"Được rồi, không đùa cậu nữa." Tuyết Chi nói ngắn gọn: “Đừng đánh giá thấp sức mạnh của cư dân mạng.
Không bao lâu nữa, bọn họ sẽ đào bới cậu đến mức ngay cả mảnh vụn cũng không còn! Thậm chí đến cả chuyện con rùa cậu nuôi, cậu để nó bên ngoài ban công phơi nắng bị rơi từ trên tầng xuống chết họ cũng sẽ điều tra ra."
Hai má Vy Hiên khẽ giật giật, Tuyết Chi tiếp tục nói: "Chưa kể, mấy nhân vật không có chuyện gì mà vẫn hay lượn lờ bên cạnh cậu như Tập Lăng Vũ và Liên Cẩn Hành nữa! Cậu cho rằng họ có thể tha cho cậu sao?"
Vy Hiên thất vọng, ghé mông ngồi lên ghế, tay day trán.
"Bây giờ mình phải làm gì đây?"
“Tất nhiên là xác định rõ mục tiêu rồi!"
"Ý cậu là gì?" Vy Hiên không hiểu.
"Ôi chao, ý mình là, trong hai người đàn ông này cậu phải chọn chính xác một người! Người còn lại không thể lại dây dưa chút xíu nào nữa, nếu không cậu sẽ bị mắng chửi là mấy loại em gái mưa hay là trà xanh, v.v., dù sao cũng sẽ rất khó nghe."
Vy Hiên lắng nghe, lông mày từ từ nhíu chặt.
"Alo? Alo? Vy Hiên, cậu có đang nghe không? Làm ơn, phản ứng lại một chút được không? Đừng làm cho mình nghĩ rằng mình đang nói chuyện với không khí, OK?"
Sau vài giây im lặng, Vy Hiên hỏi cô: "Có đúng như vậy không? Sau này mình ở trong mắt cũng như trên khóe miệng người khác sẽ như thế này sao?"
"Không còn cách nào khác! Đó chính là hiện thực, không thích cũng phải ép buộc bản thân thích nghi.
Trừ khi, cậu không có ham muốn hay yêu cầu gì, tình nguyện không ai biết đến.
Nhưng lý tưởng mà cậu theo đuổi không phải chính là muốn chứng minh sức mạnh thông qua thành công hay sao? Quá trình hoàn toàn có thể bỏ qua không tính đến.".
Tuyết Chi nói đạo lý:" Cứ coi như là để bảo vệ những người xung quanh, cậu cũng phải sớm giải quyết những vấn đề này."
Vy Hiên cân nhắc, ánh mắt dần trở nên rõ ràng, đôi lông mày cau có hơi dịu đi: “Mình biết phải làm gì rồi."
"Làm thế nào?" Tuyết Chi hơi tò mò.
"Là chính mình."
Vào lúc đó, Vy Hiên đã nghĩ đến rất nhiều chuyện, có chuyện đã qua, có Vũ, còn có cả Liên Cẩn Hành...!… cô đã đi đến kết luận rằng đời người luôn đầy rẫy những sự bất ngờ khác nhau, rất nhiều điều từ đầu đến cuối đều không dự đoán được.
Cô không thể chuyện gì cũng nhân nhượng, sống giả dối trong ánh mắt của người khác.
Thay vì lặp lại sai lầm tương tự, không bằng hãy là chính mình.
Là một nữ thần chơi đàn vi ô lông...
Vy Hiên mỉm cười, nghe cũng có vẻ không tồi.
"Alo? Vy Hiên, cậu vẫn đang nói chuyện chứ, cậu đang cười gì vậy?"
"Không có gì." Vy Hiên đã thông suốt trong lòng, tâm trạng không tồi.
"Không nói chuyện nữa, bây giờ mình phải ra ngoài để gặp người hâm mộ, tạm biệt."
Ra khỏi văn phòng của người hướng dẫn, Nhiếp Vịnh Nhi đỏ hốc mắt đứng trên hành lang.
Vừa nãy, người hướng dẫn nói với cô: "Chúng tôi đã nhận được một cuộc gọi từ phía bên Hoàn Vũ, họ nói...!Sau khi mở cuộc họp nghiên cứu, họ cho rằng cô không quá phù hợp với nhân vật chính của quảng cáo.
Vì vậy, họ đã quyết định chấm dứt hợp đồng."
Anh ấy còn nói: "Vịnh Nhi, cô là học sinh ưu tú nhất chuyên ngành vi ô lông, hy vọng chuyện này sẽ không gây ra quá nhiều ảnh hưởng đến cô, vẫn nên dồn hết sức lực để chuẩn bị cho cuộc thi thì hơn!"
Những lời của người hướng dẫn khiến cho những hi vọng của cuộc sống mà cô vô cùng kỳ vọng hoàn toàn biến thành bong bóng.
Nhiếp Vịnh Nhi đoán được lý do tại sao Hoàn Vũ đột nhiên chấm dứt hợp đồng.
Cô không bao giờ ngờ đến người mà Tập Lăng Vũ yêu thương trên đầu quả tim lại chính là Phạm Vy Hiên! Vậy thì, Liên Cẩn Hành tức giận vì cô cũng là điều hiển nhiên.
Nhiếp Vịnh Nhi tuyệt vọng thuyết phục bản thân rằng là do cô quá tham lam, đã động đến những suy nghĩ không nên động đến mới gặp phải kết cục như vậy.
Nhưng……
Nhưng mà, cô vẫn không can tâm!.
ngôn tình hài
Hợp đồng với Hòan Vũ là do cô dùng thực lực để giành được.
Tại sao nói thế nào thì cô lại phải như thế? Có phải vì cô vô tình làm mất lòng vợ của tổng giám đốc không? Trong khi Phạm Vy Hiên với tư cách là vợ chưa cưới của người ta mà vẫn còn dây dưa với những người đàn ông khác, thì lại không có bất kỳ ai chỉ trích cô ta?
"Vịnh Nhi?"
Dương Hoảng cầm chiếc máy tính bảng, sau khi nhìn thấy cô thì rất phấn khích tiến tới: “Lần trước cô nói không sai, cô ấy chính là Vy Hiên mà tôi đã nói đến với các cô! Cô đã xem video này chưa? Cô ấy vẫn còn chơi vi ô lông...!cô ấy vẫn chưa từ bỏ...!"
Giọng nói của anh có chút nghẹn ngào, qua cặp kính dày vẫn có thể nhìn thấy những giọt nước mắt lấp lánh trong mắt anh.
Nhiếp Vịnh Nhi nắm chặt hai tay, ánh mắt liếc nhìn video đang phát trên máy tính bảng, sau đó ngay lập tức di chuyển tầm nhìn: “Tôi...!tôi chưa từng xem!”
Dương Hoảng không quan tâm đến câu trả lời của cô.
Anh hào hứng nhìn Vy Hiên trong video và lẩm bẩm: "Tôi muốn làm gì đó cho cô ấy...!nhất định phải làm gì đó mới được! Tôi muốn cô ấy đến đây học tập! Tôi muốn cô ấy sống lại trên sân khấu một lần nữa, tôi muốn giúp cô ấy bước lên bục hoàng kim! Đúng...!chính là như vậy...!"
Anh ta thậm chí không hề nhìn Nhiếp Vịnh Nhi, lướt qua cô ta đi thẳng, vui vẻ đi vào văn phòng phía sau lưng cô ta.
Nhiếp Vịnh Nhi ủy khuất cúi đầu, nước mắt không ngăn được rơi xuống.
Sân khấu thuộc về cô ta dường như sụp đổ chỉ sau một đêm.
Điện thoại di động đã reo rất lâu.
Lặng lẽ lau nước mắt, cô ta liếc nhìn cuộc gọi đến và cau mày.
Do dự một lúc rồi mới nhận cuộc gọi: "Alo?"
Đối diện là một giọng nói hơi thiếu kiên nhẫn: “Cô đang ở đâu?"
Cô ta thành thật trả lời: "Trường học."
"Được, nửa tiếng sau, tôi sẽ đến đón cô."
Cô ta cắn môi không nói gì.
"Sau khi nhìn thấy cô ấy, cô phải nói lại cho cô ấy nghe những lời đã nói với tôi trước đó!" Giọng anh tràn đầy ý ra lệnh khẩn cấp.
Nhiếp Vịnh Nhi cúi đầu, mái tóc trên trán chặn tầm mắt, che giấu ánh mắt trong bóng tối.
"Nói đi! Cô đã nghe rõ chưa?"
Đôi môi cô mím lại rồi từ từ mở ra: “Tôi hiểu rồi, tôi sẽ làm theo những gì anh yêu cầu."
"Vậy thì tốt." Rõ ràng khi nghe thấy vậy anh đã thở phào nhẹ nhõm.
Lần này, thay vì chờ đợi anh cúp máy, Nhiếp Vịnh Nhi ngược lại cúp máy trước.
Siết chặt điện thoại trong tay, cô ta ngước mắt lên, đau khổ đọng lại trên ấn đường dần biến thành một đám mây dày, sắp che đi đôi mắt trong sáng và thuần khiết của cô ta...
***
Vy Hiên không ngờ hành động của đám phóng viên sẽ nhanh như vậy!
Sau khi được mời vào văn phòng của Tổng biên tập, cô đã bị sốc khi thấy hai phóng viên ngồi đối diện.
Tổng biên tập mỉm cười thay cô giới thiệu: "Cô ấy chính là nhân vật chính trong video,