhưng thắng ở giá cả hợp lý, chất lượng tốt.
Năm nay muội luyện tập thành thục, sang năm cao hơn là vừa đẹp.”“Thôn ta không nuôi ngựa, trường tộc vô pháp dạy kỵ mã nhưng có dạy bắn cung.
Dụng cụ chủ yếu chế tạo bằng trúc.
Trúc tuy dẻo dai nhưng rỗng ruột dễ gãy, chưa chắc đã chịu nổi sức tay của muội.
Giang Nam ít trúc chưa có cơ hội cho muội thử, may mắn phát hiện ra phiến trúc rậm rạp kia, ca tính phải phát triển mười năm hơn rồi.
Mai ta cẩn thận chọn thân tốt, đẽo gọt cánh cung phù hợp.
Mới bắt đầu cứ luyện tên trúc, dần dần chuyển sang cung gỗ gân trâu.”Tô Cảnh Lâm dạng chân, làm mẫu tư thế kéo cung nhắm bắn.Tô Diệp nhận cung từ tay đại ca, trí não mô phỏng tư thế mẫu, chậm rãi thực hành.
Cánh cung giãn căng tròn đầy, Tô Diệp sợ hãi dừng tay không dám sử dụng mười phần sức lực, lỡ đứt dây thì chết.Tô Diệp nói: “Muội muốn cung bằng trúc nữa”Tô Cảnh Lâm chiều muội muội cực: “Được, mai chặt trúc”Tô Cảnh Phong nhảy nhót chen hô: “Đệ cũng muốn cung tên riêng, muốn học bắn tên săn thú.”Tô Cảnh Lâm: “Đệ tự tìm cha xin cung đi.”Tô Cảnh Lâm vẽ đường cho hươu chạy, Tô Cảnh Phong tót đi luôn.Tô Diệp buông cung tên: “Ngồng tỏi đắt lắm ạ?”Tô Cảnh Lâm: “Uhm, khá đắt.
Hiện giờ giá lương thực và thịt tươi tương đối cao.
Triều đình vẫn đang khống chế giá lương thực nhưng thả nổi giá thịt.
Thời điểm giá lương thực tăng vọt, nhiều hộ gia đình không nuôi nổi gia súc gia cầm, phải mổ heo.
Gần tết cầu lớn hơn cung, chủng loại thịt ít ỏi, giá cả tăng không giảm.
Đứng trên cương vị gia đình chúng ta, đây là tín hiệu tốt.”Tô Diệp: “Dựng giá gỗ mỏng, phủ kín đất trồng tỏi.
Bên ngoài lạnh, đặt trên giường ấm sương phòng.
Ngồng tỏi sẽ phát triển tốt.”Tô Cảnh Lâm: “Biện pháp này khả thi.
Phủ huân quý, nhà phú hộ nhiều tiền vẫn xây phòng ấm dưỡng hoa cỏ quanh năm mà.
Ca thương lượng với cha, bớt chút thời gian đóng rương gỗ.”Tô Diệp trân trọng treo cung trên tường phòng ngủ.
Chậu ruột già vẫn nằm nguyên cạnh cửa bếp, chưa xê dịch li lai nào, dải mỡ thừa trắng đục dính mặt ngoài đã mất tăm mất tích.
Tô Diệp đun nồi nước sôi nhấc ra ngoài sân, xin Diệp Mai thêm gáo bột mì thô.
Tô Diệp cắt đại tràng thành từng đoạn dài một thước, dùng đầu đũa lộn trái vách ruột, lấy dao cạo lớp màng nhầy bên trong, rửa qua nước lạnh.
Rắc bột mì thô đều đại tràng, xoa bóp tỉ mỉ, tuốt lên tuốt xuống tẩy rửa được rất nhiều cặn bã hôi thối, dội nước trôi sạch.
Lặp đi lặp lại ba lần rồi bóp rượu trắng khử hôi diệt khuẩn, tráng lần cuối bằng nước nóng.
Chậu ruột già trắng bóc sạch sẽ.Tô Diệp thắng đường mía tạo nước màu và pha chế nước chua.
Tô Hủy hỗ trợ nhóm lửa, nghiền nhỏ hương liệu vừa mua.
Thời gian gấp gáp không kịp tẩm ướp