Sau một thời gian dài ở bệnh viện thì cuối cùng ngày xuất viện cũng đã đến, Hạ Bối vui vẻ ôm con trên tay nhìn con ngủ say sưa còn anh thì vật vả thu dọn quần áo cùng với hai ông bà Lạc, cũng phải vì cô sẽ ở Lạc gia một thời gian cô cũng hiểu lý do tại sao ông lại làm như thế cũng xin lỗi vì lúc đó đã quá đáng không nói rõ với cô, Hạ Bối cũng không phải là người thù dai nên cũng không trách cứ gì hết
" Cháu gái, cháu mệt rồi để ta bế Star cho "
Lạc Thần hớn hở muốn ôm cháu chắt, ngày đầu khi Star được đưa ra phòng kính ông là người bế thằng bé đầu tiên lúc đó ông vui đến nổi muốn thằng bé theo họ Lạc luôn thế nên cả hai thống nhất để con mang hai họ khi lớn nếu nó chịu tiếp quản cơ nghiệp của ai thì sẽ lấy theo họ đó
Hạ Bối bước xuống muốn phụ anh nhưng anh lại bảo không sao khăng khăng muốn tự mình làm, gần đây anh vô cùng bận rộn một phần cũng vì Lục gia đang rối rắm vô cùng anh cũng không yên tâm để cô theo anh về nên đã thỏa hiệp cho cô ở lại Lạc gia khi nào ổn anh sẽ đón hai mẹ con về
Về đến Lạc gia mọi người trong gia đình cô dì chú bác đều xúm nhau muốn nhìn thấy cháu gái thất lạc của mình trong như thế nào nhưng khi thấy cô bước xuống xe ai cũng không khỏi trầm trồ vì vẻ đẹp tựa như thiên thần của cô, Lục Cảnh Thâm bước xuống từ xe khác trước tiên anh muốn biết nơi ở và địa chỉ sau đó là xem xét tình hình cuối cùng là muốn ở cùng với cô một đêm mới về.
Khi Lục Cảnh Thâm bước xuống lại bế Star giúp cô mà ai nấy không khỏi cũng trầm trồ mồm chữ o mắt chữ a.
Họ cũng đã được thông báo là cháu gái họ có chồng chứ có nói chồng cô là Lục Cảnh Thâm đâu
Hạ Bối nhìn mọi người mà không khỏi choáng ngợp đông quá cô sợ không nhớ hết tuy trí nhớ tốt nhưng về việc nhớ mặt thì cô vô cùng kém chỉ có người khiến cô có ấn tượng sâu sắc mới khiến cô nhớ được, sau một loại chào hỏi Hạ Bối cuối cùng cũng được lên phòng, ngã lưng một lát thì ngước lên phát hiện anh đang dòm nhó điều gì đó nên liền hỏi
" Có chuyện gì sao anh "
Anh đi vào ngồi lên giường thuận tiện tém tóc cho cô
" Từ ngày mai em đừng khoá cửa sổ nhé "1
Hạ Bối không hiểu nên đã hỏi lại
" Tại sao?"
" Bí mật "
Cô cảm thấy có gì đó kì quái muốn hỏi rõ nhưng cô biết anh là con người không thích nói nhiều càng không tiết lộ một bí mật gì cả nên đành để