Tài vụ chính của quảng cáo Phi Tường là bà chủ của bọn họ, họ Bùi.Dịch Vĩ giới thiệu đơn giản một chút, Lộ Nam cười chào hỏi chị Bùi.May mà nhận xong vật liệu, Dịch Vĩ không định đi xe bus nữa - một đống đồ thế này, muốn lên xe bus cũng không dễ, phải gọi xe vận tải nhỏ.Xe vận tải nhỏ không có hóa đơn, Lộ Nam cảm nhận được Dịch Vĩ đau lòng, dù sao anh ta cực lực trả giá với tài xế.Vậy nên đến lúc ăn trưa, cô chủ động trả tiền đồ ăn nhanh.Lộ Nam nhanh chóng trả tiền.Quầy tính tiền đông người, hai người nếu vì mười mấy tệ mà tranh nhau mới khó coi.Dịch Vĩ nhận ý tốt của Lộ Nam, bèn báo đáp bằng cách sau khi ăn xong, hết sức nghiêm túc dẫn Lộ Nam chạy ba chỗ siêu thị - phân phát xong vật liệu càng không có đãi ngộ ngồi xe, phương tiện giao thông như cũ là xe bus.Mặt trời lặn về tây, đây là Lộ Nam ngắn ngủi nhập chức tới nay tan tầm đúng giờ nhất một ngày: [Dịch Vĩ! Ta thật, cảm ơn ngài quá!]Lúc chia tay, Dịch Vĩ nói: "Hôm nay báo cáo hàng ngày cô viết xong thì gửi cho tôi, tôi giúp cô kiểm tra một chút." Anh ta thật là hảo tâm đề nghị, bởi vì dùng đầu ngón chân đoán cũng biết tân nhân hai hôm trước đi theo Vương Hiểu Tuyết và Phan Toa viết báo cáo ngắn gọn thế nào, Dịch Vĩ nghĩ Lộ Nam mời mình ăn cơm, chính mình cần phải dạy cô ấy một ít kỹ xảo viết báo cáo.Lộ Nam cảm ơn Dịch Vĩ, sau đó, gọi xe về nhà.Trên đường về, nhận được tin nhắn Dịch Vĩ gửi tới: "Tôi thấy cô gọi xe? Nhớ lấy thêm mấy cái hóa đơn nhé."Lộ Nam: Hiểu......Hiện tại di động còn không có chức năng đếm bước, nhưng Lộ Nam khẳng định bản thân hôm nay đi đường phải hơn 2000 bước.[A, mệt quá.
Xịt chống nắng mai mua vậy, không muốn động đậy tí nào.] Lộ Nam may mắn hôm qua sáng tác vượt kế hoạch, hôm nay có thể mượn hạn mức hôm qua, chỉ gõ hai chương liền nằm xoài.Hôm sau tỉnh lại bắp chân vẫn căng mỏi.Lộ Nam cắn răng, bò lên đợi xe bus.Hôm nay phòng làm việc đông người hơn hai hôm trước, Lộ Nam nhìn thấy đàn anh Nghiêm Khải, bèn lại gần chào hỏi."Đến vài hôm rồi, thích ứng chưa?"Lộ Nam gật đầu: "Khá ổn.
Đàn anh, các anh đi công tác về rồi à?"Nghiêm Khải nhỏ giọng: "Tối qua về.
Hướng tổng (Tổng giám đốc cấp tỉnh) và giám đốc Vương ở trong phòng họp.
Anh nói qua, em nhớ nhé, mấy vị này em chưa từng thấy...!Vị thứ nhất ngồi bên trái trên bàn, mặc váy trắng tóc ngắn kêu Lý Lị, bên trái ngồi chơi tablet, đại mỹ nữ tóc dài là Chu Điềm, hai người họ đều là giám đốc Đoàn mua cấp tỉnh; ngồi đối diện Chu Điềm là Trần Kiêu, chuyên viên nhãn hiệu rượu Kinh Điển, cùng cấp với giám đốc thành phố.
Không ngoài dự liệu thì em khẳng định làm kênh phân phối Đoàn mua..." Bộ máy phòng làm việc hơi phức tạp, Nghiêm Khải giảng giải qua cho Lộ Nam, tư tưởng trung tâm chính là: ba vị này đều là người lãnh đạo trực tiếp của cô."Em hiểu, phòng làm việc và bộ phận nhãn hiệu có địa vị ngang nhau.
Sau khi nhận cương vị Đoàn mua, nếu em làm Đoàn mua rượu Kinh Điển thì sẽ trực thuộc giám đốc Lý, công việc hàng ngày nghe theo giám đốc thành phố sắp xếp, hoạt động nhãn hiệu nghe theo chuyên viên nhãn hiệu sắp xếp.
Nếu em làm Đoàn mua rượu Hài Hòa, trực thuộc giám đốc Chu, công việc hàng ngày như cũ nghe theo giám đốc Vương, so với trước thì ít bị một vị lãnh đạo đè, đúng không?"Nghiêm Khải gật đầu: "Thông minh! Không hổ là đàn em của anh.
Mới tới vài hôm liền biết rõ khung thành phố và cấp tỉnh."Lộ Nam ra vẻ kiêu ngạo gật gù, bụng bảo: ta biết được còn nhiều, chẳng hạn vị Chu Điềm kia rất có thủ đoạn, lại chẳng hạn Trần Kiêu cũng rất có lai lịch.Tóm lại một câu - phòng làm việc thành phố Hải Lâm, miếu tiểu nhưng gió yêu ma lớn nha!...Bởi vì các lãnh đạo đi công tác đã về, cho nên hôm nay số ghế buổi họp sáng có điều chỉnh.Hướng Vân Phong, Tổng giám đốc văn phòng cấp tỉnh Kiềm Giang ngồi ghế đầu bàn tròn, bên trái là ban nãy Nghiêm Khải giới thiệu cho Lộ Nam - Lý Lị và Chu Điềm, bên trái Chu Điềm là Lưu Dương, kế tiếp là Trần Lộ, Vương Hiểu Tuyết, Lộ Nam.Giám đốc Vương ngồi sang ghế bên phải, bên cạnh là vị trí anh ta để sẵn cho Trần Kiêu.Mấy hôm trước ngồi ghế đầu