Nếu muốn trong một đêm cải tạo Hoa Phỉ Nhi thành thục nữ, hiển nhiên là không thể. Khi Tiêu Tân cùng Hoa Phỉ Nhi cùng lên xe thể thao, càng thêm rõ ràng đạo lý này. Tính phản nghịch che giấu trong người tiểu ma nữ đã là thâm căn cố đế, nếu muốn hoàn toàn trừ tận gốc, phải làm chuẩn bị thật lâu dài. Thân là gia sư, phải học được tư tưởng vũ khí duy vật biện chứng, xuyên thấu qua hiện tượng xem bản chất, không ngừng tìm tòi trong thực tiễn, mới tìm được chỗ mấu chốt.
Khi hai người đến nơi liền gặp được mấy tiểu nữ sinh, cách ăn mặc hình thù kỳ quái, có đủ loại đặc điểm. Hoa Phỉ Nhi hiển nhiên là người cầm đầu trong đám nữ sinh này, khí độ rõ ràng khác hẳn, cùng bộ dáng nhu thuận khi ở trong nhà là hoàn toàn khác biệt. Chỉ có thời điểm Tiêu Tân đưa ánh mắt phóng tới, thì cử chỉ khôn ngoan trên mặt mới thu liễm một chút. Dù sao màn giáo huấn tối hôm qua quá mức khắc sâu, người quái dị khi nổi cơn giận cũng không dễ chọc đến.
“ Đại tỷ, sao ngươi lại dẫn tên như vậy đến đây?” Một nàng tên là Tiểu Lệ kỳ quái hỏi. Nàng chỉ chừng mười lăm, mười sáu tuổi, sát lông mày dán bảy điểm sáng, toàn thân đeo đầy trang sức, quần bò một dài một ngắn, nơi đầu gối còn rách rưới mấy lỗ, không biết trong lòng cha mẹ nàng khi nhìn thấy sẽ có cảm tưởng gì. Trên thực tế, mấy tiểu nữ sinh này cũng có tình hình cơ bản giống Hoa Phỉ Nhi, trong nhà không phải có tiền thì là có thế, đáng tiếc lại thiếu thốn sự quản giáo, nên ở bên ngoài mới vô pháp vô thiên.
“ Vô nghĩa nhiều như vậy!” Hoa Phỉ Nhi vỗ lên đầu Tiểu Lệ một cái tát, mệnh lệnh: “ Gọi Tiêu ca!”
“ Tiêu ca!” Tiểu Lệ ngoan ngoãn nghe lời, trong lòng thật là ủy khuất. Người quái dị này hiển nhiên có địa vị không thấp trong cảm nhận của đại tỷ, không biết là thần thánh phương nào? Mấy cô gái còn lại nhìn thấy tình thế không ổn, tự nhiên không dám hỏi nhiều, cùng kêu lên “ Tiêu ca”, liền tránh một bên nhỏ giọng nói thầm.
“ Phỉ nhi! Ngươi dẫn ta đến nơi đây làm gì?” Tiêu Tân không chút phản ứng hỏi. Cho dù đối phương bày trí cạm bẫy, hắn cũng không sợ hãi. Nếu muốn trở thành gia sư của tiểu ma nữ, phải có được bổn sự hàng long phục hổ, không biết hôm nay lại trình diễn cái gì?
Vừa dứt lời, đối diện đã đi tới một đám tiểu tử choai choai, phần lớn chỉ có mười sáu mười bảy tuổi, một đám ăn mặc giống cổ hoặc tử( ý nói lưu manh, xã hội đen thiếu niên), cùng Hoa Phỉ Nhi các nàng tương tự như nhau.
“ Hoa Phỉ Nhi, các ngươi còn dám tới? Chẳng lẽ lần trước thua còn chưa đủ?” Một nam sinh tóc vàng ở trước mặt thái độ kiêu ngạo, bộ dáng nghênh ngang. Nói xong, hắn cùng đồng bạn sau lưng cười như điên.
“ Cười cái gì cười, cẩn thận cười chết. Ta nói Thôi Thiểu, có phải là không dám so đấu hay không?” Hoa Phỉ Nhi không chút nào yếu thế, hai mắt trợn to nhìn tới. Phía sau vài tiểu muội đồng thời tiến lên, một bộ tư thế giương cung bạt kiếm, đáng tiếc ngoại trừ bộ ngực cao chiếm ưu thế, những bộ vị khác rõ ràng không đủ.
Tiểu tử tóc vàng tên là Thôi Thiểu tự nhiên không thèm để ý chút nào, cây súng mô phỏng ak 47 trong tay múa may hai cái, ánh mắt rơi xuống trên người Tiêu Tân, lập tức nở nụ cười: “ Yêu a, đây là mời người ngoài đến giúp a, bộ dạng đủ đặc điểm.”
Hoa Phỉ Nhi quắc mắt nhìn trừng trừng: “ Quan ngươi đánh rắm, đến tột cùng ngươi đấu hay không đấu?”
“ Đấu, như thế nào lại không đấu?” Tóc vàng lên tiếng, cao thấp đánh giá Tiêu Tân, hiển nhiên không đem hắn để vào mắt, lười biếng nói: “ Vẫn quy củ trước, thắng thua mười vạn.”
Hoa Phỉ Nhi đang muốn đáp ứng, lại bị Tiêu Tân giơ tay, trầm giọng hỏi: “ Phỉ nhi, ngươi so cái gì với bọn họ?”
“ Cs nha, tên quái dị!” Một đầu bờm ngựa phía sau tóc vàng xen mồm nói.
“ Thì ra là thế!” Tiêu Tân chứng kiến trong tay đối phương mỗi người cầm một cây súng hơi, giật mình hiểu được trò chơi hôm nay, chính là đối chiến cs, chính là trò chơi thực chiến lưu hành nhất của thanh thiếu niên. Súng hơi có lực sát thương không lớn như đạn thật, nhưng nếu trúng mục tiêu, vẫn có thể bị thương. Đoạn thời gian trước trên báo chí từng có nêu tin, một thiếu niên tuổi còn trẻ trong cuộc đối chiến bị đối phương bắn mù mắt, từ đó về sau cả đời tàn tật.
“ Vị huynh đệ xấu xí này, vậy ngươi so đấu hay không đây?” Tóc vàng thật ra tầm mắt không kém, nhìn ra Tiêu Tân không phải người thường, ở một bên thúc giục.
Tiêu Tân trầm ngâm một chút, cúi người thấp giọng nói với Hoa Phỉ Nhi vài câu. Hoa Phỉ Nhi nhất thời mở to hai mắt, khó thể tin hỏi: “ Ngươi xác định là một người?”
“ Đúng vậy!” Tiêu Tân trầm giọng nói: “ Nếu ta thắng trận đấu này, về sau ngươi phải nghe ta hết thảy.” Trước kia, Tiêu Tân không có chơi đùa cùng loại trò chơi, nhưng lấy thân thủ của hắn, vẫn có được tự tin tuyệt đối, vừa lúc thừa dịp cơ hội này đưa ra yêu cầu với Hoa Phỉ Nhi.
“ Được rồi!” Hoa Phỉ Nhi chỉ đành đồng ý. Nàng cùng Thôi Thiểu bọn họ chiến đội giao thủ mấy lần, mỗi lần đều thảm bại mà chấm dứt. Hôm nay vốn tính toán làm cho