Người nói chuyện cũng giống Lục Tiểu Song đến từ thành phố, ngày thường quan hệ của hai người cũng thân thiết hơn so với người khác.
Lục Tiểu Song nghe cô ấy nói như vậy, trong lòng dù có tức giận cũng phải đè xuống không phát hoả.Trong lòng cô minh bạch, Tần Thúy Phân cũng không ngu ngốc giống như Thịnh Ninh, dễ nói chuyện như vậy, chính cô càng phải chú ý khi nói chuyện với cô ta.“Khụ khụ…… Tôi là đến nhìn cô.
Tôi nhìn xem cô hại mọi người mất mặt, trong lòng cô thoải mái lắm phải không?” Rốt cuộc là trong lòng không thoải mái, Lục Tiểu Song phá lệ nói chanh chua.“ Chị Tiểu Song, không thể trách em được, là Thịnh Ninh cô ấy……” Tần Thúy Phân vẻ mặt ủy khuất, nói chuyện che che dấu dấu, nhưng ý tứ thực rõ ràng ám chỉ đầu sỏ gây tội chính là Thịnh Ninh.
" Em cũng là người bị hại, em hiện tại hận bản thân sao không đi chết đi.”“Tần Thúy Phân, cô nói những lời này chúng tôi không thích nghe.” Có người rõ ràng không ưa nhìn Tần Thúy Phân trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu, khinh thường nói: “ Mệt cho cô còn luôn miệng nói với người khác mình cùng Thịnh Ninh là bạn tốt, kêu chúng tôi chiếu cố cô ấy nhiều hơn.
Cô làm bạn tốt chính là như vậy sao? Chúng tôi vừa mới từ phòng bệnh của Thịnh Ninh lại đây, cũng không thấy cô ấy giống như cô vậy.”Tần Thúy Phân tức đến nghiến răng ken két, Thịnh Ninh cái con *** nhỏ này làm sao lại đổi tính rồi?“Được rồi, chúng ta kệ cô ta ở lại hảo hảo tĩnh dưỡng, dù sao chiều nay cũng phải rút quân về đơn vị, để một mình cô ta ở lại đi.” Lục Tiểu Song nói xong liền muốn đi, Tần Thúy Phân đột nhiên từ trên giường nhào về phía này, lôi kéo cô đau khổ cầu xin nói: “Chị Tiểu Song, thực xin lỗi, em cũng không nghĩ mọi chuyện xảy ra như vậy.
Em thật sự vô tội, cầu xin mọi người đừng tức giận được không? Về sau các chị muốn em làm gì em đều nguyện ý."“ Cô nghĩ hay nhỉ, chúng tôi đều bị cô hại thảm, đi ra ngoài đều không dám nói là người của đoàn văn công sư đoàn 39.”Lục Tiểu Song vẻ mặt chán ghét cùng cô dây dưa, động tác phản ứng hơi mạnh, một cái tát thình lình đánh vào trên người Tần Thúy Phân.
Tiếng bạt tai vang dội làm cho mọi người trong phòng bệnh đều sợ ngây người, Tần Thúy Phân che lại má phải nóng rát , nhu nhược đáng thương nói: “Thực xin lỗi chị Tiểu Song, đều là em sai.”“ Cô…… Cô làm sao không tránh ?”