Ra cửa phòng làm việc, Lưu Dương giơ tay ngăn lại taxi, sau khi lên xe, trực tiếp kêu tên trung tâm thương mại.Thời gian làm việc đi trung tâm thương mại, không thể là vì bảo vệ khách tình đi?Lộ Nam không hề tỏ ra giật mình chút nào, chỉ là câu được câu chăng bàn luận với Lưu Dương về thời tiết, mỹ thực, quần áo, v.v...Tới nơi, Lưu Dương dẫn Lộ Nam thong thả đi dạo thử quần áo.Không thể phủ nhận, 30 tuổi Lưu Dương giống như đào mật chín mọng, tỏa ra hương thơm mê người, mái tóc cuộn sóng bồng bềnh tới vai khiến cô mang mùi vị phụ nữ biếng nhác.
Cô ta thích sườn xám, thử hết bộ này tới bộ kia, thật sự mặc ra phong thái nữ minh tinh Thượng Hải thời xưa."Lộ Nam? Thử xem?" Lưu Dương trong tay cầm một chiếc sườn xám cải tiến ngắn màu kẻ ca rô màu trắng phấn.Lộ Nam từ bé đã có làn da trắng tinh khiến mọi người đều hâm mộ, hoàn toàn khống chế được màu sắc tươi sáng này, cô chỉ lướt qua liền biết nó rất thích hợp với mình.Câu đó nói thế nào nhỉ? Tới cũng tới rồi."Được thôi." Cầm quần áo, phát hiện số đo đều vừa vặn, Lộ Nam liền thản nhiên đi thử.Lộ Nam từ phòng thay đồ ra, ngay cả nhân viên cửa hàng đều bật thốt: "Chị gái xinh đẹp kia chọn cho cô bộ sườn xám này mặc tôn dáng quá!" Người mặc sườn xám, vóc dáng không thể quá gầy, cô gái này thoạt trông mảnh khảnh nhưng chỗ nào cần có đều có, rất tôn dáng.
Cô gái trẻ tuổi này có phong cách khác hẳn cô gái hơi lớn tuổi kia, nhưng không thể nói nụ hoa đào hé nở không đẹp bằng hoa hồng nở rộ được.Lộ Nam đứng trước gương, dáng người gần như có tỷ lệ hoàn mỹ, chiều dài sườn xám ở trên gối 5cm, lộ ra bắp chân thẳng tắp thon dài, trắng lóa mắt.[Hóa ra ta thời 23 tuổi cũng có thể thế này ư?]Cô gái trong gương:Mặt trái xoan, mắt hạnh long lanh như mắt mèo, môi hồng hào đầy đặn, sống mũi thẳng xinh xắn, chỉ có đôi mày rậm hơi có tính công kích cũng bị cô chỉnh bớt.Tóc xoăn đuôi đen nhánh, dài tới xương quai xanh, mái bằng thưa tôn lên đôi mắt to linh động đáng yêu, vô cùng ngoan ngoãn.Sườn xám thiết kế chạm rỗng giọt nước ở phần ngực, lộ ra chút ít làn da, thanh thuần vương vẻ mơ màng.Lưu Dương cũng không nhịn được khen: "Đẹp lắm."Lộ Nam cũng thấy đẹp, không những kiểu dáng đẹp, cắt may cũng tốt, ngồi xuống, giơ tay đều không bị căng.Lúc ở phòng thay đồ cô đã nhìn lướt qua nhãn hiệu, nhớ lại Lưu Dương lấy ra một loạt món đồ ở chỗ biển hiệu giảm giá đồ mới 9%, tính ra chiếc sườn xám kẻ ô vuông màu trắng phấn này giảm giá xong còn khoảng 900 tệ.
Đối với Lộ Nam hiện tại mà nói thật không rẻ.Lưu Dương vẫn đang thử quần áo, cuối cùng hơn 1 tiếng sau mới chọn được đồ hợp ý.Trong lúc này, Lộ Nam cũng rất kiên nhẫn, thường gợi ý chút ý kiến cho Lưu Dương tham khảo, hoặc chơi di động, hoặc ngẩn người.Đến khi Lưu Dương thanh toán, Lộ Nam đứng lên, kêu nhân viên gói lại bộ sườn xám, sau đó cô cũng quẹt thẻ trả tiền.Bữa trưa ăn KFC ở trung tâm thương mại, Lộ Nam chủ động thanh toán, không đắt, bởi vì Lưu Dương ăn cũng ít.Sau khi ăn xong, Lưu Dương nói với Lộ Nam: "Tan làm, chiều nay tôi còn việc khác, buổi tối sẽ gửi báo cáo hàng ngày cho cô.
A đúng rồi, thứ Bảy không họp sáng, 3h chiều mở họp tuần, cho nên buổi sáng không cần tới văn phòng chấm công, cô nhớ liên lạc trước với Trần Lộ."Lộ Nam biết tính cách chị ta như vậy, bèn nói cảm ơn chị Lưu Dương, hỏi một câu có cần gọi xe đi cùng nhau không, biết được không cần, liền vẫy tay tạm biệt."Làm việc vất vả nửa ngày" đã xong khiến Lộ Nam vui vẻ quên mất mệt nhọc đi bộ 2000 bước hôm qua.Cúi đầu nhìn túi, suy nghĩ một lát số dư trong thẻ, cô quyết định - đi xe bus về phòng trọ.Về mở laptop, ngày đầu tiên truyện lên bảng, lượt xem tăng lên cũng không tồi.Tiếp tục gõ chữ, lại là một ngày vượt mức hoàn thành, tin tưởng nếu có điều hòa, hiệu suất sẽ càng cao.[Này chẳng phải là cuộc sống cá mặn bơi lội mà ta chờ đợi sao? Bộ xuyên nhanh này thành tích mà tốt một chút, sang năm ta càng có động lực từ chức.]Không nhịn được muốn hát "Hôm nay là ngày đẹp trời."Buổi tối nhận được báo cáo hàng ngày từ Lưu Dương, Lộ Nam hết