Sau khi quay trở về phòng học, một số học sinh nghệ thuật trong lớp đã đến lớp huấn luyện ở thành phố Thanh Dương, một phần học sinh đã đi nên trong lớp nhìn khá trống trải.
Để khiến học sinh trong lớp nhìn đông đủ hơn, không rải rác phân tán quá nhiều, giờ học sáng chủ nhiệm lớp đã để các học sinh ngồi sau lên những chỗ trống phía trước.
Vốn dĩ Lưu Tiêu Di và Lưu Trạch Hằng ngồi cùng bàn vì vậy cũng bị tách ra. Lưu Tiêu Di được phân ngồi ở tổ thứ nhất hàng hai, Lưu Trạch Hằng ở tổ thứ tư hàng tư, hai người cách nhau khá xa.
Bạn cùng bàn của Lưu Tiêu Di là bạn học nữ chuyên địa lý, vừa vào lớp mới được ba tuần, cô ấy vẫn chưa quen với các bạn trong lớp, cô bạn này trong giờ học có mấy lần giáo viên gọi lên giải đề nên cô vẫn nhớ cô ấy tên Tô Băng, thành tích hình như cũng không tệ.
Tính cách Tô Băng khá cởi mở, sau khi ngồi cùng bàn với Lưu Tiêu Di cũng chủ động nói chuyện với cô. Hai người nói chuyện nhìn chung là người hỏi người đáp. Trước đây Lưu Tiêu Di cũng là đửa nhỏ hoạt bát, sau khi kết hôn bị trầm cảm nên cũng không còn quá chủ động.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng con người thay đổi cũng cần một thời gian, chỉ cần cô bước được một bước chắc chắn sẽ tốt hơn.
“Tiêu Di, có phải cậu và Lưu Trạch Hằng đang qua lại với nhau không?” Trong giờ học, vẻ mặt Tô Băng hóng chuyện quay qua hỏi. Trong trường đã cấm yêu sớm, rất nhiều cặp đôi học trò đều lén lút yêu đương qua lại, nhưng hai người Lưu Tiêu Di và Lưu Trạch Hằng lại quá lộ liễu, từ khi vào Giang Trung đã cùng nhau đi học tan học như hình với bóng, sau đó lại nghe nói là quan hệ thân thích gì đó. Nhưng hai người nào vừa vào lớp địa lý, đột nhiên Lưu Trạch Hằng lại nói anh ấy không phải anh trai Lưu Tiêu Di.
Không phải anh trai nhưng ngày nào cũng dính lấy nhau, mọi người trong lớp càng tò mò về quan hệ của bọn họ. Chỉ là ngay từ lúc bắt đầu, hai người đã là bạn cùng bàn, không phải kiểu người chủ động quan hệ với bạn bè, bạn bè trong lớp đều cảm thấy bọn họ khó gần nên cũng không chủ động nói chuyện với bọn họ.
Nhưng sau này có một học sinh chuyển trường là Trình Trí An, quan hệ với Lưu Tiêu Di cũng không tệ, nhưng vẻ mặt Lưu Trạch Hằng thì rất khó coi, ai cũng nhìn ra được Lưu Trạch Hằng không thích Lưu Tiêu Di nói chuyện với Trình Trí An.
Lưu Tiêu Di theo bản năng nhìn xuống Lưu Trạch Hằng ở tổ bốn, lúc này anh ấy đang ngồi tại chỗ cúi đầu viết gì đó, có lẽ là đang làm bài tập rồi? Sau khi được sống lại, anh ấy đều tranh thủ giờ học ban ngày làm hết bài tập mà giáo viên đã giao, như vậy về nhà sẽ có thêm nhiều thời gian phụ đạo cho Lưu Tiêu Di.
Thực ra hiện tại cô và Lưu Trạch Hằng là quan hệ gì, bản thân cô cũng không thể nói rõ, đời trước bọn họ là vợ chồng; sau khi sống lại, Lưu Tiêu Di cứ nghĩ chỉ có mình cô được sống lại không ngờ cả Lưu Trạch Hằng cũng được quay lại, bọn họ không có đăng ký kết hôn nên không thể gọi là vợ chồng được. Lưu Trạch Hằng tỏ tình với cô, cô cũng không trả lời rõ ràng nhưng trái tim cô vẫn hướng về anh.
Cho dù trước đó la hét muốn độc lập, muốn rời khỏi Lưu Trạch Hằng, nhưng hai người đã sống chung nương tựa hơn hai mươi năm, sao có thể dễ dàng mà rời khỏi đối phương như vậy được?
Thực ra những ngày này cô cũng đã tự suy xét lại bản thân mình, nếu ban đầu cô học cách độc lập thì khi đứng trước mặt Lưu Trạch Hằng sẽ không đến mức tự ti như vậy, kết cục đời trước như vậy cũng không hoàn toàn thuộc trách nhiệm của Lưu Trạch Hằng, cũng phải trách bản thân không tự hoàn thiện bản thân tốt hơn, tự tin hơn đứng trước mặt anh.
Đời này được sống lại lần nữa, cô phải nỗ lực hơn đời trước nữa.
Tô Băng nhìn Lưu Tiêu Di nhìn Lưu Trạch Hằng hồi lâu vẫn không phản ứng gì, bèn cười nói: “A? Hai người thật sự đang quen nhau sao?”
“Cũng không…” Cô vẫn chưa đồng ý với Lưu Trạch Hằng nên cũng không tính là đang quen nhau nhỉ. Thêm nữa lên mười hai việc học căng thẳng hơn, người lớn hai nhà đều không đồng ý việc bọn họ yêu đương ngay lúc này, nếu như thật sự yêu thương thì phải đợi tốt nghiệp cấp ba xong mới được quen nhau.
“Thực ra mình có một người bạn thích Lưu Trạch Hằng, chỉ sợ là cậu lại là bạn gái cậu ấy, vậy nên mới không có tỏ tình, vậy để tớ báo cho cô ấy tin này thì có được không?” Tô Băng hỏi.
Tuy Lưu Tiêu Di và Lưu Trạch Hằng không có quen nhau nhưng đã xác định mục tiêu tương lai, cho dù sau này có thế nào thì bọn họ vẫn sẽ quen nhau thôi. Nói cho bạn gái khác biết Lưu Trạch Hằng vẫn độc thân, chẳng phải là hại người ta sao? Nhớ đến bản thân trướ kia cũng theo đuổi Lưu Trạch Hằng lỡ mất tốt nghiệp, cuối cùng chỉ có thể học ở trường lại ba mà thôi.
Lưu Tiêu Di ngẫm nghĩ câu chữ, nói: “Mình nghĩ cậu không nên nói với bạn cậu, bây giờ là thời điểm then chốt của lớp mười hai, nên tập trung học tập không nên yêu sớm.”
Tô Bằng: “Học tập tốt thì đương nhiên rồi, nhưng nam thần thì không phải lúc nào cũng gặp được, gặp được thì phải trnah thủ giành lấy chứ!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lưu Tiêu Di: “Cậu ấy có người mình thích rồi, có tỏ tình cũng phí công thôi.”
Tô Băng: “Ý cậu là cậu ấy vẫn còn độc thân, vậy thì tranh thủ một chút là thành công rồi.”
“Mình…” Lưu Tiêu Di không biết phải nói sao với Tô Băng, tâm tình tuổi này khi thích một người cô đã trải qua rồi. Thích một người, sẽ không chùng bước theo đuổi người đó, tuy Lưu Trạch Hằng thích cô nhưng biểu hiện bình thường của anh lại khiến cô nghĩ anh không thích cô, mỗi ngày đều mơ hồ.
Tô Băng lại hỏi: “Có phải cậu thích cậu ấy không, vì vậy mới không muốn để bạn mình tỏ