Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ

Chương 155: Đánh đến ngươi phục (5)


trước sau

Lông tơ ở sau lưng cũng đã dựng đứng lên, Tần Phi Lãng không thể không ngừng lại hành động tiếp theo của mình, hầu khẽ động đậy một chút, nhìn vào lưỡi dao sắc bén vẫn còn đang vấy máu, đang dừng lại sát cổ họng của anh ta.

Đương nhiên không thể nào ra tay vào tình huống nguy hiểm như thế, Tần Phi Lãng trực tiếp đổ mồ hôi lạnh, dõi mắt nhìn Thiên Lạc giải quyết liên tiếp hai con khỉ.

"Tôi đã nói rồi, có tôi ở đây, hôm nay một con thây ma anh cũng đừng mong giết." Con ngươi tối đen tỏa ra một sự cuồng ngạo, xung quanh Thiên Lạc không ngừng tỏa ra hơi thở cương quyết, khiến Thiên Lạc trông cuồng ngạo lại mang theo một chút ngang ngược.

Sắc mặt của Tần Phi Lãng thoáng chốc trở nên vô cùng khó coi.

Mà những binh sĩ xung quanh anh ta, bao gồm cả Bưu Sơn, đều không ngờ rằng Thiên Lạc lại có thể nghịch thiên như thế!

Thực lực này, quả thật quá đáng sợ rồi!

Không những là thực lực, hơi thở cao ngạo lạnh lùng xung quanh người Thiên Lạc cũng khiến người khác hoàn toàn không dám xem thường, chỉ có thể ý thức được nỗi sợ hãi!

Tiếp theo Thiên Lạc càng nói được làm được, cho dù Tần Phi Lãng nỗ lực thế nào, đều không thể nào thoát khỏi vòng vây của Thiên Lạc, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thiên Lạc giết tiếp từng con thây ma, không ngừng cuồng sát.

"Đếm ngược, 5, 4, 3, 2, 1!" Khi Bưu Sơn nói xong con số cuối, Thiên Lạc cũng ở ngay trước mặt của Tần Phi Lãng, giết chết con thây ma cuối cùng.

"Anh là đồ khốn!" Cả buổi đều bị áp chế, Tần Phi Lãng lúc này cũng đã hoàn toàn nổi giận, trường đao trong tay đâm về phía Thiên Lạc!

Bình tĩnh thu một thanh mã tấu trở về, Thiên Lạc trực tiếp nắm lấy cánh tay đang cầm đao của Tần Phi Lãng, bấu mạnh vào cánh tay của Tần Phi Lãng.

Trên tay thoáng chốc không còn sức lực, trường đao trong tay của Tần Phi Lãng rơi xuống đất, cánh tay theo động tác của Thiên Lạc bị vặn ra sau lưng!

Vặn chặt cánh tay của Tần Phi Lãng, Thiên Lạc đi đến sau lưng anh ta, đạp mạnh vào mặt sau đầu gối của anh ta!

"A!" Cảm giác đầu gối của bản thân như sắp nát vụn, Tần Phi Lãng không tự chủ được mà quỳ
một chân trên mặt đất, mã tấu trong tay của Thiên Lạc cũng từ phía sau vòng đến trước mặt của Tần Phi Lãng, dừng lại sát cổ anh ta.

Vết máu đen của thây ma vẫn còn dính trên đó, đáy mắt Thiên Lạc tràn đầy lạnh giá, đến gần Tần Phi Lãng.

"Anh thua rồi."

Trong giọng nói êm tai mang theo sát ý quỷ mị đáng sợ, khiến cho lông tơ của Tần Phi Lãng trong chốc lát dựng đứng cả lên.

Mã tấu sắc bén chặn ngay trước cổ, Tần Phi Lãng sợ hãi nuốt nước bọt.

Giọng nói của Thiên Lạc, hệt như từ địa ngục truyền đến, khiến Tần Phi Lãng thật sự cảm thấy sợ hãi!

Đó là nỗi sợ trước cái chết!

"Tôi phục rồi, bắt đầu từ bây giờ, anh chính là lão đại của chúng tôi." Không dám không phục, trước mặt thiếu niên trông ra yếu ớt này, lại có thể sở hữu thực lực đáng sợ như thế, quả thật đáng sợ!

Không những là Tần Phi Lãng, những người còn lại có mặt ở đây, cũng đều đã phục.

Nói không để Tần Phi Lãng giết thây ma, Thiên Lạc đã thực sự không để Tần Phi Lãng có bất kỳ cơ hội nào, vả lại, còn trong thoáng chốc đã chế phục được Tần Phi Lãng, thực lực như thế, vượt rất xa họ, khiến bọn họ không thể không phục, không dám không phục!

"Rất tốt, vậy thì bắt đầu từ hôm nay, tôi bảo các anh làm gì thì các anh phải làm đó, vi phạm quân lệnh, giết."

"Rõ!" Đều đã bị bầu không khí xung quanh Thiên Lạc chế phục thực sự, những người có mặt đều không dám phí lời, nghiêm túc đứng thẳng người kính lễ với Thiên Lạc.

Lúc này mới buông Tần Phi Lãng ra, Thiên Lạc vừa định nói chuyện, lại nghe thấy ở không xa trong rừng, đột nhiên truyền đến một tiếng gào thét thảm thiết khiến người khác gợn tóc gáy.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện