Nông lịch năm Kiến Nguyên thứ 6, ngày mùng 4 tháng 5, Vũ đế chết bất đắc kỳ tử, Chu hậu cũng lập tức cùng xuống hoàng tuyền.
Nông lịch năm Kiến Nguyên thứ 6, ngày mùng 8 tháng 5, trong lúc quốc tang, Tây Vệ và Bắc Khiết Đan khởi xướng tiến công Đại Chu cùng một ngày. Trong khoảng thời gian ngắn Đại Chu hai mặt thụ địch, lâm vào cuộc khủng hoảng và cảnh khốn cùng trước nay chưa từng có.
Nông lịch năm Kiến Nguyên thứ 6, ngày mùng 10 tháng 5, sau khi thu được tin tức báo nguy từ biên quan, vì trấn an quân tâm nơi biên quan, để an lòng dân tâm Đại Chu, lần đầu tiên Đại Chu vi phạm luật tân đế phải vì tiên đế giữ đạo hiếu một tháng mới được đăng cơ, ngay trong ngày cử hành đại điển đăng cơ.
Nông lịch năm Kiến Nguyên thứ 6, ngày 11 tháng 5, sau khi cáo thiên tế tổ, Chu Xảo Hân ban bố đạo thánh chỉ thứ nhất sau khi nàng lên Đế hậu. Nàng tuyên bố từ hôm nay trở đi Đại Chu đổi nguyên hiệu thành Thiên Mệnh, tân đế lấy tôn hào Đức Thiên Nữ Hoàng đế.
Nông lịch năm Thiên Mệnh nguyên niên*, ngày 12 tháng 5, ngay ngày thứ hai sau khi Chu Xảo Hân đăng cơ thành đế, Ngự Lâm tướng quân Chung Khiêm Đức nhận mệnh trở thành nhị phẩm Trấn quốc Đại tướng quân, thị vệ trưởng thân tín của tân đế là Vân Tranh cũng nhận mệnh làm tam phẩm Hoài hoá Đại tướng quân. Đức Thiên nữ đế đem quyền sử hữu mười vạn cấm quân dưới danh nghĩ Vũ đế cùng tám vạn quân dưới danh mình giao toàn bộ cho bọn họ.
(*nguyên niên: kiểu như số 0 ấy, là năm khởi đầu)
Hai người được đặc biệt giao cho quyền sở hữu sinh tử chưởng quản cấm quân, còn đặc biệt cho phép tiền trảm hậu tấu. Khi chúng đại thần khiếp sợ không thôi, có người tỏ vẻ tân đế nên cân nhắc, Chu Xảo Hân ngồi trên cao đột nhiên hờ hững nói, "Trong số các ngươi nếu ai có thể đánh đuổi Tây Vệ và Bắc Khiết Đan, ai có thể bảo toàn biên giới Đại Chu ta bình an vô sự, ta lập tức có thể phế hai người bọn họ, phong người đó làm Đại tướng quân!"
Ai nấy hai mặt nhìn nhau, nhưng không một người đứng ra.
Vốn muốn nổi giận, nhưng đến cuối cùng Chu Xảo Hân lại chỉ cười lạnh, "Nay Đại Chu đã không phải Đại Chu trước kia, nếu ai dám làm loạn lúc này, để cho ta thành hoàng đế đầu tiên của Đại Chu đánh mất quốc thổ, ta liền khiến cho hắn sống không bằng chết!"
Chúng nhân kinh hoảng không hẹn mà đồng thời quỳ xuống, cúi đầu nhìn vị chủ tử sắc mặt âm tình bất định phía trên.
Rõ ràng hết thảy đều phát triển theo hướng mình lường trước hy vọng, nhưng bất giác Vân Tranh lại nổi lên cảm giác có chỗ nào đó tựa hồ không khống chế được.
Nhìn chăm chú bên dưới, ánh mắt đảo qua cái người vẫn đều tránh né lẩn trong đám đông, trong lòng Chu Xảo Hân đột nhiên loé lên sát ý.
Cảm giác muốn giết người tiết hận ngày càng mãnh liệt, nhưng nàng lại cố gắng tự nhủ với bản thân người kia là tổ phụ của người ấy, không thể động. Lâu thật lâu, đợi đến khi chúng thần trong triều có chút thấp thỏm bất an, Chu Xảo Hâm mới ngẩng đầu nhẹ giọng nói, "Chung Khiêm Đức, ngày ấy ngươi ở điện Huyền Vũ nói tìm thấy thứ khả nghi?"
Sau khi Vũ đế qua đời, liên tiếp hết chuyện này tới chuyện khác, Chung Khiêm Đức lúc này mới sực nhớ ra người nào đó cho tới giờ vẫn còn bị nhốt trong thiên lao, liền vội vàng thưa, "Khởi bẩm bệ hạ, vi thần đúng là tìm thấy trong bao y phục của Lỗ Thị Trung —"
"Đem ra ngoài treo cổ!" Còn không đợi Chung Khiêm Đức nói xong, Chu Xảo Hân liền đứng lên, đi từng bước xuống lạnh lùng nói, "Kẻ dám can đảm mưu hại hoàng tộc, giết không tha! Đem tam tộc Lỗ Băng Yến xử tử trước Ngọ môn, ta muốn để cho cả Đại Chu sau này không còn kẻ nào dám nổi lên tâm tư như vậy!"
"......"
Chúng thần không một ai dám lên tiếng, Vân Tranh siết chặt nắm đấm quỳ dưới đất ngẩng đầu nhìn chủ tử tựa hồ như hoàn toàn thay đổi thành một người khác, lần đầu tiên hắn bắt đầu lo lắng.
Dù cho lúc này Vân Tranh đã hiểu rốt cuộc chỗ nào không đúng thì hắn cũng không còn cơ hội kề cận Chu Xảo Hân nữa rồi.
Ngày 13 tháng 5, mặc kệ lo lắng đến đâu, Vân Tranh và Chung Khiêm Đức vẫn phải nhanh chóng lĩnh mệnh dẫn binh ra khỏi kinh sư Yển thành.
Thời điểm mười tám vạn đại quân Đại Chu chậm rãi ra khỏi Yển thành thẳng tiến phương bắc, Chu Xảo Hân lại vội vàng đem Bộ binh Thượng thư Lữ Ngô Dũng vẫn giao hảo với Tây Vệ phái đi Tây Vệ.
Ngay ngày hôm sau khi Lữ Ngô Dũng đi, Chu Xảo Hân lại ra lệnh cho người ở Lễ bộ vẫn luôn nhận chức quan nhàn tản là năm Kiến Nguyên thứ tư văn Trạng Nguyên Lưu Du vào cung gặp mặt.
Lưu Du quỳ gối trên đại sảnh điện Huyền Vũ không kìm được khẩn trương, từ sau năm Kiến Nguyên thứ tư cùng trở thành Trạng Nguyên với Chung Khiêm Đức, hắn liền rất ít khi bị triệu kiến. Làm một tiểu quan lục phẩm ở Lễ bộ, suốt hai năm qua hắn cũng mới chỉ thấy Trưởng Công Chúa hai lần mà thôi.
Một lần là ở hội hoa đăng năm Kiến Nguyên thứ tư, hắn ở xa xa nhìn thấy Chung Khiêm Đức hành lễ với Trưởng Công Chúa, mà lần thứ hai chính là mười ngày trước hắn bất ngờ được Vũ đế nhớ tới, để hắn đi theo Trưởng