Tô Cảnh Lâm: “Nhà mình được chia ba mẫu ruộng hoang.
Hiện tại một mẫu đã lên luống gieo củ cải và cải trắng, còn phải khai khẩn thêm hai mẫu nữa.
Nơi này có giống lúa mì vụ đông, cuối tháng chín giáp hạt.
Từ mùa đông năm nay đến vụ gieo trồng hè sang năm, chúng ta phải ưu tiên tích trữ đầy đủ lương thực.
Bây giờ đa phần các hộ trong thôn đang tích cực khai hoang nhận lương thực, khối người chòn chưa kịp xây nhà.
Cha chúng ta không đủ sức làm việc nặng, nương và Hủy nhi thêu thùa kiếm thêm mấy đồng sinh hoạt phí, miễn cưỡng duy trì thu chi.
Xây tường vây tốn rất nhiều gạch xanh và vôi vữa.”“Nơi đây sẵn có nhiều đá vôi tự nhiên.
Đốt đá vôi điều chế thành vôi sống.
Thả vôi sống vào nước, chờ nguội lắng thành vôi tôi.”“Chính xác.
Cữu cữu và cha cũng dạy ca như thế.
Sao muội lại biết?”Tô Diệp nhìn trời, giả chết.Tô Cảnh Lâm đoán nàng không muốn giải thích, chỉ nghĩ nàng vô tình học lỏm được ở đâu đấy thôi.Tô Cảnh Lâm đứng lên: “Ca bàn bạc thêm với cha.”Tô Diệp nhìn chằm chằm ngọn Tru Lĩnh.
Trong đấy chắc hẳn có lợn rừng.
Nàng không rõ giới hạn sức mạnh của bản thân tới đâu, liệu có giết nổi lợn rừng hay không.
Chắc thịt lợn rừng bán được giá cao cũng đổi được nhiều lương thực nhỉ.Tô Cảnh Lâm ra với nàng: “Cha bảo tối nay cha sẽ bàn bạc cùng cữu cữu”Tô Diệp chỉ về phía ngọn Tru Lâm: “Đi xem đi”Tô Cảnh Lâm: “Ca đi với muội.”Hai người địu sọt tre, cầm đầy đủ công cụ vũ khí.
Hai đệ đệ nhỏ đòi đi theo, Tô Cảnh Lâm từ chối.Phần lớn ruộng khai hoang nằm ở phía nam, bên kia bờ sông.
Giữa sông bắc ngang cây cầu gỗ.
Nhà Tô Diệp cách cầu 15 phút đi bộ, xuyên qua khu vực ruộng khai hoang, đi bộ thêm 30 phút nữa mới tới chân núi.Mấy người phụ nữ đang hái rau dại khu bìa rừng.
Nghe tên Tru Lâm là biết trong núi có nhiều lợn rừng.
Phía bìa rừng, thực vật rập rạp, sườn dốc thoải lùn là môi trường sống thích hợp của đàn lợn rừng, gà rừng và thỏ hoang.
Trước khi dẫn nạn dân tới đây lợp nhà phân ruộng, huyện lệnh cử một số sai nha và nha dịch vây săn tiêu diệt lợn rừng.
Tuy bắt được phần lớn dã thú nhưng cái giá phải trả không hề nhỏ.
Hai người bị thương nghiêm trọng, năm người bị thương nhẹ.
Quan phủ cũng nhắc nhở kỹ người dân không được tự ý đi vào khu vực giữa núi.Hai huynh muội chỉ muốn thăm dò khu vực bìa rừng như những người khác.
Sườn núi hướng tây tràn ngập ánh nắng mặt trời, thực vật tươi tốt hơn hẳn sườn bên kia.
Mặt đất trồi lên khá nhiều rễ cây mới chặt và gốc cỏ tranh bị phạt ngọn.
Tô Diệp và Tô Cảnh Lâm định hái ít nấm nhưng người khác nhặt sạch trước rồi, trời lại chưa đổ mưa.Hai anh em đành đi sâu hơn vào trong rừng.
Khu vực giao thoa giữa bìa rừng và giữa rừng thưa thớt vài bụi nấm tùng, càng đi sâu hơn càng thấy nhiều nấm, thậm chí còn hái được mộc nhĩ và ngẫu nhiên gặp thỏ hoặc gà rừng chạy lướt qua.
Tô Diệp nhặt mấy viên đá vừa tầm cho vào sọt, tay cũng cầm sẵn.
Nếu phát hiện động tĩnh của thỏ, gà rừng, nàng sẽ ném đá.
Do không quá chú tâm rình bắt nên chỉ thỉnh thoảng mới ném.
Hai người nhặt nấm một canh giờ, chứa đầy hai gùi và một túi to.
Tô Diệp săn được năm con thỏ và ba con gà rừng, buộc chung trong túi.
Chuyến này đến cái bóng lợn rừng cũng chưa gặp, Tô Diệp có chút tiếc nuối trong lòng.
Đầu giờ chiều về đến nhà, mọi người đã ăn xong cơm chỉ để phần lại cho hai anh em.
Diệp Mai ngồi phân loại nấm.
Bụi nào nguyên vẹn thì phơi khô tích trữ, bụi nào dập hỏng thì tối nấu canh.
Nghỉ trưa xong, Tô Cảnh Lâm, Tô Diệp khai khẩn đất hoang.Sau bữa tối, Tô Thế Vĩ và Diệp Mai sang nhà họ Diệp bàn chuyện xây tường rào.
Bữa sáng hôm sau, Tô Thế Vĩ thông báo: “Hôm qua cha đã thống nhất với cữu cữu các con, năm nay hai nhà tập trung xây trước tường vây quanh nhà chúng ta.
Mùa đông cả nhà cữu cữu dọn sang đây ở cùng cho an toàn.
Diệp tử và Lâm nhi, Đức Chinh phụ trách nhặt đá vôi, thử nghiệm nung vôi sống và sơ chế vôi tôi dẻo.
Thử nghiệm thành công thì tập trung nhặt đủ số lượng cần dùng.
Mẹ các con và Hủy nhi phụ trách công đoạn chế biến chính.
Quả nhi và Phong nhi cũng phụ nhặt đá, nhặt được bao nhiêu thì nhặt.
Cha đến gặp trưởng thôn xác định phạm vi đất nền nhà mình và tiến hành đăng ký.
Cửa sổ chưa làm xong, còn bàn ghế, khung cửi… Chờ cha làm xong, chúng ta khởi công xây tường vây.”Muốn tìm đá vôi phải tìm trên triền sau ngọn núi.
Tô Diệp, Tô Cảnh Lâm, Diệp Đức Chinh mỗi người cõng một cái sọt, tản ra xung quanh tìm nguyên cả buổi sáng không thấy gì.
Bữa trưa ăn tạm cháo rau dại, vòng xuống giữa và chân núi tiếp tục tìm.
Tô Cảnh Lâm phát hiện cục đá màu xám trắng.
Đây đúng là đá vôi rồi.
Phạm vi một dặm xung quanh trải đầy loại đá này.
Tô Cảnh Lâm quyết định mỗi người cõng nửa sọt về nung thử xem có