- Tiêu Tân, nghe nói cái gã bác sĩ kia biến thành ngu ngốc !
Mộ Dung Thanh Tư ghìm giọng xuống cực thấp, giống như đang tiến hành một công tác hết sức bí mật.
Tiêu Tân bất động thanh sắc nói :
- Ngươi không biết kết quả như vậy mới là tốt nhất, tránh cho hắn sau này không tiếp tục làm hại người khác nữa.
Mộ Dung Thanh Tư thở dài, quyết định không truy cứu nữa. Lúc mới nghe được tin tức này, nàng nghĩ Tiêu Tân làm có điểm hơi quá, hiện tại tưởng tượng nghĩ lại thì thấy Tiêu Tân làm vậy cũng đúng. Đối phó với loại người như vậy, ngoại trừ biến hắn thành ngu ngốc, còn có cái biện pháp gì tốt hơn ? Nhẹ không được mà nặng cũng không được. Nếu mỹ nữ lão sư biết được Tiêu Tân dưới cơn tức giận đã đánh cho toàn bộ cái đám Ngũ Long Bang thành tàn phế hết, thì không biết trong lòng nàng sẽ nghĩ gì nhỉ ? A , a cái này chỉ có thể là bí mật, trời biết đất biết, ngươi biết ta biết, nhưng Mộ Dung lão sư vĩnh viễn sẽ không biết.
Lâm Hiểu Nặc đang cùng Tiểu Đông và Tiểu Nguyệt chơi cờ, kỹ thuật chơi khá tốt làm cho hai cái tiểu gia hoả không thắng được khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, Lâm tỷ tỷ cứ như vậy mà ồn ào mời khách. Lâm MM là một người không bao giờ biết nhường nhịn, bất quá ưu điểm cũng có, sau khi chơi xong liền hứa mời hai huynh muội họ đi ăn đùi gà KFC,lập tức cả phòng náo nhiệt hẳn lên.
Rất nhanh, vì Tiểu Nguyệt đã làm thủ tục xuất viện rất tốt, Tiêu Tân cùng Mộ Dung Thanh Tư thương lượng một lần, quyết định đi xem nhà ở trước. Hắn vốn định kêu Lâm MM đi về, không nghĩ tới cô nàng này đáp ứng dẫn hai anh em Tiểu Nguyệt đi ăn KFC, đành phải để cái siêu đại bóng đèn này tiếp tục đi theo.
Đi về tự nhiên là ngồi xe Ta xi. Tiêu Tân ngồi ở phía ghế trên nghe thấy phía sau Lâm MM giả bộ không nói chuyện, vẻ mặt ảo não, trong lòng sinh ra vài phần hảo cảm. Xem ra, vị băng sương mỹ nữ này cũng có mặt đáng yêu, cũng không nghĩ bề ngoài trông khó tiếp cận như vậy mà lại cũng có bộ dáng đáng yêu như thế.
Nhà ở rất nhanh đã được ổn định.Tiêu Tân vì không nhiều tiền, vốn thầm nghĩ thuê cái nhà một gian, sau tưởng tượng nghĩ lại, hai cái đứa trẻ này nếu không có chính mình chiếu cố thì sẽ như thế nào, vì thế cải biến chủ ý. Nhà đầu tiên cảnh vật xung quanh quá kém, trực tiếp bỏ. Nhà thứ hai ngược lại không tệ lắm, một gian hai phòng, khoảng cách đến đại học Z cũng không đến một km, cách đó không xa có một cái sân ga công cộng. Khuyết điểm chính là phòng khách hơi nhỏ, tiền thuê căn nhà này, mỗi tháng phải 900 nguyên, không được trả giá. Căn phòng này chủ thuê nhà thật đúng là hắc nha !
Tất cả vì hai đứa trẻ, Tiêu Tân đương trường tay gõ nhịp trả tiền thuê căn nhà này một quý. Trong nháy mắt đã tiêu hết vài ngàn, này xài tiền sa hoa như vậy chắc cũng cỡ này.
Mọi chuyện đã xong, xuất viện, thuê nhà, lo xong cho hai đứa trẻ thì cũng đã tới trưa.Vì thế, Lâm MM quyết định thực hiện lời hứa của mình là mời hai cái tiểu gia hoả đi ăn đùi gà KFC. Cho nên Mộ Dung lão sư đã ở lại cùng đoàn mà tấn công ăn uống mãnh liệt. Còn Tiêu GG,cuối cùng hắn lại là người trả tiền, thật sự là hắn rất buồn bực. Cô nàng này cũng quá keo kiệt, một vài trăm nguyên cùng tính toàn, chiếm thêm chút tiện nghi, vậy mà vẫn còn đòi tính toán chi li.
Tiêu Tân chẳng muốn cùng nữ sinh so đo hơn kém cái chuyện nhỏ này làm gì, càng khiến phải bực mình thêm, sau đó ngồi bên cạnh nhìn bộ dạng hai đứa trẻ ăn uống, trong lòng đột nhiên nghĩ thấy có chút đau lòng.
Tiểu Đông năm nay mới có tám tuổi, Tiểu Nguyệt năm nay sáu tuổi trước kia khẳng định chưa bao giờ nếm qua khoai tây chiên, đùi gà KFC.Hai huynh muội tranh nhau ăn, mùi vị thật ngon, cuối cùng một miếng thịt nhỏ dính trên cái xương đùi gà cũng đều sạch sẽ, nếu còn lưu lạc nơi đầu đường xó chợ khẳng định bây giờ vẫn bị từng bữa đói trợn mắt.
- Lâm tỷ tỷ, cám ơn tỷ !
Hai anh em mỗi người một miệng tranh nhau nói, bộ dáng khẩn trương, trên khuôn mặt nhỏ đáng yêu lộ ra nụ cười hạnh phúc.
Lâm Hiểu Nặc ánh mắt đã hơi đỏ, hiển nhiên là rất cảm động. Ngồi xổm thân mình xuống vuốt đầu hai cái tiểu gia hoả, nhẹ giọng nói :
- Tiểu Đông, Tiểu Nguyệt, hai người các ngươi về sau phải ngoan ngoãn nghe lời, phải chuyên tâm đọc sách, Lâm tỷ tỷ nhất định sẽ thường xuyên mời các ngươi ăn như thế này.
- Dạ !
Tiểu Đông ngoan ngoãn gật đầu, lớn tiếng nói :
- Lâm tỷ tỷ, người yên tâm, ta cùng muội muội nhất định sẽ rất ngoan.
Tiểu Nguyệt bên cạnh cũng nhỏ giọng lí nhí nói :
- Lâm tỷ tỷ,chờ ta đi học, ta nhất định sẽ là học sinh giỏi nhất khối. Đến lúc đó, tỷ nhất định phải mua 1 con búp bê cho ta.
Nghe được như thế, Lâm Hiểu rốt cuộc cũng bật ra tiếng khóc, đem tấm thân nhỏ bé của Tiểu Nguyệt ôm vào