Mộ Dung Thanh Tư thu lại tâm tình, miễn cưỡng nói: “ Xin lỗi, các người chờ một lát, ta lập tức đi làm.”
Nói xong, nàng trừng mắt nhìn Tiêu Tân một cái, sau đó xoay người vào phòng bếp.
“ Ngươi không phải vừa rồi ở căng tin ăn qua sao?” Tiêu Tân hung hăng nói.
Lâm Hiểu Nặc vất cho đối phương một ánh mắt, tức giận nói: “ Mới ăn một nửa thì đã bị ngươi kêu đến đây, ta căn bản là chưa ăn no.”
Tiêu Tân ngẩn ra, muốn nói nửa ngày, hoá ra mình lắm chuyện, tâm tình Tiêu Tân cực kỳ buồn bực.
“ Này, chủ nhân còn trong phòng bếp, ngươi sao lại ăn trước?”
“ Lý do rất đơn giản, Ta …Rất đói!”Lâm Hiểu Nặc quơ cái đầu nhỏ, duỗi tay lấy một miếng trứng, vừa ăn, nàng còn biểu tình hướng về Tiêu Tân, bộ dạng giống như đã bắt gian tại trận, nhược điểm đang nằm trong tay nàng.
“ Trên đời này còn có hay không thiên lý!” Trong lòng Tiêu Tân buồn bực không thôi.
Sau một lát, Mộ Dung Thanh Tư bưng một nồi cháo kê từ trong bếp đi ra, chia ra ba bát, Tiêu Tân đứng dậy, đem đĩa trứng trong tay Mộ Dung Thanh Tư cầm lấy.
Lúc này Mộ Dung Thanh Tư đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại, cầm lấy thìa lên, tuỳ ý hỏi: “ Tiêu Tân, hai người như thế nào cùng đi với nhau?”
Tiêu Tân cười khổ đem sự tình nói qua một lượt, trong ánh mắt ngàn vạn lần xin lỗi hướng về phía Mộ Dung Thanh Tư.
Mộ Dung Thanh Tư oán trách liếc nhìn hắn, nói: “ Gia hoả này chuyên bênh vực kẻ yếu, không có biện pháp đối với hắn.”
Những lời này vô cùng thân thiết, đủ thuyết minh qua hệ giữa Mộ Dung Thanh Tư và Tiêu tân, Mộ Dung Thanh Tư quyết định nghi hoặc không bằng nói rõ, “ Quan hệ của chúng ta ngươi cũng thấy được, hy vọng ngươi tạm thời giữ bí mật.”
Luôn luôn có chủ nghĩa độc thân Mộ Dung Thanh Tư cứ nhiên lộ ra biểu tình nữ nhi như vậy, làm cho Lâm Hiểu Nặc cảm giác ngoài ý muốn, sau khi nghe được câu sau của đối phương, cằm đã muốn rớt.
“ Các ngươi….!” Lâm Hiểu Nặc đồng học lúc này giống như ngốc ra, lúc vừa vào cửa nàng còn đang hoài nghi, nhưng không ngờ đối phương thoải mái thừa nhận, điều này làm cho nàng cực kỳ khó tiếp thu.
“ Tiểu tử ngốc, sao còn không ăn, cháo sắp nguội rồi!” Mộ Dung Thanh Tư hướng về khuôn mặt đang ngây ngốc của Tiêu Tân nói.
Tiêu Tân đáp một tiếng, cầm lấy thìa mãnh liệt ăn, hai thìa ba miệng cố gắng nuốt.
“ Chậm một chút, sẽ không có ai tranh với anh cả đâu!” Mộ Dung Thanh Tư lấy thêm cho Tiêu Tân một bát nữa, ôn nhu nói.
Mắt của Lâm Hiểu Nặc sáp phải rớt xuống đất, xin các ngươi, ta còn đang ở bên cạnh mà các ngươi cứ nhiên xem ta là không khí, tình chàng ý thiếp, quả thực làm cho người ta buồn bực a.
Đợi cho Lâm Hiểu Nặc tỉnh lại, chuẩn bị ăn quả trứng phần cho nàng, nhưng lại phát hiện cái đĩa trống không.
“ Trứng của ta đâu?” Lâm Hiểu Nặc hỏi.
Mộ Dung Thanh Tư liếc mắt nhìn Tiêu Tân một cái, ôn nhu nói: “ Bị gia hoả này ăn rồi, nếu không, ngươi ăn của ta cũng được.”
Nói xong, Mộ Dung Thanh Tư chuẩn bị đem quả trứng của mình cho đối phương, lại bị Lâm Hiểu Nặc ngăn lại, “ Không cần, ta đã ăn no.”
Lâm Hiểu Nặc tức giận đẩy bàn, lúc này cô bé cực kỳ buồn bực, nàng vốn muốn lợi dụng bí mật này để áp chế Tiêu Tân, không ngờ đối phương cứ nhiên không them quan tâm, nói rõ ràng ra , đem ý định trong đầu nàng bị triệt để dập tắt.
“ ta không cam lòng! Gia hoả này thật sự rất xấu, Mộ dung lão sư như thế nào lại coi trọng hắn?”
Lâm MM( Tiểu cô nương) đem sự phát tiết trong người chuyển sang Tiêu Tân, trong lòng phi thường kỳ quái, bởi vì có nhiều việc cần quan hệ, nàng cùng Mộ Dung Thanh Tư thường xuyên tiếp xúc, đối với vị có mỹ mạo cùng trí tuệ này vô cùng hảo cảm, không nghĩ tới, vài ngày không thấy lại bị Tiêu Tân mê hoặc, gã gia hoả này quả thực có điểm đẹp trai, ca xướng cũng không sai, chẳng lẽ Mộ Dung lão sư vì thế mà thích hắn? Không được, ta muốn Mộ Dung lão sư nhìn thấy chân diện mục của hắn, gã gia hoả này chân chính là một con dê khoác áo sắc lang a.
Lâm Hiểu Nặc vốn định đem Tiêu tân vất sau đầu, mỗi người một ngã, nhưng hiện tại lập tức cải biến chủ ý, quyết định làm nữ hiệp, trong thời gian ngắn vạch trần diện mục sắc lang.
Ăn xong bữa sáng, Mộ Dung Thanh Tư dọn dẹp xong, vào phòng ngủ thay một bộ quần áo, hướng về Lâm Hiểu Nặc nói: “ Chúng ta đi thôi!”
Chứng kiến Tiêu Tân đang nhắm mắt dưỡng thần, lại bả vai đối phương đẩy nhẹ, miệng thì nói: “ Heo ngủ, chúng ta đi thôi!”
Nga! Tiêu Tân nhanh chóng đứng dậy đi ra cửa, vừa rồi hắn cũng không có ngủ, chỉ là tránh né ánh mắt nóng chảy của Lâm cô cương, cô nàng