"Hú...!"
Âm thanh mạnh mẽ mau chóng vang dội, một con sói dữ cũng theo đó mà đi ra từ trong bụi cây.
Đôi mắt đục ngầu, hàm răng đen và huyết quản dữ tợn trên gương mặt, nước miếng vương vãi không ngừng chảy xuống từ cái miệng hung ác, từng giọt một rơi trên mặt đất, truyền đến âm thanh ghê rợn.
Trên người còn mang theo vết thương chí mạng, con sói dữ trước mắt vừa nhìn đã hoàn toàn mất đi lý trí, đã bị lây nhiễm rồi!
Một con sói dữ xuất hiện, tiếp theo, lại là vài con sói dữ khác bị lây nhiễm xuất hiện trước mắt mọi người.
Hàm răng sắc nhọn, trong miệng những con sói này không ngừng phát ra âm thanh giận dữ, chỉ chực chờ bộc phát súc tính mà nhìn nhóm người Thiên Lạc, hoàn toàn là dáng vẻ hận không thể trực tiếp xông vào nhóm người Thiên Lạc mà cắn xé!
Nhìn những con sói dữ này, Thiên Lạc từ từ buông Tần Phi Lãng ra.
Trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh, Thiên Lạc biết rõ, động vật khó đối phó nhất trong rừng, chính là bầy sói.
Không giống với động vật khác, bầy sói có năng lực hợp tác rất cường hãn, giỏi nhất việc hợp tác giết con mồi, một khi bị đàn sói nhắm vào, ngoại trừ chết, nếu không thì, bầy sói tuyệt đối sẽ không từ bỏ.
Lúc này đã bị lây nhiễm hàng loạt, bầy sói trước mắt so với lúc bình thường càng tăng thêm vài phần khát máu.
Từng con một nhe răng, trên gương mặt tỏa ra một chút sắc thái điên cuồng.
“3 2 1, tôi nói chạy, thì lập tức chạy, trở về cổng phòng bị.”
Hạ thấp giọng, Thiên Lạc nói với Tần Phi Lãng.
Cũng đồng thời biết được tính nguy hiểm của những con sói này, trên trán của Tần Phi Lãng cũng toát mồ hôi lạnh.
Đều cứng đờ đứng chôn chân, Thiên Lạc nhìn Tần Phi Lãng từ từ đứng dậy.
"Hú...!" Một tiếng gào thét giận dữ, bầy sói cũng đã làm ra tư thế chuẩn bị xông vào, sau đó điên cuồng lao về phía Thiên Lạc và Tần Phi Lãng.
"Chính là lúc này, chạy!" Đáy mắt tỏa ra một chút cay độc, Thiên Lạc ngay lập tức quát lạnh lên
một tiếng.
Quay người đã chạy, Thiên Lạc và Tần Phi Lãng đều tăng tốc độ đến mức nhanh nhất.
Bầy sói ở phía sau cũng nhanh chóng đuổi đến, Thiên Lạc nhìn bầy sói với số lượng đáng sợ đang từ từ bao vây xung quanh họ!
"Những thứ quỷ này, lại có thể tồn tại ký ức trước khi chết, biết cách làm thế nào phối hợp để bắt con mồi?!" Thiên Lạc nhìn những con sói dữ tiến đến gần, đáy mắt cũng tỏa ra một tia hàn quang.
Lấy ra một khẩu súng, đáy mắt của Thiên Lạc cũng theo đó mà tỏa ra một chuyện ngưng trọng, dừng bước lại, vòng tay bắn một phát.
Pằng!
Một viên đạn đi xuyên qua đầu của một con sói dữ, Thiên Lạc chợt dừng lại, ba bốn con sói dữ đã lần lượt lao ra định cắn xé cô từ phía trước và hai bên trái phải!
Cho dù Thiên Lạc ngăn cản theo hướng nào, hai bên còn lại, cũng sẽ xé nát Thiên Lạc thành mảnh vụn!
Chỉ cần bị cắn, thì chỉ còn lại con đường chết!
Nghĩ đến đây, con ngươi tối đen của Thiên Lạc bất giác tỏa ra hơi lạnh âm u, hai tay lần lượt lấy ra hai quả bom nhỏ màu đen ném ra hai bên.
Bùm bùm hai tiếng, sói dữ ở hai bên Thiên Lạc kêu gào thảm thiết, trong thoáng chốc đã bị nổ thành than.
Máu tươi và khói bụi sau tiếng nổ bắt đầu mù mịt, Thiên Lạc nhìn một con sói khác xông đến từ chính diện của cô, lúc này đang há cái miệng dữ tợn tanh máu.