Ngoại trừ môn học tự chọn, gần như tất cả cả các tiết học Thẩm Ngôn đều học cùng với Triệu Lâm Tô, và nó cũng đã gần như trở thành thói quen của cậu.
Ai bảo hai người bọn họ lại là bạn cùng bàn từ tiểu học đến đại học chứ?
Cho dù đến lúc học cấp ba mỗi bạn học phải ngồi một bàn, cậu và Triệu Lâm Tô cũng chỉ cách nhau một lối đi nhỏ, về cơ bản cũng có thể coi là ngồi cùng một bàn.
Lên đại học, mặc dù hai người không ở cùng một phòng ký túc xá, nhưng chỉ cần không gặp phải tình huống đặc biệt nào, hai đứa sẽ hẹn nhau gặp mặt dưới tầng, sau đó cùng nhau lên lớp.
Có thêm một Chu Ninh Ba đi cùng, Thẩm Ngôn cảm thấy tam giác tình bạn của họ vô cùng bền chắc.
Con người là loài động vật có tính xã hội, anh em tốt hiểu rõ chình mình cùng học đại học, thật tốt đẹp làm sao.
Tốt cái beep!
Thẩm Ngôn chưa từng phát hiện ra, cảm giác tồn tại của Triệu Lâm Tô lại mạnh mẽ đến vậy.
Cánh tay hắn rất dài, chỉ cần hơi cong khuỷu tay là sẽ đụng chạm phải hắn.
Chân của hắn cũng rất dài, chỉ cần hơi điều chỉnh tư thế là sẽ đụng phải hắn.
Hơn nữa hắn còn có mùi hương, hơi thở, nhiệt độ cơ thể...!những thứ mà trước đây rất bình thường trong mắt cậu đột nhiên lại trở nên rất đặc biệt, rất nổi bật.
Tựa như có một người xa lạ ngồi bên cạnh cậu.
Thẩm Ngôn mất tự nhiên điều chỉnh lại tư thế ngồi, dịch về phía bên trái.
Lúc di chuyển, chân ghế ma sát phát ra âm thanh cực nhỏ, nhưng trong tai Thẩm Ngôn, âm thanh đó không khách gì tiếng sấm.
Nhịp tim cậu âm thầm tăng tốc, căng thẳng đến mức sau lưng túa mồ hôi.
Thẩm Ngôn không hiểu tại sao mình lại hoảng hốt đến vậy.
Bài giảng nghe không vào, trong đầu là một mớ hỗn loạn.
Cậu lặng lẽ cầm điện thoại di động, giấu dưới mặt bàn, tìm kiếm câu trả lời cho vấn đề kia.
[Có ảo tưởng tình dục với bạn cùng giới là đồng tính luyến ái?]
Nói thật, hiện giờ Thẩm Ngôn đã thành quá tuyệt vọng cái gì cũng có thể thử, cậu bị tình huống bất ngờ xảy ra làm cho choáng ngợp.
Kết quả tìm kiếm hiện ra không ít, Thẩm Ngôn ấn bừa vào một trang web trông khá giống một diễn đàn thảo luận.
[Chào bạn, người có ảo tưởng tình dục với người cùng giới tính chưa chắc đã là đồng tính luyến ái].
Câu trả lời đầu tiên bên trong bài viết đã khiến cho hai mắt Thẩm Ngôn sáng lên, cậu vội vàng xem tiếp.
[Đầu tiên chúng ta phải hiểu rõ cái gì gọi là ảo tưởng tình dục.
Ảo tưởng tình dục là một dạng ảo tưởng có chứa các yếu tố liên quan đến tình dục, nói chung, ảo tưởng có nghĩa thực tế sẽ khó lòng xảy ra hoặc hoàn toàn không thể xảy ra được.
Một số con người luôn sống gò bó trong khuôn phép, thế giới tưởng tượng của họ khó mà so sánh với người thường.
Thế nên suy nghĩ tưởng tượng và tính cách thực tế không có quan hệ đối chứng lẫn nhau.
Bạn không cần phải khủng hoảng khi biết được mình có những ảo tưởng tình dục quá phận đối với những người cùng giới tính.
Có thể bạn chỉ đang tò mò hoặc tìm kiếm sự kích thích, điều này hoàn toàn bình thường.
Ảo tưởng tình dục thường xuyên xuất hiện trong những mối quan hệ cấm kỵ, trong đó ảo tưởng tình dục với những người cùng giới tính cũng là một biểu hiện điển hình, không đủ chứng minh bạn đồng tình luyến ái].
[Đồng ý với quan điểm của bình luận bên trên, ảo tưởng tình dục rất bình thường, ảo tưởng cùng những người cùng giới cũng rất bình thường.
Ảo tưởng và thực tế là hai chuyện hoàn toàn khác biệt].
[+1, không thể nhầm lẫn giữa ảo tưởng và thực tế được].
[Nếu như nói người ảo tưởng tình dục với người cùng giới là đồng tính luyến ái, thế thì tôi – một người ảo tưởng tình dục với người xưa được gọi là gì? Say mê xác chết?]
[Ảo tưởng tình dục cũng chỉ là ảo tưởng, không cần vì ảo tưởng của mình mà hổ thẹn hoài nghi.
Nếu đã là ảo tưởng thì hãy lớn mật mà ảo tưởng, hưởng thụ cho thỏa thích! Đừng mang nhiều gánh nặng tâm lý như vậy, cuộc sống đã mệt mỏi, chả lẽ không thể ảo tưởng ngang ngược một hồi sao?]
[Kiến thức thú vị, ảo tưởng tình dục và xu hướng tính dục không liên quan đến nhau, đề nghị đọc thêm nhiều sách].
...
Thẩm Ngôn hết sức kinh ngạc.
Cậu không ngờ câu trả lời bên dưới bài viết lại thống nhất đến thế.
Chuyện trong lòng cậu vốn tưởng rằng như ván đã đóng thuyền, sau khi qua miệng những người này cậu lại cảm thấy chuyện hoàn toàn không như cậu nghĩ.
Thậm chí quá đáng hơn, hình như cậu còn bị họ thuyết phục.
Thẩm Ngôn rời khỏi diễn đàn, tiếp tục lướt xuống.
Cậu trả lời trên mạng rất đa dạng, nhưng lập luận rất thống nhất.
Ảo tưởng tình dục không phải chuyện thực tế.
Dù bạn ảo tưởng tình dục với người cùng giới tính cũng chưa chắc bạn đã là người đồng tính luyến ái.
Thẩm Ngôn càng nghiên cứu càng cảm thấy điên rồ, xem đến phần sau còn có người lật cả luận văn, trông vô cùng khoa học.
Tuy siêu năng lực của cậu nằm trong phạm vi huyền học, nhưng cậu vẫn phải tin tưởng khoa học.
Quần chúng nhân dân nhất trí với khoa học -- ảo tưởng tình dục và thực tế hoàn toàn khác nhau.
Thẩm Ngôn vặn vặn cái cổ đau nhức buốt mỏi, lặng lẽ liếc mắt ngắm qua Triệu Lâm Tô.
Sườn mặt nghiêng nghiêng của người kia giống như được dao khắc bút vẽ, lông mày mắt mũi đặc biệt rõ ràng, đường nét đậm sắc bén, trông rất chảnh chọe.
Lúc này hắn hơi nâng cằm, sắc mặt suy ngẫm, hiển nhiên đang chăm chú nghe giảng bài.
Dù sao cũng không giống loại người có dục vọng tầm thường như vậy.
Giờ học kéo dài hai tiếng đồng hồ, tan học một cái cũng đến giờ ăn cơm.
"Tao có việc, tao đi trước".
Thẩm Ngôn nhấc balo lên là đi, Chu Ninh Ba dán người vào ghế nhường cậu chen qua, chờ sau khi Thẩm Ngôn đi ra khỏi phòng học rồi cậu ta mới nghi ngờ quay sang hỏi Triệu Lâm Tô: "Cậu ấy sao vậy?"
Triệu Lâm Tô chậm rãi thu dọn sách vở: "Chồng của dì cả tới".
Chu Ninh Ba hỏi: "Vậy chúng ta đến nhà ăn chờ cậu ấy nhé?"
Triệu Lâm Tô đứng lên: "Cậu đến đó đi, tôi đi trước".
Chu Ninh Ba gãi đầu một cái, cảm giác mới nhập học đã bị bỏ rơi.
Thẩm Ngôn ra khỏi phòng học xong cũng không tới nhà ăn, cậu thuận theo dòng người tiến về phía trước, đi thẳng tới bãi cỏ trước cửa tòa nhà dạy học, tìm một vùng cỏ trống có bóng râm ngồi xuống.
Sau khi ngồi xuống cậu mới nhớ ra, cậu đã quên ăn cả bữa sáng hôm nay.
Đều trách thằng thần kinh Triệu Lâm Tô kia, đang yên đang lành sao lại ảo tưởng về cậu? Thẩm Ngôn vừa oán giận vừa lấy bánh ra khỏi balo.
May mắn thay, lớp bọc bên ngoài đủ kín, bánh không có mùi lạ.
Thẩm Ngôn chán nản nhai hai miếng, vẫn không nhịn được cầm điện thoại lên, tiếp tục lướt đề tài "ảo tưởng tình dục".
Càng nghiên cứu càng mơ hồ.
Thẩm Ngôn bỏ điện thoại vào trong túi, dứt khoát không xem nữa, yên tĩnh một hồi rồi tính sau.
Trên miệng còn đang ngậm sữa, Thẩm Ngôn càng nghĩ càng sầu.
Đang êm đẹp sao Triệu Lâm Tô lại ảo tưởng tới cậu? Cậu nghĩ thế nào cũng cảm thấy không thể.
Triệu Lâm Tô...!hình như đâu có khuynh hướng ấy.
Cách ở chung của hai người bọn họ rất bình thường.
Cậu không cảm giác được có chỗ nào không bình thường cả.
Hoặc là tin vào khoa học đi, chuyện này chỉ là trùng hợp?
Nói không chừng hôm qua đầu óc Triệu Lâm Tô bị lừa đá, nhất thời xúc động đi tìm kích thích?
Thẩm Ngôn thay đổi suy nghĩ, muốn dùng tư duy của Triệu Lâm Tô thay thế --- không thể thay thế nổi, vừa nghĩ đã nổi hết da gà lên, không chịu nổi run một cái.
Thẩm Ngôn quay đầu thu dọn balo định rời đi, liếc mắt sang lại phát hiện ra có một đôi giày đứng cạnh bên balo của cậu.
Kiểu dáng đôi giày vô cùng quen thuộc, là đôi giày sang nay mới đá cậu.
Thẩm Ngôn chậm rãi ngẩng đầu.
Triệu Lâm Tô đút một tay trong túi, cúi đầu nhìn cậu.
"Của tao đâu?"
Thẩm Ngôn không kịp phản ứng.
Triệu Lâm Tô đã ngồi xuống bên, kéo balo cậu tới, quen cửa quen nẻo lấy nào sữa nào trứng trong đó ra.
Thẩm Ngôn mang theo sắc mặt phức tạp nhìn chằm chằm hắn, "Đó là của mày hả? Mày đã viết tên trên đó chưa?"
Triệu Lâm Tô không đáp lời, nhanh chóng lột vỏ trứng, đưa tới bên miệng cậu.
Trứng gà mới bóc xong trắng tinh như tuyết, được nâng trên bàn tay thon dài cắt tỉa gọn gàng của Triệu Lâm Tô, Thẩm Ngôn vô thức lùi về sau một chút, vành tai nóng bừng: "Mày