Tập đoàn Hàn thị.
.
Cả tuần nay Lâm Tiểu Nhu tìm đủ mọi cách để gặp anh nhưng đều không gặp được, khiến cho cô ta vô cùng tức giận.
.
Từ hôm ở quán bar đến nay không gặp anh, ả rất muốn gặp anh, nên đã đi đến tập đoàn.
.
Cốc.
.
cốc.
.
cốc.
.
_Vào đi.
.
!
Hàn Hạo Dương nói nhưng mắt không nhìn người đi vào, Lâm Tiểu Nhu nhận được sự đồng ý của anh thì đi vào.
.
_Hạo Dương suốt cả tuần nay muốn tìm gặp anh cũng khó quá đó.
.
!!
Lâm Tiểu Nhu nói giọng làm nũng, như muốn trách móc anh.
.
_Anh có chút việc bận, mà em tìm anh có việc gì không.
!
_Không có chỉ là em muốn nhờ anh giúp em học hỏi kinh doanh, sau này còn phụ giúp ba em thôi.
!!
_Anh sẽ bảo Trác Viễn giúp em, nếu không còn việc gì nữa em về đi, anh còn phải làm việc.
.
!
Lâm Tiểu Nhu nghe thấy anh cố tình muốn đuổi cô mà tức giận, giậm chân mạnh một cái.
.
Định rời đi, chợt suy nghĩ cái gì đó quay lại nhìn anh, sau đó giả vờ vấp ngã lên người anh, Hàn Hạo Dương thấy vậy cũng kịp thời đỡ lấy cô ta.
.
Lúc này bên ngoài, Sở Diệu Linh cũng vừa đi đến, vừa mở cửa ra, cảnh tượng trước mắt khiến cô như muốn chôn chân tại chổ.
.
Cảnh tượng trước mắt cô là hai người đang ôm nhau, tư thể vô cùng ái muội, cô ta đang nằm trên người anh, còn anh lại đang ngồi trên ghé tay đang đặt ở eo cô ta.
.
_Hai người.
.
đang làm gì vậy.
.
!
Sở Diệu Linh vô cùng tức giận, chạy nhanh khỏi nơi này, cảnh tượng trước mắt khiến cô ghê tởm, chồng cô lại đang ôm ấp người phụ nữ khác sau lưng cô.
.
Bây giờ cô không còn nghi ngờ gì về mối quan hệ giữa của hai người họ nữa.
.
_Linh Linh! !!
Hạo Dương nhìn thấy cô thì giật mình, lòng có dự cảm chẳng lành, anh rất sợ cô sẽ lại hiểu lầm anh, vội vàng đẩy Tiểu Nhu ra, ngồi dậy đuổi theo cô.
.
Tiểu Nhu bị đẩy một cái mà ngã đau, lại thấy anh vội vàng đuổi theo cô, chỉ cười lạnh trong lòng.
.
Anh đã thật sự thay đổi rồi, Hạo Dương mà cô từng biết chưa bao đối với ai như vậy, kể cả cô ta anh cũng chưa từng quan tâm đến cảm xúc như vậy.
.
_Sở Diệu Linh cô hãy đợi đấy, thứ tôi không có cô cũng đừng hòng có được.
.
!
Diệu Linh chạy ra khỏi tập đoàn vô tình va phải một chiếc xe đang chạy tới.
.
Cô bất ngờ mà xém chút nữa ngã xuống, cũng may phía sau có một vòng tay đỡ lấy cô lại.
.
_Này muốn chết sau, sau lại chạy ra cản đầu xe như vậy chứ.
.
!!
Gã tài xế bực mình, mà quát lớn.
.
_Xin lỗi, xin lỗi.
.
!
Cô biết mình đã sai chỉ gật đầu mà xin lỗi, quay lại định cảm ơn người đã cứu mình, lại khiến cô bất ngờ hơn là.
.
_Lãnh Phong, sau anh lại ở đây.
.
!
Từ lần đó đến bây giờ cô đã không gặp lại Lãnh Phong, cứ nghĩ anh sẽ giận cô, không muốn làm bạn với cô nữa chứ, hôm nay vô tình lại được anh cứu.
.
Nếu không có anh cứu cô kịp thờ không biết bây giờ mẹ con cô sẽ ra sao nữa.
.
_Hiện giờ tôi đang làm việc ở đây.
!
Có chuyện gì mà em lại chạy nhanh như vậy chứ.
.
!
_Tôi.
.
!!
_Em đã không muốn nói