Mục đích Tiêu Tân muốn học Hình Ý quyền, chính là xuất phát từ long ham thích võ thuật, thứ hai là hy vọng tìm được phương pháp khống chế dị năng. Hiện giờ bị Viên Định Nhất trộn lẫn như vậy, chỉ biết lãng phí thời gian, cuối cùng vô công mà phản( vô ích mà về).
Lâm Hiểu Nặc không có lập tức đem lực chú ý dời khỏi người Tiêu Tân, tiếp tục nói: “ Căn cơ của ngươi tốt lắm, tuy rằng hiện tại học quyền chậm một chút, nhưng có thể bổ chuyết, đều không phải là không có hy vọng học thành.”
Tiêu Tân đương nhiên biết mình có bao nhiêu cân lượng, cũng không cảm thấy vui sướng. Mục đích của hắn là học được công phu thật sự, mà không phải mỗi tuần hai lần học thứ linh tinh. Tiếp tục như vậy, chỉ sợ bốn năm đại học, cũng chỉ học được lớp da lông bên ngoài. Hắn thành khẩn nói: “ Học tỷ, ta đối với Hình Ý quyền thực cảm thấy hứng thú, có thể dùng nhiều thời gian dạy ta một chút không?”
Nghe được Tiêu Tân thỉnh cầu, Lâm Hiểu Nặc rõ ràng có chút do dự. Trước kia từng có nhiều người thông qua phương thức này ý đồ tiếp cận, làm cho nàng cảm thấy phiền không đếm xuể. Nàng cũng không muốn lâm vào phiền toái không cần thiết, đến lúc đó dây dưa không rõ.
Lúc này, Viên Định Nhất ở bên cạnh không bình tĩnh nói: “ Nơi này đệ tử nhiều như vậy, Lâm xã trưởng làm sao có thể chuyên môn dạy ngươi? Hay là qua thêm mấy ngày, đợi kiến thức cơ bản của ngươi phát triển rồi nói sau!”
Lâm Hiểu Nặc vốn cũng có quyết định này, vì thế nương theo nói: “ Chỉ có thể như vậy! Nếu ngươi có chỗ nào không rõ, có thể hỏi ta.” Nói tới đây, nàng không hề để ý tới Tiêu Tân, xoay người đi tới chỗ đệ tử khác.
Tiêu Tân thở dài, trong lòng biết học quyền vô vọng, không khỏi giảm đi hứng thú. Hắn luôn luôn quyết định thật nhanh, không thích ướt át bẩn thỉu, đêm đó sau khi kết thúc luyện tập, liền tìm Viên Định Nhất, hướng đối phương xin nghỉ học. Viên Định Nhất cũng không giữ lại, thập phần sảng khoái đáp ứng, vẻn vẹn thu mười nguyên tiền phí, còn thừa trả về toàn bộ.
“ Lão đại, sao ngươi không học?” Mạnh Hiểu Dương cảm thấy rất kỳ quái, nhịn không được hỏi. Với thủ đoạn của lão đại, cho dù không đến gần Lâm Hiểu Nặc được, cũng không nên nhanh như vậy mà rút lui có trật tự!
Tiêu Tân lạnh nhạt nói: “ Võ thuật truyền thống Trung Quốc xã không có công phu thực học thật sự. Ở trong này học không được công phu chân chính, cần gì phải lãng phí thời gian.”
Mạnh Hiểu Dương suy nghĩ một chút, nhất thời trong lòng giật mình: “ Như vậy sao! Công phu của ngươi không kém nàng, không nhất thiết phải ở trong này lãng phí thời gian. Hay là tìm cơ hội đánh thắng nàng, như vậy mới có khoái cảm chinh phục.”
Tiêu Tân từ chối cho ý kiến, thuận miệng hỏi: “ Ngươi là tính thế nào?”
Mạnh Hiểu Dương cười hắc hắc nói: “ Lão đại, ngươi cũng biết ta tới tán gái. Vừa rồi, ta nhìn thấy vài mỹ nữ, còn chưa ra tay làm sao bỏ được chứ.”
Hai người cười nói rời khỏi phòng học, không nghĩ tới lời nói đã bị Lâm Hiểu Nặc từ trong phòng thay đồ đi ra nghe được rõ ràng. Kể từ đó, Tiêu Tân ở trong lòng vị mỹ nữ này bị liệt vào loại sắc lang, tuy rằng không đương trường phát hỏa, nhưng ấn tượng lại kém tới cực điểm.
Học không được Hình Ý quyền, Tiêu Tân cũng không cảm thấy uể oải. Quan điểm xử sự của hắn luôn luôn là “ duyên phận chưa tới, cưỡng cầu cũng không được”, rất nhanh đem lực chú ý chuyển tới địa phương khác.
Tiêu Tân phát hiện dị năng của mình tựa hồ không có mang đến phiền toái gì cho bản thân. Chỉ cần tâm bình khí hòa, không ra toàn lực, sẽ không xuất hiện hiện tượng ra quyền bốc lửa. Tin tưởng là vấn đề dị năng có thể giải quyết. Mặt khác, làn da mặt hắn càng ngày càng chuyển biến tốt đẹp, đã tin tưởng không cần bao lâu, có thể hoàn toàn khôi phục bình thường.
Hai ngày sau, Tiêu Tân bị Hà Viên Tuyết chộp đầu, đã đúng hạn nộp lên “ bài tập” của chính mình. Về phần Mộ Dung Thanh Tư có thông qua hay không, hắn lại không thèm để ý chút nào.
Buổi trưa không có khóa học, Tiêu Tân vẫn thường lui tới thư viện đọc sách. Quản lý viên đã sớm có ấn tượng khắc sâu đối với hắn. Người học sinh này mỗi ngày phải mượn mười quyển sách, không sót ngày nào, cũng không biết là xem hết hay không, hay chỉ là làm dáng? Cũng may học sinh linh tinh trong trường đại học cũng không nhiều lắm, như vậy thì càng không có, trong lòng cũng chỉ là ngạc nhiên không trách.
Hôm nay học sinh tới đọc sách cũng không nhiều, trong thư viện thập phần yên lặng. Tiêu Tân ngồi trước bàn xem chăm chú, đột nhiên ngửi được một hương thơm như hoa lan, theo bản năng hếch hếch mũi.
“ Đại sắc lang!” Hà Viên Tuyết kêu lên một tiếng, lui hai bước ra sau, gương mặt đỏ bừng một