Trước cửa biệt thự cô nhìn thấy một chiếc xe moto đậu gần đó , liền bước xuống.
Một nam nhân đứng đó , bộ đồ da đen lãng tử.
Đôi mắt hổ phách mang ý cười.
Khóe môi hồng nhạt vươn lên , bước tới gần cô
" Tuyết nhi ! Lâu rồi không gặp "
Cô kinh ngạc khi thấy người con trai đó , chính là Minh Vũ
" Minh Vũ ? Sao anh lại ở đây ? "
" Ha ! Bí mật "
Minh Vũ đưa ngón trỏ lên phe phẩy , vẻ mặt tươi cười tỏa ra thần bí.
Cô mỉm cười nhẹ
" Anh tới đón em sao ? "
" Chứ còn gì nữa ! Nào , lên xe "
Minh Vũ đưa cho cô cái mũ đen , cô ngồi lên xe moto.
Chiếc xe nhanh chóng lao đi như một cơn gió
Cô được Minh Vũ chở tới quán ăn , đây là một nhà hàng nổi tiếng.
Bước xuống xe Minh Vũ nói
" Đây là nhà hàng rất nổi tiếng.
Đồ ăn rất ngon , lần này em tới Pháp.
Anh sẽ dẫn em đi ăn những món ngon "
Minh Vũ nói rồi dắt tay cô vào nhà hàng , bây giờ là buổi sáng.
Lâm Hoàng Phong cũng đang bận rộn với công việc nên cô mới có thể đi.
Cô nhìn xung quanh , mỉm cười nhìn qua Minh Vũ
" Nơi này rất đẹp "
" Tất nhiên "
Một lát sau đồ ăn được mang lên , cô cầm dao nĩa bắt đầu dùng bữa.
Cô cùng Minh Vũ trò chuyện rất vui vẻ , khoảng 30 sau dùng xong bữa ăn.
Minh Vũ liền nói
" Anh dẫn em tới nơi này.
Đảm bảo em sẽ thích "
" Hử ? "
Cô ngơ ngác chưa hiểu gì đã bị Minh Vũ kéo đi , nơi Minh Vũ muốn dẫn cô tới chính là một vùng nông thôn có cánh đồng hoa.
Khắp nơi xung quanh cô đều là hoa hướng dương , có những lối mòn để đi xung quanh.
Cô thích thú nhìn đến , đưa tay cầm lấy một bông hướng dương đưa lên mũi ngửi.
Khóe môi vươn lên nụ cười , cơn gió thổi qua làm tung bay mái tóc cô.
Dưới ánh mặt trời vàng nhạt , cô rực rỡ đứng đó như án nắng chiếu rọi khắp nơi.
Tạo ra cổ hương vị ấm áp , dịu dàng.
Cô xoay qua nhìn Minh Vũ đang thẩn thờ nhìn mình , liền đưa tay chạm nhẹ vào mũi hắn khiến hắn giật mình
" Ah ! Anh xin lỗi "
Minh Vũ gãi đầu cười cười , cô cũng mỉm cười nhẹ.
Cơn gió thổi qua , Minh Vũ đưa tay vén mái tóc mềm mại của cô.
Hương thơm từ khắp nơi phất tới , trong cơn gió mang lại.
Minh Vũ nhìn cô , đôi mắt hổ phách ánh lên tia sáng nhạt
" Anh sao vậy ? "
" Không có gì ...!Chỉ là thấy em thật đẹp "
Cô mỉm cười nhẹ nhìn xung quanh , một thiếu nữ đi tới.
Gương mặt thanh tú , giọng nói dịu dàng
" Hai vị đến cánh đồng chơi sao ? "
" Phải "
Cô mỉm cười gật đầu.
Thiếu nữ mỉm cười
" Xin chào ! Tôi là Zelda.
Rất vui được gặp "
Cô nhìn nụ cười như ánh ban mai của Zelda cũng tự giới thiệu
" Xin chào ! Tôi là Adelia Milcah.
Cứ gọi tôi là Milcah "
Milcah là tên nước ngoài của cô , cô nhìn qua Minh Vũ.
Hắn cũng mỉm cười
" Cứ gọi tôi là Nolan.
Rất vui được gặp "
Cô nhìn xung quanh , lại nhìn đến cái giỏ trên tay Zelda.
Liền hỏi
" Zelda muốn đi đâu sao ? "
" A ! Phải , tôi đi chăm sóc hoa hướng dương "
" Chăm sóc hướng dương ? "
Cô nở nụ cười nhạt hỏi lại
" Chăm sóc những đóa hoa của mặt trời , muốn thử không ? "
Zelda nhìn cô mỉm cười.
Cô gật nhẹ đầu quay qua Minh Vũ
" Chúng ta thử nhé "
" Ừ ! Công việc khá thú vị.
Đi thôi "
Thế là cô cùng Minh Vũ đi hái hướng dương cho tới chiều.
Thời gian trôi qua lặng lẽ , cô còn ở lại dùng cơm với Zelda.
Màn đêm dần buông xuống , cô bước ra từ ngôi nhà.
" Cảm ơn Zelda , hôm nay rất vui "
" Không có gì Milcah.
Lần sao có gì lại đến "
Zelda vẫy tay chào tạm biệt cô , cô bước cùng Minh Vũ đi ra khỏi cánh đồng hướng dương.
Vì nơi đây không có chỗ đậu xe nên Minh Vũ đã đậu ở khá xa ...!
Cô cùng Minh Vũ sánh bước đi , ban đêm nơi đây rất lạnh.
Nhìn bầu trời với ánh trăng sáng chiếu rọi , cơn gió thổi qua lạnh lẽo
" Cảm ơn anh Minh Vũ "
Cô nhẹ nhàng cất tiếng.
Minh Vũ xoay qua cô nói
" Chỉ là chuyện nhỏ.
Sao em phải cảm ơn "
" Mỗi lần tâm trạng em không tốt , anh đều xuất hiện.
Thậm chí , anh từng cứu mạng em "
Cô cảm kích nói , mỉm cười với Minh Vũ
" Có gì đâu "
Cô dừng bước xoay qua Minh Vũ , cúi đầu
" Em thật lòng cảm ơn anh "
Minh Vũ sững người , hàng mài hơi nheo lại.
Đôi mắt hiện lên tia phức tạp , sau đó liền mỉm cười
" Em cần gì phải vậy ? Anh nhận không nổi.
Chúng ta đi thôi "
Minh Vũ cùng cô trở về , chiếc xe phóng nhanh trên đường.
Khi dừng lại trước cổng , cô nhìn đến Minh Vũ vẫy tay.
Nhìn chiếc xe moto dần khuất bóng.
Cô mở điện thoại lên xem , đã là 22h khuya.
Điều khiến cô quan tâm là , trên màn hình hiện lên