Kiều Sâm hoàn toàn ngại ngùng mở chim cánh cụt hay weibo, nghĩ cũng biết nhất định rất sôi trào, hơn nữa khẳng định fan CP khác sẽ hắc cậu, tuy rằng cậu cũng không thèm để ý, nhưng mà đêm nay đặc thù như vậy, loại chuyện sát phong cảnh này lưu lại cho ngày mai đi. Chỉ là —— Trình Tư Nam tắm rửa cũng không tránh khỏi quá lâu đi. Kiều Sâm đỏ mặt ở trong chăn đếm kim giây tích tích di chuyển.
“Trình! Tư! Nam! ——” Cửa phòng tắm lên tiếng mở ra, Trình Tư Nam lỏa thân chỉ quấn một cái khăn tắm lỏng lỏng lẻo lẻo buồn cười nhìn Kiều Sâm đột nhiên biến thành chim cút nhỏ, dùng thanh âm trầm thấp hoa lệ nói: “Anh có thể ra sao?” Kiều Sâm đã hoàn toàn quên béng chuyện này khí thế vừa rồi bị cơ thể màu lúa mạch cường tráng mà không khoa trương trước mắt hấp dẫn, bên tai bị thanh âm như đàn violoncent của Trình Tư Nam thu hút, cảm thấy máu toàn thân đều tràn lên mặt và ——XD.
Trình Tư Nam có chút lo lắng nhìn Kiều Sâm, tuy rằng rất cao hứng tầm ảnh hưởng của mình đối với cậu, thế nhưng có cần khoa trương đến vậy không a —— Kiều Sâm chôn mình trong chăn chỉ lộ ra cái mặt đỏ rực như nhỏ máu, không biết có phát sốt không?
Trình Tư Nam cúi người xuống dùng bàn tay hơi lạnh lẽo dán lên trán cậu, bởi vì dựa vào quá gần, mùi hương sau khi tắm cùng hương vị độc hữu của Trình Tư Nam toàn bộ xộc vào mũi cậu, Kiều Sâm nhìn nam nhân trước mắt chăm chú bình tĩnh thăm dò nhiệt độ cơ thể cậu cũng không biết lấy dũng khí từ đâu, thuận thế kéo lấy bả vai người ta, mình thì trực tiếp nhảy lên ngồi trên cái khăn phủ ở bụng dưới của anh.
Kiều Sâm đỏ mặt cảm nhận thứ cứng rắn đã vận sức chờ phát động từ lâu dưới cái khăn lỏng lẻo, mới phát hiện Trình Tư Nam thoạt nhìn cũng không có lãnh tĩnh như vậy.
Kiều Sâm có chút ảo não nhìn nam nhân nằm dưới thân, chán nản nói: “Không cho cười.” Trình Tư Nam kéo Kiều Sâm vào trong lòng, thanh âm khàn khàn mang theo ý cười: “Kiều Kiều, anh rất vui.” Đầu ngón tay xẹt qua cái quần lót khêu gợi Kiều Sâm thay vì anh. Kiều Sâm nửa nhổm người lên ngẩng đầu ngăn chặn miệng anh, mơ mơ hồ hồ: “Anh còn cười.”
“Kiều Kiều —— có thể chứ?” Trình Tư Nam xoay người nhẹ chống trên người cậu, một bộ dáng cậu mà nói không được thì sẽ đi WC xối nước lạnh.
Kiều Sâm nghiêng đầu, không chịu nhìn anh, cánh tay lại ôm lấy nam nhân trước mắt vẫn luôn xem cậu như báu vật này, môi run run một lát quát lên: “Câm miệng” “Lúc ăn thì không được nói!”
Lồng ngực Trình Tư Nam phát ra tiếng cười trầm thấp, chân thành hôn lên trán cậu: “Kiều Kiều, anh sẽ đối xử tốt với em.”
Kiều Sâm cảm thụ được tê dại trên trán, cong khóe miệng, nói thầm: “Em biết, em cũng sẽ đối xử tốt với anh.”
Trình Tư Nam thâm tình nhìn thiếu niên anh cưng chiều hơn mười năm vẫn ngay thẳng đáng yêu như trước. Rốt cục có thể bắt đầu a, cúi người ngậm lấy cánh môi Kiều Sâm —— bên ngoài trời sao rực rỡ, đêm còn rất dài.
——————————————————
Kiều Sâm bị Trình Tư Nam ôm trở về giường mơ mơ màng màng chép miệng, cuộn trong ngực nam nhân, chống mí mắt nhìn anh một chút, lẩm bẩm nói: “Nam ca ca, sinh nhật vui vẻ.” Trình Tư Nam ôm Kiều Sâm thoáng cái đã ngủ lại, hôn trán cậu một cái: “Kiều Kiều, em là món quà tốt nhất trong cuộc đời này của anh.” Ôm lấy em, tựa như ôm lấy toàn thế giới.
Chờ khi Kiều Sâm tỉnh lại, mặt trời đã treo thật cao, thắt lưng bủn rủn như không phải của mình, nơi được thoa thuốc có một loại thay đổi khó có thể nói rõ. Xấu hổ xong không được tự nhiên cũng xong, Kiều Sâm yên tâm thoải mái chờ Trình Tư Nam nấu cháo trong phòng bếp. Ôm điện thoại chọn một tư thế thoải mái nằm trong chăn xoát weibo.
Mở ra sửng sốt, đặc biệt quan tâm có