Hạ Bối vừa xuống xe, chạy vào bên trong tay chân cô không ngừng run rẩy cả người như muốn mềm nhũn ra khó khăn lắm mới đến trước cửa cô không ngừng một giây phút nào mà bấm chuông
Chỉ chưa quá hai phút thì có người ra mở của là Doãn Mộc, Doãn Mộc nhìn Hạ Bối mà sợ hãi chân tay cô đều là máu cả trong vô cùng thảm hại nhanh chống dìu cô vào nhà
" Nhanh vào nhà "
Hạ Bối không kịp nói gì mà đi vào gấp gáp hỏi
" Chị, anh em có ở nhà không?"
Doãn Mộc hoang mang không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng cũng chỉ cho cô biết
" Anh ấy đang ở trên lầu "
Hạ Bối vội chạy lên lầu để mặc Doãn Mộc ngơ ngác không biết gì đứng đó đến khi thấy Hạ Bối đi xuống còn kéo theo Hạ Duy Thanh thì cô mới có phản ứng lại
" Hạ Bối, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?"
Hạ Duy Thanh cũng hỏi cô: " Bối Bối, em có chuyện gì sao? Đang yên đang lành sao lại...!"
Hạ Bối đứng lặng người ở đó một lúc nước mắt không kìm được mà rơi miệng run run cố nói
" Trễ chút nữa Cảnh Thâm sẽ gặp nguy hiểm mất, em xin anh đấy "
Cảnh Thâm? Lục Cảnh Thâm sẽ gặp nguy hiểm sao? Làm sao có chuyện đó
Hạ Duy Thanh cười nhẹ cố trấn an em gái mình: " Bối Bối à, sẽ không có chuyện gì đâu em đừng quá lo lắng, Lục gia là ai chứ.
Anh nói có đúng không?"
Doãn Mộc nói thêm: " đúng vậy đó Hạ Bối, em đừng quá lo lắng ngài ấy sẽ không sao đâu "
Hạ Bối không nói thêm gì nữa mà buông tay anh mình ra nhưng không có nghĩa là cô đứng đây chờ đợt, cô bước đi mặc cho anh mình gọi
" Bối Bối à, em đi đâu vậy trời tốt lắm rồi...!em đừng...!"
Hạ Bối mở cửa quay lại nhìn anh mình nở nụ cười nhẹ
" Em nhờ anh chỉ duy nhất chuyện này thôi, 30 phút nữa anh hãy gửi văn kiện đó cho bên phía an ninh quốc gia, em sẽ không làm phiền anh nữa "
Cái gì chứ, cái dáng vẻ thê lương này nhất định không phải chuyện đùa hay lo lắng quá độ đâu
Hạ Duy Thanh cảm thấy có gì đó thúc giục anh đi theo cô nên đã bảo Doãn Mộc lên lầu lấy tài liệu cho mình
" Em đứng đó, anh đi cùng em "
Sau đó hai người lên xe, chưa kịp nói gì cô đã tăng tốc chạy về hướng nơi xảy ra hội nghị trong lòng cô vô cùng lo lắng bất an càng thêm việc anh đi mà không nói cho cô biết khiến tâm tình vốn không tốt lại càng tăng thêm
Đến nơi cô xuống xe đưa tài liệu cho anh mình
" Anh mang này vào cho Cảnh Thâm giúp em "
Anh nhìn tòa nhà cao lớn này liền biết ngay đây chính là nơi hội nghị của ngũ đại gia tộc, nơi này vô cùng nghiêm ngặt sao anh có thể vào được chứ
Trong lúc đang suy nghĩ cách vào bên trong thì tiếng súng vang lên làm cho cả hai đều nhìn về phía bên trong
Hạ Bối muốn vào nhưng bị Duy Thanh ngăn lại
" Em định đi đây, bây giờ bên trong đang rất nguy hiểm "
" Em phải vào bên trong "
Cô không muốn ở đây chờ đợi lỡ đâu Lục Cảnh Thâm bị gì rồi thì sao, lại có tiếng súng vang nữa đây đâu còn là cuộc đàm phán họ vốn dĩ muốn dồn Lục Cảnh Thâm vào chỗ chết mà
" Buông em ra, em muốn vào bên trong "
" Hạ Bối em bình tĩnh đã, mọi chuyện sẽ ổn thôi mà "
Hạ Bối dừng lại nhìn anh mình, đôi mắt ứ nước cứ tuông trào ra khiến Duy Thanh nhìn mà cũng cảm thấy xót thương
" Ổn sao? Anh biết không từ đó tới giờ anh ấy luôn bảo vệ em, luôn đặt bản thân mình vào nguy hiểm sao em có thể ở đây chờ đợi được chứ.
Em muốn biết anh ấy có bị thương gì hay không mà thôi "
Nhìn dáng vẻ của em mình lúc này Duy Thanh cảm thấy rất đau lòng nhưng bên trong hiện tại đã xảy ra cuộc chiến đề cô vào chỉ khiến cô mất mạng mà thôi nên anh không thể mềm lòng được
" Anh biết em lo cho Lục gia nhưng mà em vào bên trong thì giúp được gì chứ chỉ làm cho ngài ấy thêm lo lắng mà thôi "
Hạ Bối bị lời nói của anh trai làm tác động không còn ương bướng nữa mà ngược lại nhìn về phía bên trong.
Hạ Duy Thanh biết em mình đã từ bỏ nên cũng buông lỏng tay mình nói tiếp
" Ở đây chính là cách tốt nhất ngay lúc này "
Cô khóc không thành tiếng gục vào người Hạ Duy Thanh mà khóc lớn.
Sao cô có thể ngốc như thế không nhận ra cuộc gọi đó có vấn đề, sao cô lại có thể tin lời anh mà yên tâm ngủ quên mất.
Trái tim cô bây giờ rất đau đớn cứ như hàng ngàn con đau đâm vào tim vậy, Duy Thanh xoa đầu cô an ủi
" Không sao...!không sao...!"
Cho dù là như thế nhưng mà anh lo nếu chuyện xấu xảy ra thật thì Hạ Bối nhất định sẽ phát điên mất, dù là luật sư nhưng mà anh cũng từng học võ từng có đấu súng cũng sẽ ổn hơn là người đang không tỉnh táo như cô
Phía xa xa có chiếc xe chạy đến, người bước xuống không ai khác chính là Khương Thanh bên cạnh còn có người đàn ông nữa, đi người đó bước gần đến ánh đèn đường thì khiến anh cảm thấy bất ngờ, người đáng lý ra đã chết bây giờ sao lại có mặt ở đây chứ
Khương Thanh nghe thấy tiếng khóc của Hạ Bối thì vội vàng chạy đến
" Có chuyện gì rồi sao?"