Edit: Hạ Vy
_____
Chương 72: Ta mới là Đông Cung Thái Tử.
"Nhưng lúc ngươi do dự, ngươi suy nghĩ đến chuyện gì hoặc là đang nghĩ đến người nào?"
Ánh trăng nghiêng ở trong sân vắng người, Mộ Chi Minh tựa hồ nghĩ đến cái gì đó mà sững sờ tại chỗ, hai tròng mắt thất thần, ngơ ngác nhìn bốn phía rừng trúc.
Văn Hạc Âm thật cẩn thận gọi: "Thiếu gia?"
Mộ Chi Minh đột nhiên hoàn hồn, như chịu kinh hãi mà ánh mắt hoảng loạn: "Cái gì? Làm sao vậy?"
Văn Hạc Âm chỉ vào hộp gỗ để trên bàn đá: "Thiếu gia, ngươi ăn chút điểm tâm đi, đừng để bị đói."
"Bánh, điểm tâm? A..."
Mộ Chi Minh hít sâu hai cái, nhìn Văn Hạc Âm nói: "A Âm, chúng ta về phòng đi."
"Được thôi, ngoài đây gió lớn, ta còn lo lắng ngươi sẽ nhiễm phong hàn." Văn Hạc Âm vui sướng, "Đúng rồi thiếu gia, cái vấn đề ngươi nghĩ không thông kia hiện giờ đã hiểu chưa?"
Mộ Chi Minh không trả lời, chỉ nói: "Mau trở về đi thôi, ta có chút đói bụng."
Văn Hạc Âm vội nói: "Được, được, được, nhanh lên."
***
Hôm sau, Mộ Chi Minh thượng triều thảo luận các vấn đề ở phía nam điện Tuyên Đức, y vốn tưởng rằng Lễ Bộ thượng thư sẽ đề cập đến chuyện tứ hôn với Hoàng Thượng, dù sao thì chuyện công chúa thành thân cũng là chuyện lớn của cả nước, ngày lành tháng tốt chắc chắn phải do Lễ Bộ phụ trách.
Nhưng Mộ Chi Minh đợi cả một buổi sáng, Lễ Bộ thượng thư vẫn không nhắc đến chuyện này.
Đợi đến khi nghị sự đã thành, rốt cuộc Mộ Chi Minh cũng không nhịn được mà đi tới dò hỏi.
Lễ Bộ thượng thư ngẩn người một lát: "Tứ hôn cái gì? Ta không nghe nói, Chi Minh, lời này không thể nói bậy."
Mộ Chi Minh phản ứng cực nhanh, vội vàng nói bản thân hồ đồ hành lễ xin lỗi.
Sau khi cáo biệt với Lễ Bộ thượng thư, tâm trạng của Mộ Chi Minh càng thêm hoang mang, Quý Phi nương nương chắc chắn sẽ không đem chuyện này nói đùa với y, nàng nói Hoàng Thượng muốn tứ hôn, chuyện này chắc chắn sẽ có, nhưng vì sao mà Lễ Bộ thượng thư nói không có chuyện này...
Chẳng lẽ...
Cố Hách Viêm cự hôn?
***
Lúc này ở điện Tuyên Đức, Thái Tử Phó Khải cầu kiến Hoàng Thượng, gã ta đi nhanh vào điện đã thấy Hoàng Thượng ngồi trước kim án điêu long phê duyệt tấu chương.
"Bái kiến phụ hoàng." Phó Khải cúi đầu hành đại lễ.
"Khải Nhi, ngươi tới đúng lúc lắm, lại đây giúp trẫm xem tấu chương." Hoàng Thượng chỉ tay vào chồng tấu chương.
"Vâng." Phó Khải tiến lên, cung kính mà ngồi quỳ ở một bên, gã ta cầm lấy một quyển tấu chương, một bên mở ra xem, bên còn lại nói: "Nghe nói hôm qua, phụ hoàng muốn ban tứ hôn cho Cố tướng quân nhưng lại bị hắn cự tuyệt."
Hoàng Thượng ngước mắt nhìn Phó Khải một cái, hừ cười một tiếng: "Đó là việc của hậu cung, ngươi biết cũng nhanh thật."
Phó Khải "vâng vâng", không dám nói lời nào.
Hoàng Thượng buông tấu chương trong tay xuống, lại lấy thêm một quyển khác, chậm rãi nói: "Làm sao vậy? Có chuyện muốn nói?"
Phó Khải cúi đầu nghe theo: "Nhi thần không dám dối gạt, chỉ là không rõ vì sao Cố Hách Viêm không muốn thành thân cùng hoàng thất, chẳng lẽ cảm thấy muội muội Thanh Hà không xứng với người cầm mười vạn Dung Diễm Quân tinh nhuệ như hắn sao?"
Ánh mắt của Hoàng Thượng ngay lập tức trở nên sắc bén, nhưng lời nói của ngài cũng không bộc lộ cảm xúc gì, chỉ bất