Sau khi trở về từ tiệc rượu, tâm tình của Liễu Minh Khanh rất tốt.Lê phu nhân lén nói với bà ta rằng Bố Chính Sứ đại nhân vô tình nhìn thấy Tô Hạm và Tô Nguyễn, nói hai người mỹ mạo vô song, đặc biệt là Tô Hạm, khen nàng ta đúng là một đóa hoa hải đường kiều diễm.Ý tứ trong lời nói rất rõ ràng.Lúc này Liễu Minh Khanh vẫn chưa có sắp xếp gì, nhưng đã có đại nhân vật coi trọng, với bà ta mà nói, đây là nhiều hơn một đường lui, nhiều hơn một sự đảm bảo.---Nhưng biểu hiện của Tô Thụy An lại rất không tốt.Sau khi Liễu Minh Khanh phát hiện, bà ta ân cần hỏi: "Lão gia, có chuyện gì thế?"Tô Thụy An vốn không hề giấu bà ta chuyện gì, trong giọng nói hiện rõ sự khó chịu và phẫn nộ: "Hôm nay trong bữa tiệc Bố Chính Sứ đại nhân đã tuyên bố, từ đầu tháng sau sẽ lập lại sổ vẩy cá[1]."Kiến thức của Liễu Minh Khanh không nhiều đến thế, bà ta không hiểu lợi hại trong chuyện này.Bà ta mờ mịt hỏi lại: "Thiếp đã nghe Lê phu nhân nhắc đến, có chuyện gì thế?"Tô Thụy An cắn răng nói: "Sổ vẩy cá của nước Ngụy được làm mới vào mỗi mười lăm năm, mỗi một lần làm mới, nơi nào giàu có sẽ, nổi lên gió tanh mưa máu.""Chuyện này.. Nghiêm trọng đến thế à?"Sổ vẩy cá, tức là sổ sách ghi chép về đất đai đồng ruộng.Bởi vì tiền thuế có liên quan đến số lượng đất ruộng mà họ sở hữu, một mặt, hương thân ở địa phương giấu giếm đất ruộng vì để giảm tiền thuế, đó là chuyện vô cùng nghiêm trọng.Mặt khác, không ít hương thân có quyền thế sẽ nhân lúc sổ vẩy cá được làm mới sẽ chiếm ruộng đất của người dân lam của riêng, gây không ít lời kêu ca thống khổ.Chỉ cần chuyện vừa xảy ra, dù đó là do người dân giấu giếm không khai báo, nhưng thân là quan phụ mẫu địa phương cũng sẽ không tránh được liên lụy, nghiêm trọng nhất sẽ bị chém đầu thị chúng.Ngay cả một hơi nghèo kém như huyện Lâm Huyền cũng có không ít vụ tranh chấp đất đai xảy ra, đừng nói chi đến địa phương giàu có như huyện Phượng Hoàng này."Điều này nghiêm trọng hơn nàng tưởng!" Tô Thụy An nói.Vì Tri phủ đại nhân trước đó đã chết, người của phái Trương quý phi và hoàng hậu đều muốn đưa người của bên mình nhậm chức Tri phủ của Giang Khánh phủ, nắm Giang Khánh phủ trong tay nên đã âm thầm đấu đá nhau suốt mấy tháng nay.Sau khi trải qua một phen cạnh tranh kịch liệt, cuối cùng rơi vào tay người bên phái Trương quý phi, Lê Tri phủ mới nhậm chức kia cũng chính là người của phái Trương quý phi.Nhưng hoàng hậu vẫn không dừng tay ở đó, lần này người phụ trách đến huyện Phượng Hoàng đốc thúc tra khảo sổ vẩy cá là người của hoàng hậu.Huyện Phượng Hoàng là nơi đặt phủ nha của Giang Khánh phủ, sản lượng lúa gạo chiếm một nửa Giang Khánh phủ.Hoàng hậu đã cạnh tranh thua mấy vị trí Tri phủ, chắc chắn lần này sẽ không bỏ qua cơ hội lật đổ huyện Phượng Hoàng.Nhưng Trương quý phi nào phải là người chịu đưa tay cho người ta trói, tất cả những hương thân ở huyện Phượng Hoàng này đều chẳng phải kẻ tầm thường!Có thể tưởng tượng được, những ngày tiếp theo sẽ gió tanh mưa máu cỡ nào!Mà, Tô Thụy An là một huyện lệnh huyện Phượng Hoàng, là kẻ đứng mũi chịu sào, một khi có chuyện xảy ra, người xui xẻo đầu tiên chính là ông ta!"Lúc trước ta còn tưởng rằng những đại nhân trong triều vừa ý năng lực của ta nên ta mới được điều đến huyện Phượng Hoàng."Tô Thụy An hừ lạnh: "Nhưng thì ra, ta chỉ là một kẻ thế mạng!"Huyện Phượng Hoàng xảy ra chuyện, tất nhiên Lê Tri phủ sẽ bị liên lụy, nhưng sau lưng ông ta còn có người, biết đâu hai ba năm sau sẽ tìm cơ hội phục chức, lại có tiền đồ vô lượng như ban đầu.Nhưng Tô Thụy An là người không có cậu trường, một khi xảy ra chuyện, chắc chắn sẽ bị người ta đẩy lên đoạn đầu đài!"Vậy bây giờ phải làm sao đây lão gia?" Nhất thời Liễu Minh Khanh cảm thấy hoảng hốt.Bà ta vui mừng vì mình từ Lâm Huyền đến được nơi này, nhưng thì ra đây chỉ là một cơn ác mộng thôi sao?Không! Bà ta không thể chịu thua như thế! Từ trước đến nay bà ta đã trải qua vô số tháng ngày gian nan, bà ta tin tưởng bây giờ mình cũng có thể qua được trận bão này."Lão gia, hôm nay Lê phu nhân đã lén nói với thiếp vài lời." Khi tiệc rượu được diễn ra một nửa thì đột nhiên Lê phu nhân tỏ ra khá thân thiết với bà ta, kéo tay bà ta nói một vài lời tốt đẹp.Lúc đầu Liễu Minh Khanh chỉ nghĩ hai người thường hay qua lại chạm mặt với nhau nên mới tạo quan hệ, bây giờ nghĩ lại, bà ta cũng hiểu được phần nào.Lê phu nhân đang ám chỉ với bà ta."Nói gì?"Liễu Minh Khanh cắn cắn môi, sau một hồi do dự vẫn quyết định nói ra."Bà ta nói Bố Chính Sứ vô tình thấy A Hạm và Nguyễn Nguyễn, khen các nàng tuyệt sắc vô song, còn đặc biệt khen A Hạm, nói nàng ta là một đóa hoa hải đường kiều diễm!"Một lão gia năm mươi tuổi lại nhiều lần khen mỹ mạo của một thiếu nữ, tâm tư này không cần nói cũng hiểu.Kết hợp với việc sổ vẩy cá, Liễu Minh Khanh gần như chắc chắn ý đồ của Bố Chính Sứ đại nhân.Nếu dâng Tô Hạm cho ông ta, có thể ông ta sẽ nghĩ cách khiến Tô Thụy An qua khỏi kiếp nạn này.Vì thế, Liễu Minh Khanh dù biết Tô Thụy An sẽ tức giận, nhưng bà ta vẫn nói.Quả nhiên Tô Thụy An rất tức giận: "Nàng nói bậy bạ cái gì đó?! Nàng muốn nói với ta nên tặng A Hạm cho người khác, để đổi lấy đường sống cho mình à?"Cho dù đó là Tô Nguyễn thì ông ta cũng sẽ không đồng ý, huống chi lại là A Hạm, một nữ nhi từ nhỏ đã được ông ta nâng trong lòng bàn tay, sao ông ta cam lòng bỏ nàng ta chứ?Liễu Minh Khanh vội nói: "Lão gia, nhưng việc sổ vẩy cá...""Câm miệng! Đừng nhắc lại chuyện này nữa!" Tô Thụy An nổi giận đùng đùng bước đi: "Ta đến thư phòng!"------Cùng lúc đó, Tô Nguyễn đi tới phòng Tô Hạm."Đại tỷ, đêm nay muội muốn ngủ cùng tỷ." Tô Nguyễn ôm cánh tay Tô Hạm làm nũng."Đã bao lớn rồi mà còn đòi ngủ cùng ta." Tô Hạm chỉ nhẹ vào trán của nàng: "Muội đến đây ngủ với ta thì Hạnh Vũ thế nào? Nàng ta dám ngủ một mình à?"Hạnh Vũ vén rèm lên ló nửa cái đầu vào, nói với giọng điệu oán trách: "Tiểu thư nói nếu Hạnh Vũ sợ ngủ một mình thì có thể đến phòng của Đại tiểu thư, trải chăn mền ra đất để ngủ."Mọi người đều đã đến rồi, bây giờ có đuổi chắc cùng không đi, Tô Hạm đành nói: "Vậy thì đều ở lại hết đi, nhưng ban đêm phải yên tĩnh một chút, gần đây ta ngủ không ngon, chỉ cần có tiếng động nhỏ thôi cũng sẽ thức."Tô Nguyễn cười hì hì nói: "Vâng, đại tỷ."Sau khi rửa mặt xong, hai người lên giường nằm thì Tô Nguyễn bỗng hỏi: "Đại tỷ, tỷ có biết chuyện sổ vẩy cá không?"Sau khi Bố Chính Sứ đại nhân tuyên bố, các phu nhân bên này không ít người nhận được tin tức, Tô Nguyễn cũng nghe nói đến.Kiếp trước Tô Thụy An suýt nữa đã có chuyện gì việc này, nhưng kiếp trước việc này bắt đầu xảy sau ba tháng nữa.Tô Nguyễn không biết nguyên nhân tại sao việc này đến sớm ở kiếp này, nhưng nói chung đều chẳng phải chuyện tốt."Có nghe nói một chút." Lần trước khi sổ vẩy cá được làm mới, lúc ấy Tô Hạm chỉ vừa ra đời."Muội cũng nghe người ta nói tới một chút." Tô Nguyễn cũng chẳng kiêng kỵ gì, nàng nói rõ mọi sự hung hiểm của sổ vẩy cá cho Tô Nguyễn biết.Tô Hạm biến sắc: "Nói vậy, Tô gia chúng ta sẽ rất nguy hiểm?""Khó tránh khỏi việc bị người ta đẩy ra gánh tội thay, nhưng phụ thân mới nhậm chức, có lẽ triều đình sẽ cân nhắc."Đột nhiên Tô Nguyễn chuyển đề tài: "Đại tỷ, nếu như, muội nói là nếu như thôi nhé, có một cơ hội để Tô gia chúng ta thoát khỏi nguy hiểm, nhưng đó phải hy sinh hạnh phúc của tỷ, vậy