Thang máy vừa mở, Hạ Bối bước ra đi ngang qua Cẩm Nghiêng hai ánh mắt chạm vào nhau cô vô cùng bất ngờ khi thấy Cẩm Nghiêng ở đây vì dù sao cô cùng từng nhìn thấy người này trong bữa tiệc sinh nhật và cũng được biết Cẩm Nghiêng là thành viên trong tổ chức nhưng giờ cô nghĩ lại rồi, một con cáo hai mang đang lừa dối anh biến cô ta là cái gai trong mắt Hạ Bối vậy
Cẩm Nghiêng thì không biết rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì nữa, vừa mới đi ăn chưa được bao lâu thì thư ký của Khương Mễ gọi đến làm cô ta phải tức tốc chạy đến đây vừa hay lại chạm mặt Hạ Bối có điều do cô dang hoá trang nên Cẩm Nghiêng nhận không ra chỉ thấy cô lạ nên hỏi
" Đứng lại "
Hạ Bối giật mình cứ nghĩ là mình bị lộ tẩy rồi nhưng đó chỉ do ý nghĩ của cô mà thôi cố trấn an bản thân bình tĩnh trở lại xoay người mỉm cười như chưa hề quen biết
" Cô là ai?" Cẩm Nghiêng nghiêm nghị hỏi
Thở phào một hơi nhẹ nhõm trong lòng, thì ra Cẩm Nghiêng không nhận ra cô, vậy thì nói chuyện một hai câu để tránh bị nghi ngờ
" Gọi tôi sao?"
" Phải.
Cô là ai? Hình như tôi chưa từng gặp cô trước đây "
Hạ Bối đi đến, không biết là do người cô cao hay do khí thế mà đã khiến cho Cẩm Nghiêng có phần e dè đắng đô suy nghĩ xem người này rốt cuộc là ai sao lại có khí thế bức người đến thế này
" Tôi là ai thì cô không cần biết đâu...!" Cô cầm thẻ nhân viên lên giả vờ không biết tên thật của Cẩm Nghiêng nói " Lý Tư Duệ "
Người này rốt cuộc là ai? Người nước ngoài sao? Không rõ ràng màu tóc là của người nước ngoài nhưng da dẻ thì là người ở đây không lẽ là con lai nhưng mà rốt cuộc cô ta ở gia tộc nào tại sao lại có thể khiến mình dè chừng đến như vậy...!cũng may là mượn áo của trợ lý của Khương Mễ nếu không thì tiêu rồi
Hạ Bối cười đắc ý rời đi, vừa đi vừa đưa túi xách cho Đồng Lệ Ái ung dung tự tại rời khỏi nơi này
Trên xe, Hạ Bối mới có thể trở lại về con người thật sự của mình, tháo mắt kính, tháo luôn cả kính áp tròng
" Haizzz...!mệt chết tớ rồi "
Đồng lệ Ái vui vẻ cất đi hộp đựng kính áp tròng sẵn tiện cũng cất luôn mắt kính, lấy điện thoại ra từ túi đưa cho cô
" Hôm nay cậu lợi hại thật đấy, áp chế bà Khương đó "
Hạ Bối cầm lấy điện thoại mở lên, lướt lướt vài đường giải trí
"