Hai ngày kế tiếp, Trần San cùng Tâm Á phân công công tác, liên hệ thuê cửa hàng, tim nguồn cung ứng ưu đãi, liên hệ mua máy móc.
Hai người rất bận rộn, khi đi gặp người cho thuê cửa hàng thì lại phát sinh vấn đề.
“Để lái xe của ba mình đưa đi là được, nơi này gọi xe rất khó.” Vẻ mặt Tâm Á như không có chuyện gì.
“Không được, sau này chúng ta phải thường xuyên đi ra ngoài, không thể cứ để lái xe của ba cậu đưa đi mãi được.” Trần San phủ định phương án trên.
“Tam, vậy cậu nói nên làm sao bây giờ, nơi chúng ta ở cách nội thành khá xa, đổi xe đi cũng mất hơn mấy giờ.” Tâm Á nói.
“Trừ xe của mẹ cậu, cậu còn cách nào để tìm ra một cái xe khác không?” Trần San đề nghị.
“Xe thì có, mấy chú bộ đội đi xe luôn để đó không dùng, nhưng vấn đề là ai lái nha?”
“Có xe là được, mình lái.”
“Tam, cậu có bằng lái xe khi nào sao mình không biết, ba của mình nói mình thi nhiều lần lắm nhưng mình không dám.” Tâm Á có vẻ giật mình.
“Chuyện cậu không biết còn nhiều lắm.” Trần San khách sáo liếc mắt một cái.
“Vậy thì tốt.” Tâm Á thấy vấn đề được giải quyết thì vẻ mặt thoải mái: “Đến lúc đó nếu ba mình hỏi thì bảo là lấy xe đi dạo, ông ấy sẽ không hỏi gì nhiều đâu.”
“Vậy ngày mai hãy đi, đêm nay ba cậu trở về hỏi ý kiến trước đã.”
“Không thành vấn đề, ha ha.” Vẻ mặt Tâm Á rất hưng phấn: “Tam, cậu đừng lái xe đưa mình xuống hồ câu cá là được nha.”
Trần San lắc đầu, xoay người nhìn vào địa chỉ trên laptop.
Mọi việc rất thuận lợi, Mai ba tươi cười nhìn Trần San, dặn dò: “Ngày mai chú cho Tiểu Triệu mang xe lại đây, đứng chờ ở bãi đậu xe, chìa khóa cũng ở trên xe, dùng bao lâu cũng không thành vấn đề, nhưng mà lái xe phải chú ý an toàn.”
“Vâng, thật làm phiền chú.”
“Không có gì, đi chơi vui vẻ với Tâm Á, nha đầu như cháu chú vừa nhìn đã thích, làm việc tốt hơn Tâm Á rất nhiều.”
Trần San vội vàng xua tay, trong lòng thầm nói, cô cũng tới từng này tuổi rồi, việc đó cũng bình thường.
Khi Mai ba đi rồi, Tâm Á tiến lên làm mặt quỷ: “Làm việc tốt hơn so với Tâm Á nhiều, haha.
Xem ra ba của mình rất thích cậu, cậu không hay rồi.”
Trần San nhìn mắt Tâm Á, hỏi, “Sao lại nói như thế?”
“Cậu có biết ba của mình thích nhất là làm lính, việc càng thích hơn là huấn luyện binh lính, chạy tới chạy lui, mình lớn lên như thế đó, hắc