Sáng hôm sau.
.
Hàn Hạo Dương thức dậy từ sáng sớm, anh giúp cô thu xếp mọi thứ cho hết tất cả vào vali.
.
Thấy trời vẫn còn sớm, nên anh cũng không muốn đánh thức cô dậy, quyết định để cô ngủ thêm một lúc nữa.
.
Anh đi xuống bếp chuẩn bị bữa sáng cho cả hai, sau đó mới quay lại phòng gọi cô dậy.
.
_Vợ à, dậy thôi.
.
!!
Anh vừa gọi vừa lây người cô dậy, nhìn thấy sắc mặt cô xanh đến nhợt nhạt mà phát hoảng gọi lớn.
.
_Linh Linh, em làm sao vậy.
.
??
Sở Diệu Linh mơ màng mở mắt ra nhìn anh, cơn đau từ bụng dưới truyền đến khiến cô nhíu mày nhưng vẫn cố chịu đựng, giọng mệt mõi mà lên tiếng với anh.
_Em đau bụng.
.
!!
_Không được để anh đưa em đến bệnh viện, em đang chảy quá nhiều máu đây này.
!!!
Hàn Hạo Dương nhìn cô như vậy mà lo lắng không thôi, hận khổng thể chịu hết sự đau đớn này thay cô.
Nhưng vô tình lại nhìn thấy vết máu ở dưới drap giường khiến anh càng hốt hoảng hơn, lo lắng đến mức không kiềm chế được hành động của mình.
.
Mà vòng tay qua định bế bổng cô ra xe, đi đến bệnh viện ngay bây giờ.
.
nhưng nghe lời cô nói động tác ở tay hơi khựng lại, trên đầu bây giờ như có tầng tầng lớp lớp mây đen kéo đến!
_Không cần đâu, em chỉ đau bụng đến tháng thôi, nằm nghỉ một lúc sẽ hết, không cần phải đến bệnh viện làm phiền bác sĩ như vậy.
.
!
Cô nghe anh nói mà vô cùng xấu hổ, hận không thể kiếm cái lổ mà chui xuống.
.
"Nếu đến bệnh viện chỉ vì đau bụng đến tháng chắc làm trò cười cho cả bệnh viện ấy.
.
"
cô nói thầm.
.
Câu nói của cô khiến anh cứng đơ cả người, cấm dục hai mươi mấy năm nay, không đến gần phụ nữ, thì làm sao biết được những vấn đề này.
.
_Dương à, anh có thể! mua giúp em.
.
băng vệ sinh không vậy!!!
Sở Diệu Linh lúc này mới chợt nhớ ra vấn đề quan trọng bây giờ, từ lúc đến đây đến bây giờ cô đã quên không mua để sẵn trong nhà.
.
Giờ bảo anh đi mua giúp mình khiến cô ngại ngùng đến đỏ mặt mà nói lắp bắp.
.
_Được, vậy vợ à, em nằm nghỉ một úc nha, anh mua nhanh sẽ quay lại với em ngay.
.
!!
Anh hôn nhẹ lên trán cô, giọng nói không một chút chằng chừ mà lên tiếng.
.
Nhìn thấy anh đi rồi cô lúc này mới cười xấu hổ, lấy chăn chùm qua đầu mà cười khúc khích.
.
______________
Qua một lúc, cô cũng vào phòng tắm, vệ sinh cá nhân thì bên ngoài cũng vang lên tiếng gõ cửa.
.
Cốc.
.
cốc!
_Vợ à, anh để đồ ngoài cửa, em ra lấy mà dùng, anh xuống nhà nấu cháo cho em đây.
.
!!!
Hàn Hạo Dương bây giờ một tiếng cũng vợ, hai tiếng cũng vợ, thật khiến cô cảm thấy xấu hổ mà, nhưng cô lại thích được anh sủng nịnh như vậy.
.
Cạch.
.
Tiếng mở cửa vang lên, cô từ phòng tắm bước ra trên người chỉ quấn mỗi cái khăn tắm, nhìn thấy túi đồ mà bất ngờ.
.
Anh không biết cô dùng loại nào, nên mỗi thứ anh mua một gói, thành ra lại thành một bịch lớn, cô không bất ngờ mới là lạ.
.
_____________
Lúc sau cô quay ra, trên người mặc một chiếc váy rộng thoái mái, bước đến bên giường nhìn thấy mọi thứ đã được thay mới mà mĩm cười hài lòng, rồi mới nằm xuống.
.
Một lúc sau, anh vào phòng trên tay là khay đựng cháo và một ly nước đường đỏ.
.
Bước đến bên giường nhẹ nhàng