Ngón tay thon dài bình thường vẫn luôn cầm bút của Tiêu Hàn chạy dọc từ môi đến cổ của Tô Ninh Trăn, sau đó một đường trượt xuống hai bầu ngực, bởi vì say mà trở nên ửng hồng của cô.
Anh chậm rãi đẩy lớp vải che khuất cảnh đẹp trước ngực ra, hạt anh đào đỏ phía trên bởi vậy mà nhô lên: “A… ngứa…”
Tô Ninh Trăn bị động tác nhẹ nhàng trêu chọc của anh làm cho ngứa ngáy, nhịn không được mà vặn vẹo thân dưới, hành động của cô khiến cho dục vọng vốn dĩ đã cứng rắn của anh lại phình to thêm mấy phần: “Yêu tinh.”
Anh nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, ánh mắt cô mê ly, hiển nhiên là ý thức vẫn chưa tỉnh táo, nhưng người đàn ông không hề có ý định nhịn ham muốn của mình xuống, anh chậm rãi mở miệng: “Muốn anh không?”
Cô gái đang trong cơn say sao có thể trả lời được, cái miệng nhỏ mấp máy không phun ra được một chữ nào.
Anh dứt khoát đưa ngón tay vào trong miệng cô, cưỡng chế dùng hai ngón tay câu lấy đầu lưỡi không nghe lời kia, dùng ngón tay chơi đùa ở trong miệng.
Đợi khi hài lòng rồi anh mới rút ngón tay của mình ra, theo động tác rút tay của anh, một sợi chỉ bạc cũng cuốn theo, người đàn ông sắc tình liếm qua ngón tay của mình: “Còn rất ngọt.”
Tô Ninh Trăn bị quấy thành một bãi nước xuân, ý thức vốn mơ hồ hiện tại càng thêm mê ly, ai vậy? Là ai? Không thấy rõ…
“Em không trả lời, cũng được, anh còn nhiều cách để làm em trả lời.” Anh đưa tay luồn vào khe hở giữa eo cô và chiếc giường, cưỡng chế nhấc thân thể của cô dậy, sau đó bàn tay kia duỗi ra sau lưng cô, cởi nút cài áo ngực ra rồi mới chậm rãi đặt cô nằm lại.
Áo ngực bị người ta cởi ra, nụ anh đào đỏ như ẩn như hiện, dụ dỗ người đàn ông đang dần mất đi lý trí.
Anh kéo áo ngực của cô ra, làm càn mà quan sát nửa người trên trần trụi của Tô Ninh Trăn, hạt anh đào trước ngực bởi vì không khí lạnh của máy điều hòa mà dần dần đứng thẳng lên, mê hoặc ánh mắt dò xét của người đàn ông.
Anh theo bản năng mà đưa tay sờ lên, dáng vẻ của Tô Ninh Trăn được di truyền từ mẹ Tô, có lồi có lõm, nơi no đủ trước ngực mặc dù không phải vô cùng lớn nhưng thắng ở hình dáng chắc nịch, lại ngạo nghễ ưỡn lên. Anh đưa ngón trỏ ra đảo quanh, đùa giỡn với nụ anh đào đã dựng thẳng.
Chỗ mẫn cảm trên ngực bị người ta trêu đùa, cái miệng nhỏ của Tô Ninh Trăn theo bản năng mà phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp như mèo con, trêu ghẹo thú tính của người đàn ông liên tục.
Hai tay của anh nắm chặt hai khối mềm mại của cô, nắn bóp chúng nó thành đủ loại hình dạng khác nhau, cuối cùng gom lại một chỗ, tạo ra một cái rãnh sâu, người đàn ông đưa mặt mình tới gần, cố sức hít vào một hơi, nhưng anh lại lập tức nhíu mày, mùi rượu.
Chỉ cần nghĩ đến nguyên nhân cô uống rượu, sức lực trên tay người đàn ông liền nặng thêm mấy phần, bầu vú trắng nõn quả thật sắp bị nhéo ra dấu tay đỏ hồng.
“Đau…” Cái miệng nhỏ dựa vào bản năng của thân thể mà kêu đau.
“Muốn để em nhớ lâu một chút.” Mặc dù trong miệng nói như vậy nhưng lực đạo trên tay anh vẫn nhẹ đi mấy phần.
Anh càn rỡ xoa nắn phần mềm mại trước mặt cô gái, từng chút từng chút khơi gợi lên dục vọng của cô.
Cảnh tượng giờ phút này, chỉ sợ Tiêu Hàn đã sớm tưởng tượng ở trong đầu không dưới nghìn lần!
Anh từng nghĩ tới