Tất cả mọi người đều mong chờ ngày diễn ra hôn lễ, đối với Hải Thiên Đường mà nói, đây chính là chuyện quan trọng nhất! Tuyết Chi càng khẩn trương, càng hưng phấn, không dám tưởng tượng được sau khi cô được sống lại một lần nữa, tất cả chuyện này lại có thể đến nhanh như vậy, cô thật sự có thể gả cho Tiêu Chí Khiêm, giống như cô đang nằm mơ vậy.
Chỉ là giấc mộng này khiến cho cô hạnh phúc, khiến cô an tâm, cô tình nguyện an nghĩ cũng được.Vẻ mặt của Tiêu Chí Khiêm vẫn như cũ, làm như chuyện không liên quan đến mình, nhưng anh lại đích thân chuẩn bị hôn sự này, tuyệt đối không hề qua loa.
Chỉ là đôi lúc đuôi lông mày sẽ nhiễm lên một vẻ ngưng trọng, lúc chị Điềm nói cho anh biết không có cách nào để liên lạc với Tiêu Tuyệt, phần ngưng trọng kia dần dần biến thành một tầng băng thật dày, lạnh đến thấu xương, khó mà làm vỡ được.
Cách hôn lễ một ngày.
Dựa theo tập tục, Tuyết Chi phải được đón từ nhà họ Trương, cho nên buổi chiều Trương Thịnh Hải và Vy Hiên đến đón cô về nhà họ Trương, ngày hôm sau phải xuất giá ở nơi này.
Tiêu Chí Khiêm âm thầm phái Tiểu Cường
và Đinh Khiên mang theo người canh giữ ở bốn phía nhà họ Trương, đảm bảo sự an toàn cho cô.
Trương Hồng Khánh là con trai độc nhất, người thân ở trong nhà cũng không nhiều, lúc ông nội và bà nội của Tuyết Chi còn có mấy người chú cùng đến nhà họ Trương, người một nhà cùng vui vẻ náo nhiệt.
Thím Đỗ bận trước bận sau, giống như là muốn gả con gái của mình đi, tận tâm tận lực, Trương Hồng Khánh cũng cố ý tan việc sớm một chút, trở về nhà để cùng nhau chuẩn bị hôn lễ vào ngày mai.
Khác biệt với bầu không khí vui mừng ở nhà họ Trương, Đường Hằng Nguyên lại có vẻ nghiêm trọng hơn rất nhiều, bọn họ rất rõ ràng càng vào thời gian này càng dễ xảy ra chuyện nhất.
Động tĩnh của Tiêu Tuyệt hiện tại càng lúc càng lớn, việc kinh doanh ma túy đã thâm nhập hơn phân nửa thị trường, người mua phần lớn là doanh nhân, dưới tay của anh ta còn có một nhóm không biết tên nhà cung cấp
hàng hóa qua lại với nhau, lấy phương thức phân phối hàng hóa này của anh ta, không bao lâu liền sẽ trở thành trùm buôn thuốc phiện lớn nhất cả nước.
Kinh doanh ma túy kiếm tiền rất nhanh, đến lúc đó, số tiền kia cũng có thể được dùng rất nhiều, ví dụ như bồi dưỡng thế lực, hoặc là… mua súng ống đạn dược.
Anh ta giống như một quả bom không định giờ, không thể xác định được lúc nào có thể nổ, uy lực của nó không thể tưởng tượng được.
Vào lúc tối, ông Hình xuất hiện, xuất hiện đột ngột ở phòng khách trong tầng ba mươi chín như vậy, ngồi xếp bằng trên ghế sa lông, rút lấy nỏ điếu của ông ta phun ra một vòng khói sương mù, sắc mặt rất âm trầm.
Tiêu Chí Khiêm ngồi đối diện của ông ta cũng không mở miệng lên tiếng.
Ông Hình hút một vòng, ngẩng đầu lên nhìn anh: “Thời gian tổ chức hôn lễ không thể thay đổi được ư?”
Tiêu Chí Khiêm rũ mắt xuống, trong mắt chứa một mảnh mờ mịt, khó mà nhìn ra.
Ông Hình thở dài: “Coi như là tôi chưa từng nói đi.”
Ông ta quá hiểu tính tình của Tiêu Chí Khiêm, hoặc là anh không chú ý đến tất cả mọi thứ, hoặc là chuyện đã quyết định rồi cho dù có lớn như thế nào cũng sẽ không thay đổi.
Lúc trước cũng chính là do thực lực này của anh, ông Hình đã lôi kéo anh vào Hải Thiên Đường, giữ riêng cho mình sử dụng.
Lúc này, cuối cùng Tiêu Chí Khiêm cũng mở miệng, thái độ có chút thờ ơ, làm sao cũng nghe ra chút ý chỉ trích: “Anh ta là người do ông một tay dạy dỗ.”
“Haiz.” Ông Hình bắt đầu không thể phủ nhận: “Tôi vẫn cho là cậu là một tên nhóc khó dạy dỗ nhất, ai mà biết bởi vì xuất hiện một cô gái, cậu liền trở nên càng ngày càng giống với một người bình thường.
Nhưng tên nhóc kia lại càng ngày càng có tính tình ma quái, hai người các cậu thật sự giày vò chết cái thân xác già này của tôi rồi.”
Tiêu Tuyệt là do một tay ông ta huấn luyện, sự tà ác là do anh ta đã đè nén ở sâu trong nội tâm không ngừng khuếch trương rộng lớn, lúc ông Hình phát hiện đã không kịp ngăn cản rồi.
Anh ta đã sớm có đôi cánh to, bất cứ lúc nào cũng có thể giương cánh bay cao, cũng bởi vì đến làm cái bóng bồi dưỡng, anh ta muốn trả thù, muốn chứng minh, muốn thoát khỏi tâm lý mãnh liệt, trực tiếp thể hiện chính là bắt đầu đối nghịch với Hồng môn ở khắp nơi.
Hồng môn kinh doanh dược liệu cai nghiện, anh ta hết lần này đến lần khác phải kinh doanh ma túy, hơn nữa còn muốn càng làm lớn càng hung ác hơn.
Hiện tại động tĩnh của anh ta đã chọc giận lão môn chủ, ra lệnh cưỡng chế ông Hình cần phải diệt trừ tai họa này, ông Hình không đành lòng, thế nhưng cũng không có cách nào khác, nước cờ này là do ông ta đã quá kinh thường…
Nói xong, trong mắt ông Hình lại có chút mâu thuẫn dừng trên người anh: “Cậu biết đó, ngày mai rất có thể cậu ta sẽ xuất hiện.”
Bởi vì phải làm cái bóng cho người anh em của mình, trạng thái của Tiêu Tuyệt đối với Tiêu Chí Khiêm là có một loại cố chấp không thể hiểu được, anh ta đã nghiên cứu anh, nghiên cứu anh đến nỗi còn hiểu hơn so với mình.
Anh ta đến tham dự một cuộc sống không thuộc về mình.
Cho nên chuyện Tiêu Chí Khiêm kết hôn này Tiêu Tuyệt sẽ không hề coi nhẹ, đồng thời Tiêu Chí Khiêm đối với Tuyết Chi càng có một loại chấp niệm khác.
Ông Hình đã trải qua thời gian dài, cũng chưa từng phát hiện ngoại trừ vẻ ngoài của Tiêu Chí Khiêm thì Tiêu Tuyệt sẽ càng khiến người bên ngoài cảm thấy hứng thú hơn, thậm chí vượt qua khỏi Tiêu Chí Khiêm.
Loại phát triển này đã khiến chuyện càng cực đoan hơn.
Ánh mắt của Tiêu Chí Khiêm có vẻ hơi mông lung, lúc nặng lúc nhẹ, lúc gần lúc xa, trong mắt loé lên là loại kiên quyết.
“Tôi sẽ chờ anh ta.”
Ông Hình nhìn anh, đem nõ điếu cất vào bên hông, giống như cũng hạ quyết tâm, trầm giọng nói: “Cậu cứ kết hôn của cậu, thằng nhóc này cứ giao cho tôi đi.” Tạm dừng lại, ông ta nói: “Người là do tôi dạy bảo, cũng nên để cho tôi giải quyết tốt hậu quả.”
Trong lòng ông Hình cũng hiểu rõ, hôn lễ của Tiêu Chí Khiêm là cơ hộitốt nhất để dụ Tiêu Tuyệt xuất hiện, anh ta đã quen với cuộc sống âm u đen tối, chỉ cần anh ta cố tình che giấu thì không có ai có thể tìm được anh ta, cho nên lần này cho dù như thế nào cũng phải giải quyết tốt hậu quả về sau.
Nhưng ông Hình vẫn có chút không đành lòng.
Có điều vẫn phải lấy đại cục làm trọng.
Sau khi ông ta đi khỏi, một mình Tiêu Chí Khiêm ngồi trong phòng khách to như vậy, cúi đầu, hàm dưới hơi nghiến lại, ánh mắt rủ xuống.
Có lẽ là do cảm ứng đặc thù của anh em sinh đôi, Tiêu Chí Khiêm có thể cảm nhận được, đối với Tiêu Tuyệt mà nói, mục tiêu của anh ta chính là Tuyết Chi, anh ta muốn có được