Cả hai quay về cũng là chuyện của hai hôm sau, trên xe cô chỉ nằm ngủ, còn anh thì tập trung lái xe lâu lâu lại nhìn qua cô một chút.
Chiếc xe màu đen bóng phiên bản giới hạn nhanh chóng lái vào sân của biệt thự Thanh Uyển!
Hàn Hạo Dương bước xuống xe vòng qua cửa ghế phụ, nhẹ nhàng bế bổng cô đi về phòng của anh.
.
Đặt cô nhẹ nhàng xuống giường, đắp chăn lại cho cô, rồi tự tay sắp xếp hết quần áo để vào tủ.
.
Sắp xếp mọi thứ xong, anh nhẹ nhàng đóng lại cửa phòng, không quên chỉnh lại điều hòa trong phòng rồi mới đi xuống nhà!
Đi thẳng vào bếp, đeo tạp dề vào rồi bắt đầu vào nấu, anh muốn tự tay nấu ăn cho cô, nên cho mọi người ra ngoài hết chỉ còn lại mình anh trong bếp.
.
Soqr Diệu Linh ngủ một giấc dài, mơ màng mở mắt nhìn xung quanh, giật mình ngồi dậy nhìn xung quanh.
.
"Không phải mình đang ở trên xe sao, sao lại ở đây, chẳng lẽ mình ngủ say đến vậy sao".
Nhìn mọi thứ trong phòng vừa xa lạ lại vừa quen thuộc, lục lại trí nhớ một lúc mới nhớ ra đây là phòng của anh.
.
Cô cũng không có phản ứng gì mấy, nhẹ bước vào phòng tắm vệ sinh cá nhân xong thì xuống nhà tìm anh.
.
Hỏi quản gia thì biết anh đang ở phòng bếp, bước vào thấy anh đang nấu nấu thì hơi bất ngờ đi đến ôm anh từ phía sau.
.
Anh đang loay hoay nấu ăn thì phía sau có một vòng tay ôm lấy mình, ngửi thấy mùi hương quen thuộc của cô, anh cũng không bất ngờ gì vẫn tập trung vào nấu!
_Thức rồi.
.
hửm.
.
đã đói chưa.
.
??
Tay vừa xào xào cái chảo, giọng dịu dàng nói với cô.
.
_Em đói lắm à.
.
mà sao anh không đưa em về nhà.
.
lại ở nhà anh.
.
!!
Cô làm nũng nói với anh, nhưng vẫn muốn hỏi anh.
.
_Em không muốn ở đây với anh hay sao.
.
!!
Động tay chợt dừng lại, mày đẹp nhíu lại nhìn người phía dưới, giọng không vui.
.
_Không phải, hai chúng ta ở chung với nhau như vậy, ba mẹ đã biết hay chưa, em vẫn sợ họ sẽ không đồng ý.
.
!
Sở Diệu Linh giọng ủy khuất mà nói, cái miệng nhỏ hơi chu chu ra, anh thật không thể chịu nổi trước sự đáng yêu này của cô mà.
.
_Ngốc à.
.
anh đã thưa với ba mẹ hai tháng sao sẽ tổ chức hôn lễ cho chúng ta.
.
!!
Anh vừa cho đồ trong chảo ra dĩa, quay lại véo má cô một cái hết sức cưng chìu cô vợ nhỏ này.
.
_Á đau em, sao lại véo má như vậy, anh thật đáng ghét.
.
!!
Mà sao hôn lễ lại làm nhanh như vậy, em chưa có váy cưới cũng chưa chụp ảnh cưới, hai tháng nữa có kịp không.
.
Hàn Hạo Dương nhìn cô phùng mang trợn má nhìn anh mà bất đắt dĩ không thôi, dùng giọng điệu hết sức dịu dàng nói cho cô yên tâm đã có anh giải quyết tất cả.
.
_Em yên tâm, mọi thứ đã chuẩn bị xong hết, em chỉ cần lúc đó làm cô dâu xinh đẹp của anh thôi.
.
!!!
Sau đó cả hai cùng nhau dùng bữa, dùng bữa xong anh lại dắt tay cô dẫn ra vườn đi dạo!
Ra vườn cô hơi bất ngờ, khuôn mặt tràn đầy vui vẻ không kem phần cảm động mà nhìn