Nghe được Hoa Phỉ Nhi giới thiệu, sắc mặt Tống Chỉ Kiều hơi đổi. Hắn không ngờ rằng, ước hội hôm nay thế nhưng lại sinh ra biến cố như thế. Mộ Dung Thanh Tư có bạn trai khi nào? Như thế nào cho tới bây giờ không có nghe nói qua?
Với lòng dạ cùng tu dưỡng hơn người của Tống Chỉ Kiều, đương nhiên sẽ không ngốc đến lập tức trở mặt. Trước mắt đột nhiên xuất hiện đối thủ cạnh tranh, làm trong lòng hắn nhấc lên cơn sóng gió động trời.
Dung mạo anh tuấn, khí độ bất phàm, chỉ nhìn bề ngoài mà xem, người này cũng không phải là hạng người bình thường. Mộ Dung Thanh Tư cố ý đem người này mang đến, rõ là hướng hắn biểu đạt một tín hiệu. Điểm này đối với Tống Chỉ Kiều mà nói đúng là cực kỳ bất lợi. Nhưng Tống Chỉ Kiều có thể khẳng định một chút, cũng là phương diện có lợi đối với hắn, đó là ước hội hôm nay, nói rõ nam nhân này vẫn chưa được Mộ Dung Trung Hoa nhận thức. Lấy danh môn phú hộ như Mộ Dung gia tộc, nếu không được trưởng bối trong nhà cho phép, Mộ Dung Thanh Tư không có khả năng tự sắp xếp chung thân. Bởi vậy, Tống Chỉ Kiều ta, tuyệt đối còn có cơ hội. Sau khi trở về, nhất định phải phái người tra rõ chi tiết của người này.
Nghĩ đến đây, trên mặt Tống Chỉ Kiều nổi lên vẻ mỉm cười nhàn nhạt, ra vẻ rộng lượng nói: “ Vị tiên sinh này khí độ bất phàm, cũng không phải là vật trong ao. Hôm nay thật sự là hạnh ngộ, hạnh ngộ!”
Mộ Dung Thanh Tư biết rõ thái độ làm người của vị Tống công tử này, dùng một thành ngữ để hình dung, chính là mặt người dạ thú. Đừng nhìn bề ngoài hắn xem tao nhã, kỳ thật trong bụng đều là xấu xa, không biết lại có tâm tư ghê tởm gì. So sánh với anh hai Tống Chỉ Tề của hắn, Tống Chỉ Kiều dã tâm bừng bừng, càng khó đối phó. Người này rất biết ngụy trang chính mình, bình thường làm cho người ta có cảm giác hắn luôn khiêm tốn, cười tủm tỉm, kỳ thật là một người sát phạt quyết đoán, thủ đoạn tàn nhẫn, là người có dục vọng sở hữu rất mạnh. Nếu không phải Mộ Dung Thanh Tư từng có một vị chị em từng bị Tống Chỉ Kiều lăng nhục, chỉ sợ bây giờ cũng bị sự giả nhân giả nghĩa của hắn lừa bịp.
Mộ Dung Thanh Tư từ khi biết được phụ thân Mộ Dung Trung Hoa an bài việc gặp mặt thân cận lần này, cũng từng cố gắng giải thích. Nhưng phụ thân lại có tính cố chấp không chịu nghe nói chuyện, ích lợi của gia tộc là chuyện lớn, hạnh phúc của con gái là nhỏ, hai thứ so sánh, đương nhiên bỏ nhẹ mà lấy nặng. Đó cũng là lí do dù trong nhà Mộ Dung Thanh Tư có tiền, nhưng bản thân nàng lại cam nguyện đi dạy học ở đại học. Mọi nhà đều có chuyện khó riêng, ai có thể nghĩ tới Mộ Dung tiểu thư thanh xuân mỹ mạo lại lâm vào khốn cảnh như thế?
Mộ Dung Thanh Tư đối với biểu hiện của Tống Chỉ Kiều không thèm để ý chút nào, ngữ khí mềm nhẹ nói: “ Tống công tử, anh ấy là bạn trai của tôi, Tiêu Tân.” Nói xong nàng cố ý liếc mắt nhìn Tiêu Tân, trong đôi mắt đẹp lộ ra tình ý nhàn nhạt.
Trong lòng Tống Chỉ Kiều giận dữ, trên mặt lại cười nói: “ Nguyên lai là Tiêu tiên sinh! Không biết hiện tại anh đang làm việc ở đâu?” Vừa nói, hắn vừa vươn tay phải hướng tới Tiêu Tân.
“ Tống tiên sinh, hạnh ngộ!” Tiêu Tân đành phải đáp lại.
Hai tay cùng nắm, sắc mặt Tiêu Tân nhất thời biến đổi. Thật sự là biết người biết mặt không biết lòng, người này cư nhiên dám đối với ta đùa giỡn ám chiêu!
Tống Chỉ Kiều không chút biến đổi vẻ mặt tiếp tục dùng sức, ánh mắt nhìn chằm chằm đối phương. Tiểu tử ngươi tự đưa lên cửa muốn chết, đừng trách ta lòng dạ độc ác. Bản công tử là Không Thủ Đạo hắc mang tam đoạn, nhìn bộ dạng da thịt mềm mại trói gà không chặt của ngươi, nói không chừng là con vịt chết do Mộ Dung Thanh Tư mời đến.
Phong thủy luôn thay đổi, chỉ là trong giây lát, lại đến phiên Tống Chỉ Kiều thay đổi sắc mặt. Bàn tay của đối phương giống như biến thành một tảng đá cứng rắn, vô luận hắn dùng sức như thế nào, vốn không làm gì được đối phương. Không chỉ có như thế, Tống Chỉ Kiều phát hiện đối phương bắt đầu phản kích, từ xương ngón tay dần dần gấp khúc, bàn tay hắn đau đớn như muốn nứt ra, trên trán dần dần toát mồ hôi lạnh.
Tiêu Tân thấy đối phương rốt cục không thể thừa nhận, lúc này mới chậm rãi buông lỏng tay phải. Từ lần trước diệt Ngũ Long Bang, tâm tính của hắn cải biến rất nhiều. Đối với địch nhân nhân từ chính là đối với mình tàn nhẫn. Nếu không phải lo lắng đây là nơi công cộng, nhiều ít có chút phiền phức, Tiêu Tân khẳng định sẽ phế bỏ tay phải của Tống Chỉ Kiều. Nếu nói trước khi đến nơi này, trong lòng Tiêu Tân còn có chút áy náy có lỗi, nhưng