Các thực tập sinh hạ quyết tâm dẫn dụ ác long đi để cướp châu báu đã bắt đầu hành động.
Để làm được, họ còn nhờ đến sự giúp đỡ của các thực tập sinh nữ, nói thế nào thì Hạng Điềm cũng đề phòng họ như đề phòng trộm, chưa biết chừng tất cả đám bọn họ vì từng tiếp xúc với Bạc Dĩ Nhu nên đều lọt vào danh sách đen của anh rồi.Mỗi người trong số họ đều có một phòng livestream riêng, nhưng chỉ cần từ hai người trở lên cùng nằm trong một phạm vi nhất định thì các phòng livestream sẽ lập tức sáp nhập thành một.
Điều này có nghĩa là bọn họ sẽ tập hợp người xem trong các phòng livestream về cùng một chỗ, những người không mấy nổi tiếng có thể tận dụng cơ hội này để được hưởng ké tiếng tăm những người nổi tiếng hơn.Vì thế nên họ rất vui vẻ gia nhập, không nói đến những người khác, chỉ riêng Vân Tùng và Chiêm Cầm với lợi thế ngoại hình thì chắc chắn độ nổi tiếng sẽ không thấp.
Hơn nữa, nhiều người tập trung lại với nhau và phòng livestream sáp nhập thành một thì lượng người xem cũng sẽ không ít.Thế là kế hoạch dẫn dụ ác long bắt đầu.Vân Tùng dựa vào sức hút đào hoa của mình để biến các cô gái trở thành người báo tin cho anh ta, giúp anh ta nắm bắt tin tức, dễ dàng biết được hành tung của Bạc Dĩ Nhu và Hạng Điềm.
Hạng Điềm quả thật theo sát Bạc Dĩ Nhu như hình với bóng, cho dù có không kề cận thì nơi nào có Bạc Dĩ Nhu, nơi ấy cũng có thể tìm thấy Hạng Điềm trong phạm vi 200 mét đổ lại.
Nếu họ dám lại gần, anh chắc chắn sẽ đánh bay họ trong vòng chưa đầy 5 phút.Các thực tập sinh nghiến răng nghiến lợi, con ác long này đáng ghét ghê!Bọn họ lén lút đi theo hai người.Theo kế hoạch, thực tập sinh nữ số 1 té ngã trên con đường đá cuội mà Hạng Điềm đi qua, sau đó sẽ nằm trên đất rên khe khẽ.Hạng Điềm bước qua cô ấy mà không chớp mắt lấy một cái.Thực tập sinh nữ số 1: “Phó hội trưởng đại nhân! Tôi bị vấp té!”“Thế à? Lần sau nhớ đi đường cẩn thận.” Giọng nói của Hạng Điềm không có chút dịu dàng nào, lướt qua một cách dửng dưng rồi cứ thế lạnh lùng bỏ đi, để lại một người đẹp nữa ngồi trên mặt đất tròn mắt há mồm.Tên này không có chút ga lăng nào hết! Cho 1 sao!Thực tập sinh nữ số 1 rút lui.Để tăng tính chân thực, khoang chiếu VR sẽ dựa theo thời gian trong thế giới thực tế ảo mà gây ra cho người chơi những cảm giác như đói bụng, khát nước, mệt mỏi,… Ngoại trừ không cần phải đi vệ sinh ra thì ăn uống ngủ nghỉ đều là những việc cần thiết trong trò chơi này.Kế hoạch hành động của thực tập sinh nữ số 2 được thực hiện ở nhà ăn.Nhìn thấy Hạng Điềm và Bạc Dĩ Nhu bước vào, số 2 bưng khay cơm đi đến trước mặt hai người họ, chuẩn bị đổ cà ri vào người Hạng Điềm.
Như thế thì anh sẽ buộc phải một mình về ký túc xá thay đồ.
Hơn nữa người mắc lỗi lại là một cô gái, anh ta sẽ không dễ nổi nóng, hội trưởng đại nhân cũng sẽ bảo vệ cho cô ấy.Cô ấy đi về phía Hạng Điềm, ngón tay bưng khay cơm khẽ buông lỏng, giả vờ nghiêng cả khay cà ri ra ngoài, sắp sửa ụp vào người Hạng Điềm.Nào ngờ đúng vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Hạng Điềm bỗng đưa tay ra đỡ lấy khay cà ri sắp đổ xuống.
Không biết là cố tình hay vô ý nhưng vì dùng lực quá mạnh nên khay cà ri bị hất lên dội ngược vào mặt của số 2.Số 2: “…”Những thực tập sinh khác lén lút ngồi trong góc quan sát tình hình bên này đều đồng loạt tỏ ra vẻ mặt không đành lòng: “Ôi”“Móa!”“Ha ha ha ha má nó tôi không biết là nên cười hay là nên tội nghiệp các chị nữa.”“Đáng thương ghê, các chị gái sao thế, quên mất kinh nghiệm từng trải rồi hả, sao lại muốn nhảy vào hố của phó hội trưởng nữa vậy?”“Tôi thấy các chị gái ai ai cũng liều ghê, khá là cảm động.”“So với đám đàn ông thì mấy cô gái đúng là đáng thương thật, hai NPC lợi hại nhất xuất hiện, nhưng hội trưởng đại nhân mà đám đàn ông công lược vừa ngầu vừa đẹp lại còn tốt tính, còn phó hội trưởng đại nhân mà họ công lược thì ác như quỷ, mỗi lần xuất chiêu là một lần làm tổn thương tinh thần, quá là đáng thương, để lại bóng ma tâm lý cho họ luôn.”“Không được, tôi phải tặng hoa tặng kim cương cho các chị gái, an ủi tâm hồn tổn thương của các chị gái mới được.”Chủ đề #Các thực tập sinh nữ khổ quá mà# đã nhanh chóng leo lên hot search.
Trong số 30 thực tập sinh chỉ có 11 thực tập sinh là nữ, ít hơn nhiều so với số thực tập sinh nam, mà ai nấy đều liên tiếp bị tổn thương vì NPC phó hội trưởng.
So với các thực tập sinh nam thì họ đúng là thê thảm khỏi bàn, quả thực là người thấy người đau lòng kẻ nhìn kẻ rơi lệ, cộng đồng mạng vừa tội nghiệp vừa không nhịn được mà phì cười.Các cô gái vì đáng thương nên mới lên hot search, vì khiến người ta thương xót nên mới thu hút sự quan tâm lớn, còn người làm tổn thương các cô gái, NPC Hạng Điềm lại cũng lên hot search.
Đối với đám con gái anh ta đúng là có hơi thô lỗ, nhưng nghĩ đến chuyện trong lòng anh chỉ có một mình hội trưởng, đối xử với hội trưởng một kiểu, đối xử với những người khác một kiểu khác thì âu cũng là một điểm dễ thương.Thêm nữa là ai cũng đều có tâm lý ngưỡng mộ người giỏi hơn mình.
Phía các thực tập sinh nam hết lần này đến lần khác tính kế với Hạng Điềm, kết quả là liên tiếp thất bại.
Hạng Điềm dường như lần nào cũng nhìn thấu được ý đồ của bọn họ, nắm rõ mọi thứ trong lòng bàn tay.
Cái cảm giác mạnh mẽ của sự khôn ngoan ấy đúng là rất thu hút người khác!Thế nên những cư dân mạng dễ rung động vừa thương cho các chị gái lại cũng vừa lọt hố Hạng Điềm.Sau nhiều lần thất bại, còn khiến các cô gái phải mếu máo, ngay cả Vân Tùng cũng có hơi cắn rứt lương tâm.
Đẩy các cô gái đến trước mặt người đàn ông ác như quỷ là Hạng Điềm đúng là quá tàn nhẫn, thôi bỏ đi, da mặt họ vẫn dày lắm, nên tự mình hành động vậy.Dẫn dụ ác long chỉ là bước đầu tiên, có vẻ không khó lắm.
Vấn đề nằm ở chỗ làm sao giành được báu vật.
Hội trưởng tính tình ngông cuồng tự luyến, thể nào cô ấy cũng sẽ không dễ dàng cắn câu như những cô gái khác, chuyện này cần phải từng người trong số họ vắt óc suy nghĩ mới được.“Bây giờ hội trưởng đang muốn đến phòng đàn kính để luyện đàn, đây là cơ hội tốt, có ai muốn đi không?” Vân Tùng quay đầu lại hỏi đám thực tập sinh.Nếu là luyện đàn thì tốt nhất nên cử người biết đánh đàn.
Các đồng minh nhìn nhau, không ai lên tiếng.
Người thì không biết đánh đàn, người thì cảm thấy trình độ của mình quá tầm thường, còn lại thì vẫn chưa sẵn sàng nên có hơi lo lắng.“Để tôi đi cho.” Bỗng Chiêm Cầm nói.
Anh ta vừa lên tiếng thì ngay lập tức bình luận trên màn hình sôi nổi hẳn.Vân Tùng: “Được.
Vậy theo như giao ước, chúng tôi sẽ nghĩ cách chia rẽ phó hội trưởng giúp anh.”…Trên mũi Tiết Xán còn dán miếng gạc băng vết thương, vết bầm trên mặt đã hoàn toàn tan biến.
Nếu không có miếng gạc băng vết thương đó thì cũng chẳng thể nhận ra dấu vết thê thảm sau khi bị một quả bóng ném trúng mặt, máu mũi máu miệng thi nhau chảy.“Đúng là đáng ghét, người phụ nữ xấu xa đó…” Tiết Xán hùng hổ đi đến trường, cực kỳ muốn trả thù rửa hận.“Đại ca, em đi nghe ngóng rồi.
Hội trưởng kia chính là đại tiểu thư của tập đoàn XX, gia thế cũng ngang ngửa anh, còn được người nhà rất mực cưng chiều.
Lúc anh chuyển về đây học cũng là lúc cô ta học vượt lên cấp ba, vậy nên anh mới không gặp được cô ta.
Chúng ta vừa mới đến, hay là tránh mặt cô ta một chút thì hơn.
Nhịn một năm thôi là được…” Tên đàn em lắp bắp nói.
Anh ta hoàn toàn không ngờ rằng hồi cấp hai họ là những nhân vật đáng gờm nhất trường, đến giáo viên còn không dám quản họ, vậy mà vừa lên cấp ba mọi thứ liền thay đổi.Thủ lĩnh của đàn sư tử còn có một người khác, hơn nữa còn chính trực tráng niên, rất được những sư tử con ủng hộ.
Những tên sư tử trẻ tuổi này muốn khiêu chiến với người có quyền hành nhất, hậu quả là bị no đòn.“Trước giờ chưa từng có ai dám đánh bố mày cả, đến cả ba của tao còn chưa từng đâu.” Tiết Xán lầm bầm, một tay đặt lên ngực.“Này, Tiết Xán!” Đột nhiên phía cuối hành lang có người xuất hiện.Tiết Xán và đám đàn em cùng nhìn về hướng đó, trông thấy Hàn Thần.Nét mặt Hàn Thần cứng đờ, rõ ràng là lần đầu làm chuyện ấy.
Anh ta như một con robot không có cảm xúc bắt đầu châm chọc một cách máy móc: “Lêu lêu Tiết Xán, cái đồ con rùa rụt đầu, dung túng cho bọn đàn em ức hiếp tôi, hôm nay tôi phải trả thù!”Tiết Xán nheo mắt lại, nhớ ra tên này chẳng phải chính là người được Bạc Dĩ Nhu cứu lúc trước sao? Chuyện gì thế này? Nói năng không bình thường, đã thế vẻ mặt còn khó hiểu, nhìn thôi cũng khiến người ta nóng máu.Hàn Thần cứng ngắc xoay người một cái, đưa lưng về phía Tiết Xán, sau đó làm điệu bộ vỗ mông rồi lại quay đầu nói với Tiết Xán: “Tiết Xán, ăn rắm của ông đi nhé!”“Hahahahahaha”“Hahahahahaha tôi cười chết mất thôi, Hàn Thần đáng yêu quá đi mất!”“Lọt hố anh ấy rồi hahaha dáng vẻ không biết chửi người trông ngoan ghê.”“Chú bé vểnh mông!”Mặc dù Hàn Thần nói gượng gập không một chút cảm xúc nhưng vẫn dấy lên lòng hận thù của Tiết Xán.Hàn Thần hoảng sợ chạy như điên, phía sau là hỗn thế ma vương Tiết Xán đang đuổi theo.…NPC Bạc Dĩ Nhu có một số lộ trình nhất định, chẳng hạn như mỗi buổi chiều vào lúc hoàng hôn sau khi tan học sẽ đến phòng đàn luyện đàn.
Phòng đàn này nằm trong vườn hoa hồng, trong phòng kính trong suốt đặt một chiếc đàn piano ba chân màu đen, chung quanh trang trí đủ các loài hoa, bên ngoài lại là vườn hoa hồng nở rộ tuyệt đẹp, thật sự đẹp tựa như mơ.Nơi đây ban đầu mở cửa cho tất cả học sinh vào.
Tuy nhiên vì Bạc Dĩ Nhu thường xuyên đến đây nên nó đã trở thành một nơi đặc biệt mà người bình thường không thể ghé thăm, dần dần lại trở thành phòng đàn của một mình cô.Đúng lúc Bạc Dĩ Nhu và Hạng Điềm vừa đến vườn hoa hồng, một thực tập sinh vội vàng chạy lại: “Hội trưởng! Hội trưởng!”Bạc Dĩ Nhu: “Có chuyện gì thế?”“Tiết Xán lại gây sự với Hàn Thần rồi!”Bạc Dĩ Nhu nghe vậy khẽ cau mày, nhấc chân định đi đến chỗ họ.
Nhưng Hạng Điềm đưa tay giữ cô lại, đôi mắt dưới kính vừa sắc bén vừa thăm dò nhìn thực tập sinh kia, dưới ánh nhìn của anh, thực tập sinh kia có hơi chột dạ mà né tránh.Quả nhiên có vấn đề, mấy tên đàn ông hèn mọn không biết xấu hổ này chắc chắn lại muốn quyến rũ Bạc Dĩ Nhu đây mà.
Hạng Điềm nghĩ vậy, quay sang nói với Bạc Dĩ Nhu: “Cậu đi luyện đàn đi, để tôi đi xem sao.”Thực tập sinh tên Hàn Thần kia khá đặc biệt, nếu không phải vì phát hiện ra trường hợp của anh ta thì họ đã không cần phải tiến vào làm NPC, cộng thêm lúc này vì bọn họ tính đủ mọi cách để làm phiền hai người họ nên mới không thể không nán lại đây lâu.“Được.” Có Hạng Điềm thì sẽ không có vấn đề gì cả.Hạng Điềm đi theo thực tập sinh kia.
Thực tập sinh kia quay lưng về phía Hạng Điềm, nét mặt thở phào nhẹ nhõm.Bạc Dĩ Nhu đi xuyên qua vườn hoa hồng, tiến về phòng kính ở vị trí trung tâm.Cô đẩy cửa ra, một bản nhạc trong trẻo êm đềm rót vào tai, cô thoáng chốc sững sờ.Cô bước theo tiếng đàn, vòng qua từng tầng từng tầng hoa tươi cao thấp đủ cả, tầm mắt dần dần trở nên thoáng đãng.
Cô trông thấy góc nghiêng tuấn tú của một chàng trai.
Mặc dù mái của phòng kính làm bằng chất liệu chống nắng nhưng bốn bề vẫn là những tấm kính trong suốt, ánh hoàng hôn phản chiếu đúng lúc rơi trên thân hình chàng trai và chiếc đàn, tựa như một tầng hào quang mỏng bao phủ lấy anh ta, ngay cả ngón tay trên phím đàn cũng đẹp đẽ biết chừng nào.“Aaa lãng mạn quá đi, tôi nghẻo rồi!!!”“Đây đúng kiểu mở đầu của phim thần tượng vườn trường rồi! Chiêm Cầm xông lên nào!”“Tuy có hơi cũ rích nhưng nghĩ đến đây không phải là phim ảnh mà là ‘chuyện có thật xảy ra’ là tôi lại cảm thấy ổn áp phết.”Bạc Dĩ Nhu nhìn Chiêm Cầm, trong lòng chợt hiểu ra.
Lần trước đọc sách ở dưới gốc cây có thể nói là không cố tình quyến rũ cô nhưng lần này nói không cố tình thì quả thực vô lý.Cô phối hợp với màn biểu diễn của anh ta, đứng một bên lẳng lặng thưởng thức xong một bản nhạc mới vỗ tay khen ngợi: “Đàn cũng được đó.”Chiêm Cầm quay đầu về phía cô, vành tai khẽ đỏ ửng nhưng trên mặt vẫn điềm nhiên như không: “Cảm ơn, không thể sánh bằng hội trưởng được.”Bạc Dĩ Nhu đi tới: “Đương nhiên rồi.
Cậu muốn so với tôi thì hẵng còn sớm hơn mấy năm.”“Thấy cậu là người duy nhất tôi gặp được trong phòng đàn suốt hai năm qua, tôi sẽ chỉ dạy cho cậu, ngồi nhích sang bên một chút đi.” Bạc Dĩ Nhu thản nhiên bảo Chiêm Cầm làm theo lời mình, tự nhiên thoải mái, không hề có ý tứ ngại ngùng của một cô gái.Ngược lại cơ thể Chiêm Cầm có hơi cứng đờ, máy móc nhích sang một bên.Cộng đồng mạng lập tức bày tỏ tiếc nuối cho chuyện không thành.“Ôi trời ơi Cầm Cầm, sao anh lại thành ra thế này! Sao tai lại đỏ thế, ngại ngùng thế! Anh như thế thì sao mà tán tỉnh được hội trưởng đại nhân chứ hả!”“Lúc trước tôi còn tưởng bộ dạng không có ham muốn của Chiêm Cầm là do thiết lập nhân vật của công ty cơ, bây giờ thì tôi tin anh ta thật sự không có ham muốn rồi.”“Gì mà trong sáng thế? Để chị đây dạy cậu mấy chuyện hay ho nhé.”“Lầu trên im miệng đi, fan mẹ không cho phép mấy bà cô như chế lại gần Cầm bảo!”“Chờ chút, biết đâu hội trưởng đại nhân lại thích kiểu đơn thuần không ham muốn thì sao?”“Aaaa phó hội trưởng đáng sợ quay lại rồi, Cầm Cầm mau chạy đi!!!”Lúc Hạng Điềm và thực tập sinh nọ tới, Tiết Xán không hề ẩu đả với Hàn Thần.
Anh ta cùng đám đàn em trói Hàn Thần và những thực tập sinh khác lại.
Nhìn thấy Hạng Điềm, anh ta sửng sốt, theo bản năng nhìn phía sau lưng anh, không còn ai khác, vậy là lập tức tặc lưỡi, thái độ trở nên bất cần.“Phó hội trưởng, anh tới đúng lúc lắm.
Lần này không phải tôi gây sự đâu đấy nhé.
Là thằng oắt con này cậy có hội trưởng bảo kê nên tới khiêu khích tôi, không tin thì chúng ta kiểm tra camera thử.” Tiết Xán nói.Nghe Tiết Xán nói vậy, ánh mắt Hạng Điềm thoáng chốc trở nên lạnh lùng.
Nhìn thấy bộ dạng chột dạ của đám thực tập sinh kia, trong số đó còn có tên đào hoa đầy mưu mô Vân Tùng, anh liền cảm thấy không ổn.
Nhưng anh không thể bộc lộ quá rõ ràng, nếu không thì người xem sẽ nghi ngờ anh làm sao có thể nhanh chóng đoán ra họ muốn dụ anh đi như thế.“Đừng có khi không kiếm chuyện nữa, cả Tiết Xán lẫn mấy người, nếu có lần sau thì không cần biết là ai gây sự trước, tất cả đều cút ra khỏi trường cho tôi.” Ngôi trường này trao cho Hội học sinh quyền hành rất lớn, gần như là học sinh tự quản.
Mặc dù về mặt quy trình có hơi phức tạp, lại còn phải đến gặp hội đồng trình bày lý do nhưng nếu muốn hạ quyết tâm đuổi một học sinh nào đó thì vẫn là chuyện có thể làm được.Hạng Điềm cảnh cáo một trận xong mới quay đầu rời đi.Đám người Vân Tùng trao đổi bằng ánh mắt với nhau, cảm thấy từng ấy thời gian hẳn là đủ để Chiêm Cầm làm gì đó rồi.
Họ cũng không thể giúp anh ta kéo dài thời gian hơn nữa, dù sao cũng là đối thủ cạnh tranh.Hạng Điềm quay trở về phòng đàn, vừa bước vào đã trông thấy Bạc Dĩ Nhu và Chiêm Cầm đang cùng ngồi trên một chiếc ghế, gần như là vai kề vai tay kề tay mà đánh đàn với nhau.
Dưới ánh hoàng hôn màu cam mơ màng, cô gái xinh đẹp thẳng thắn và chàng trai kiêu ngạo khắc chế trông thật xứng đôi làm sao, một cảnh tượng đẹp như tranh vẽ.
Quan trọng nhất là ánh mắt chàng trai thỉnh thoảng quay đầu nhìn cô gái, ai nhìn cũng biết anh ta thích cô.Hạng Điềm lập tức bóp nát một bông hoa đang ngủ yên bên cạnh.“Không xong rồi, phó hội trưởng hắc hóa rồi đúng không?!”“Oa oa kịch tính ghê! Có bị cho vào danh sách đen không đây? Có cưỡng hôn không đây? Có tỏ tình không đây?”“Ác thần Tu La bỗng nhiên xuất hiện, tôi vừa sợ vừa thấy phấn khích ghê.”“Phó hội trưởng bị ngọn lửa ghen ghét xâm chiếm, không biết thương hoa tiếc ngọc! Những người yêu hoa kịch liệt lên án!”“Hahahaha