Edit: Hạ Vy
______
Chương 16: Hài tử lớn khó lừa gạt.
Cố Mâu cùng Cố Hách Viêm lễ nghĩa đều biết, đưa phụ tử Yến Quốc Công đến ngoài phủ đệ, nhìn theo xe ngựa rời đi mới xoay người trở về.
Bánh xe nghiền quá phiến đá xanh trên đường phố, tiếng vó ngựa lộc cộc vang lên, Mộ Bác Nhân lúc này mới chú ý tới trong ngực nhi tử mình ôm một cái hộp đồ ăn, bèn hỏi y là vật gì, Mộ Chi Minh chột dạ mà đáp: "Điểm tâm trong phủ Cố tướng quân."
Đầu mày Mộ Bác Nhân nhíu lại, mắng: "Làm sao lại không biết lễ nghĩa, điểm tâm này nói lấy liền lấy?"
Mộ Chi Minh biết chính mình khẳng định muốn ai mắng, vâng vâng nhận sai, trong lòng lại có chút dở khóc dở cười.
Y thật sự không nghĩ đến trước khi lên xe ngựa, Cố Hách Viêm lại đột nhiên đem cái này nhét vào trong ngực y. Mộ Chi Minh còn chưa phản ứng lại kịp, đừng nói là khách sáo đẩy ra.
Ai, oan chết mất!
Mộ Chi Minh trong lòng lẩm bẩm ủy khuất, cúi đầu nhìn hộp đồ ăn trong ngực chính mình, khóe miệng lại chậm rãi nâng lên.
Có lẽ, Cố Hách Viêm không giống như kiếp trước chán ghét y.
***
Cố Mâu đưa khách xong lập tức trở lại thư phòng, hoảng hốt: "Ơ? Nỏ thú ngày săn nguyệt trong phòng ta đâu? Sao lại không thấy?"
Ôn Chung Thành ở trong viện nghe thấy, vội chạy tới: "Lão gia đừng hoảng hốt, thời điểm buổi sáng bị thiếu gia lấy đi vào trong phòng rồi."
Cố Mâu không biết nên khóc hay cười: "Nó khi nào đối này đồ vật lại cảm thấy hứng thú, mau tới chổ nó lấy về."
Giọng nói vừa dứt, Cố Hách Viêm đã gõ cửa đi vào, hành lễ sau đó đem nỏ thú ngày săn nguyệt trong tay thả lại chỗ cũ.
Cố Mâu có chút khẩn trương: "Để ý, cẩn thận, đừng làm hỏng."
Cố Hách Viêm hờ hững: "Phụ thân, nỏ cung này vốn dĩ đã hỏng."
Cố Mâu: "…"
Hài tử lớn, lừa gạt không được, tâm cũng phi nơi khác, ai.
***
Mùa xuân, thảo trường oanh phi*, một đạo thánh chỉ truyền đến phủ đệ Yến Quốc Công.
(*草长莺飞 Thảo trường oanh phi: đây là một cụm từ dùng để chỉ cảnh sắc mùa xuân ở Giang Nam. Cụm bôi xanh đơn thuần là tả cảnh thôi. Dịch là "giữa cảnh xuân về chim kêu hoa nở" hay thích thế nào cho hay cũng được)
Triệu Yến Quốc Công Mộ Bác Nhân vì là phó thái, nên phụ trách dạy dỗ các hoàng tử sáu tuổi trở lên học tập, minh lý lẽ, biện thị phi.
Triệu Mộ Chi Minh vì Thất hoàng tử Phó Tế An hầu đọc, khuyến khích chăm học, đốc xúc khổ đọc.
Phụ tử họ Mộ quỳ lạy tiếp chỉ.
Đời trước Mộ Chi Minh đầu lạnh lẽo ở trên trên mặt đất, nhưng trong lòng lại vui sướng không thôi, nghĩ có thể suốt ngày cùng Tế An chơi đùa đậu thú, lại còn có thể thường xuyên cùng Phó Nghệ gặp mặt tán gẫu.
Mà hiện tại, y lại bất giác cảm thấy bất an, trong cung tường, chung quy là cơ