Dương Hàn Phong muốn đưa Lâm Huyền Du về nhà mình.
Nhưng cô từ chối và muốn quay về trường.
Ngày mai cô có chuyện muốn làm nên anh cũng không ép liền đưa Lâm Huyền Du về trường.
Trước khi cô xuống xe liền bị Dương Hàn Phong nắm lấy cổ tay trắng nõn.
Lâm Huyền Du quay đầu lại nhìn, bốn mắt nhìn nhau.
Lâm Huyền Du khó hiểu: "Sao vậy?"
Anh mím môi: "Bao giờ em về nhà cùng với tôi?"
Hóa ra là chuyện này.
Cô nhíu mày, đủ cảm xúc xen lẫn vào nhau: "Cuối tuần."
Dương Hàn Phong gật đầu vui vẻ: "Được.
Cuối tuần tôi đến đón em."
Lâm Huyền Du về ký túc xá trước giờ đóng cửa.
Vừa bước vào liền bị Hàn Khuyết Băng nhảy ra chặn đầu hỏi chuyện.
Cô chỉ có thể ấp a ấp úng nói vài chuyện cho qua.
Hàn Khuyết Băng mà biết cô kết hôn với Dương Hàn Phong không biết sẽ xảy ra thảm họa gì nữa.
Lâm Huyền Du nghĩ cũng không dám nghĩ.
Ngày hôm sau cô đến gặp giáo sư Lương.
Trong văn phóng đang là giờ nghỉ trưa, lưa thưa chẳng có mấy bóng người.
Cô cũng không quan tâm mà đến chỗ lão Lương.
Lão Lương là giáo sư có tuổi, trong trường tiếng nói cũng rất lớn.
Nếu đã coi trọng ai thì sẽ rất chiếu cố.
Lâm Huyền Du hôm nay gặp lão Lương là vì dự án của Dương thị kia cô cũng muốn tham gia.
Lâm Huyền Du bước lại gần bàn làm việc của lão Lương, khuôn mặt tươi cười tự tin: “Lão Lương.”
Lão Lương ngẩng đầu, ánh mắt quan sát từ trên xuống, âm thầm đánh giá cô.
Trước giờ ông chưa gặp qua ai như vậy.
Vẻ ngoài của cô xinh xắn lại rất dễ quý, khuôn mặt thanh tú ưa nhìn.
Lão Lương khẽ gật đầu.
Lâm Huyền Du lại nói tiếp: “Em đến là có chuyện muốn xin giáo sư ạ.”
Lão Lương gật đầu, bật cười khanh khách: “Mau nói đi cô bạn trẻ.”
Cô cũng không muốn phí thời gian liền vào thẳng vấn đề: “Lão Lương, em muốn tham gia dự án của Dương thị.”
Nụ cười trên môi lão Lương cứng đờ, ông ta lại nhìn người trước mặt.
Trước giờ gặp qua chưa được mấy lần, cô gái này lại muốn tham gia dự án lớn kia.
Không biết thành tích như thế nào.
Lão Lương nghiêm mặt, giọng nói cứng ngắt: “Em thuộc khoa nào? Trước giờ tôi chưa gặp em.”
Cô cũng không nhanh không chậm đáp lại: “Em tên Lâm Huyền Du, thuộc khoa kinh tế đối ngoại.”
Mục đích cô tham gia dự án này rất rõ ràng, Lâm Huyền Du muốn đè bẹp Lâm Tư Tuyết.
Cô muốn cô ta mất mặt trước toàn thể mọi người.
Đem bộ mặt thật của Lâm Tư Tuyết phơi bày ra ánh sáng.
Đối với việc này, trong lòng Lâm Huyền Du rất vui.
Nếu thành công thì không nói, còn không…
Không phải cô có kim chủ phía sau sao?
Về việc này, Lâm Huyền Du rất tự tin.
Cô càng tự tin, lão Lương lại càng bối rối: “Chuyện này…”.
Ông ngừng một lúc nghĩ ngợi liền tiếp lời: “Dương thị là tập đoàn lớn, nếu dự án này thành công thì trường ta hưởng không ít phúc lợi.”
Điều này Lâm Huyền Du hiểu.
Lão Lương nhìn cô một cái rồi nói tiếp: “Việc tuyển người cho đội