Tại sao lại như vậy, đã từng có rất nhiều sát thủ được huấn luyện bài bản kẻ trước ngã xuống đã có kẻ sau xông lên lẻn vào hoàng cung ám sát nữ đế, kết cục đều bị tiêu diệt sạch sẽ.Anh né nhát dao của Diệp Tinh Quang, né người sang một bên, phản ứng của anh vượt ngoài dự tính của cô.Để che giấu thân phận, Diệp Tinh Quang ra tay rất dứt khoát nhưng lại cố ý tránh chiêu cuối.Đối phương phòng thủ mà không đáp chiêu, hơi thở trên người anh nguy hiểm nhưng lại có gì đó quen thuộc đến khó hiểu.Không ngờ lại gặp đối thủ ở đây,chiêu thức của Diệp Tinh Quang sắc bén vài phần." Trèo qua cửa sổ , đột nhập vào nhà tôi, cô còn ra tay trước, định giết người diệt khẩu chăng?" Giọng anh hài hước, như câu đùa của những đôi tình nhân.Sau khi 2 nắm đấm va vào nhau trong không trung, Diệp Tinh Quang như bừng tỉnh bởi câu nói đùa này, hóa ra cô đã trèo nhầm cửa sổ, đây rõ ràng không phải nhà cô!"..."Cô vào nhầm nhà, còn suýt nữa thì ra tay với người ta!Đáng sợ nhất là không khí bỗng trở nên yên tĩnh.Lúc này đây,ai mở miệng trước thì người đó xấu hổ.Dưới ánh sáng như ban ngày, con ngươi của cô nheo lại, bắt gặp một đôi mắt sâu thẳm vời vợi, đồng tử to đen như màn đêm âm u dày đặc.Quả nhiên là Mộ Diệc Thần.Thật quá đỗi trùng hợp." Thật tình không biết, tôi còn tưởng người tình của tôi nửa đêm trèo qua cửa sổ, muốn vui vẻ một chút." Đôi mắt anh ta nhìn cô có vẻ ôn hòa, mà thực ra lại tiềm ẩn một sự nguy hiểm và điên cuồng mà người bình thường không có được." Chỉ là đi ngang qua thôi."Diệp Tinh Quang không lấy gì làm hổ thẹn khi khi một mình đột nhập vào nhà người khác, cô nhìn một vòng quanh chỗ người kia đang đứng.Không gian chật chội đến mức đau đớn, trên tủ quần áo còn phảng phất mùi băng phiến, môi trường sống khác xa so với nơi mà đáng ra anh phải sống.Cũng phải.Ở gần chỗ cô, còn đòi hỏi điều kiện tốt đến đâu được