Màn đêm náo nhiệt, con đường dài vô cùng vô tận.
Bên trong xe là hai sinh mạng gắn bó chặt chẽ với nhau.
Một sinh mạng đầy trống rỗng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dường như thủy tinh là linh hồn của Đường Ly, mỗi khi nhìn thấy thủy tinh, cô lại không cầm được nước mắt.
"Sau này anh có thể đừng làm nữa không..."
Cô thở hổn hển vài hơi, khẽ nói.
Kích thước côn thịt của người đàn ông chôn trong cơ thể cô lại phình to lên, giống như một lời từ chối ngang ngược.
"Em dám?"
"Ư… ý em không phải vậy."
Đường Ly đỏ mặt, vội vàng giải thích.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Vậy ra em muốn ngày nào anh cũng làm em hả?"
Tần Du cắn một phát vào hõm gáy trắng nõn của cô, cố tình xuyên tạc ý của Đường Ly.
Xem ra càng giải thích lại càng tệ, thôi thì cho anh đắc ý một lần vậy.
"Ý em là... công việc của anh quá nguy hiểm, sau này đừng làm những việc đó nữa được không...?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đường Ly cẩn thận thể hiện ý mình muốn nói.
Ánh mắt cô và anh chạm nhau qua cửa kính ô tô, cũng chính là sự giao lưu giữa tâm hồn.
Cô đã nhìn thấy ánh mắt đó của anh.
"Tần Du… chúng ta rời khỏi nơi này đi."
Cô hỏi, gần như là cầu xin anh.
Giọng nói của cô hơi pha lẫn giọng nghẹt mũi, không biết là vì bị chơi đến chảy nước mắt, hay vì đang khóc.
Đường Ly không phải là người nhát gan.
Nhưng từ khi cô gặp anh, thế giới của anh thực sự quá kinh khủng.
Cho nên, cô chỉ đành làm một người nhát gan.
Còn anh là kẻ xấu đứng trên đỉnh cao quyền lực.
Sắt đá tàn nhẫn, tính cách như vậy phù hợp với quyền lực, nhưng chắc chắn không phải là người tốt.
Cô đã sớm biết điều đó.
Nhưng khi anh dần dần đối tốt với cô, ký ức của cô cũng vô tình thay đổi.
Mong ước của cô bây giờ là cùng anh bỏ trốn đến một nơi không ai biết.
Anh sẽ không còn là sĩ quan Tần nữa.
Anh có thể sống những ngày tháng yên bình ở Đường Nguyên với cô.
Ngừng tham gia chính trị, ngừng làm kẻ xấu.
Chuyện về Nam Sa khiến cô thực sự lo sợ một ngày nào đó anh sẽ đột ngột qua đời, cô cũng sợ anh sẽ phát điên và trở thành người xấu thật.
Khả năng là cô... thật sự không thể rời xa anh được nữa rồi...
Nhiệt độ cơ thể lan truyền, cộng hưởng cảm xúc.
Tần Du đưa tay lên lau nước mắt cho cô.
Anh hiểu ý cô.
Nhưng trong chuyện này, anh không thể hứa với cô được.
"Đường Ly, trong mắt mọi người anh đều là kẻ xấu, nhưng sẽ chỉ tốt với một mình em."
“Nếu anh đi rồi, trong lúc này nước nhà xảy ra chuyện bất trắc… anh sẽ cảm thấy trách nhiệm thuộc về mình.”
Giọng nói khàn khàn trầm ấm, vô cùng ấm áp, vô cùng an ủi.
"Chúng ta đều có sứ mệnh của riêng mình."
"Đường Ly, xin lỗi em."
Đây là lần đầu tiên anh nói xin lỗi với cô.
Những ngày xuân gần đây, thời tiết cũng không còn khắc nghiệt tới mức xuống dưới 0 độ C nữa rồi.
Nhưng tốc độ lan truyền của tình hình vẫn khiến người ta kinh ngạc.
Bên trong Cảnh Chương Đài, Trần Thiến và các quản gia gác cổng lại cùng nhau mở một "cuộc họp".
"Nghe nói hôm kia sĩ quan đã dẫn cô Đường đi thử váy cưới."
"Nhưng cuối cùng cô Đường cũng không chọn bộ váy mà sĩ quan định lấy."
"Hả? Tại sao? Trần Thiến, lúc cô gửi ảnh tới, tôi cũng xem qua rồi, nhìn đẹp lắm mà!"
"Ông không hiểu à, mấu chốt không phải áo cưới có đẹp hay không."
"Mấu chốt là, tình cảm của sĩ quan dành cho cô Đường thật sự rất sâu nặng."
"Nhưng cô Đường không nhận được."
Liên hệ với những tin đồn gần đây, có vẻ chuyện này cũng hợp lý.
Nghe nói sĩ quan Tần đã lập ra một mệnh lệnh quân sự đáng kinh ngạc trước mặt nguyên thủ quốc gia.
Tuyên bố dõng dạc rằng “thắng làm vua, thua làm giặc”, lúc này mọi người đều cảm thấy hoảng loạn.
Chứ đừng nói là cô Đường.
Kế bên là trụ