Một con sóng lớn ập vào bờ, những con hải âu đang đậu lập tức bay đi.
Đường Ly nhìn hình ảnh đang được phát trên màn hình, hơi thở gấp gáp, không dám chớp mắt.
Cô tin tưởng Tần Du vô điều kiện, và tin vào khí thế không giận tự uy của anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng tình huống giương cung bạt kiếm ở bên kia, không phải chỉ dừng lại ở sự nho nhã nhưng lại âm u giống như cá mập.
Sự khiêu khích của Bùi Xu vừa lịch thiệp lại vừa cợt nhả.
Là một tay buôn vũ khí, anh ta là kẻ đứng đầu, trong mắt anh ta, mọi thứ trên đời đều là chỉ vấn đề bao nhiêu tiền mà thôi.
Cái gì mà đạo đức, quốc tịch, phải trái, đúng sai...
Tất cả những thứ đó đều chỉ là phù phiếm, đây là nơi cá lớn nuốt cá bé, trở thành một đầm lầy tiền bạc sâu không thấy đáy.
Nếu không cẩn thận thì sẽ mất mạng bởi hàm răng của cá mập trắng trong đầm lầy.
Và những gì Đường Ly có thể làm chính là đứng từ xa và lặng lẽ quan sát, cầu nguyện rằng Tần Du sẽ không rơi vào đầm lầy đó.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người vây quanh bờ biển càng ngày càng nhiều, hầu như đều là thân tín của quân khu, cùng với một hai người nhà chưa kịp sơ tán.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đứa bé thắt bím được mẹ bế đi, tò mò chỉ về hướng đảo hỏi mẹ người đó là ai.
Anh ấy sao, chính là Tần Du đó.
Đường Ly cười nhẹ, cúi đầu nhìn ngón tay đeo nhẫn của mình,
Anh ấy ngang hàng với lãnh đạo chính phủ.
Ở giữa cuộc chiến, trên đảo.
Sự đối đầu giữa đàn ông thường là im lặng, sau khi bắt tay và buông tay, họ đã quen thuộc với nhau.
Thế lực của Bùi Xu chắc chắn đã xâm nhập vào trong nước, nếu không, làm sao anh ta có thể thuận lợi mua được một phần của hòn đảo như vậy.
Hơn nữa, phạm vi xâm nhập chỉ sợ là không chỉ dừng lại ở vùng duyên hải.
Nếu tình thế đảo ngược, vậy Tần Du chẳng phải là sẽ không thể điều động người ở Nam Dương nữa sao.
Trong cùng một đường kinh độ và vĩ độ, có ít nhất hàng chục hòn đảo.
Những pha đánh chặn chuẩn xác đến từng đảo, cùng với thời gian chính xác đến từng phút, tuyệt vời giống như một cuộc đi săn vậy.
Sau khi bắt tay theo phép lịch sự, thái độ của càng trở nên khó nắm bắt hơn.
"Từ lâu, tôi đã đề xuất với chính phủ nước ngài rất nhiều lần rằng đổi một người có tư cách đến nói chuyện với tôi."
Anh ta phủi bụi bẩn trên đôi găng tay trắng của mình, động tác rất tùy ý.
"Nếu Tần Sĩ quan đã ở đây rồi, tôi cũng sẽ nói rõ ràng."
"Thực ra, cũng chẳng có chuyện gì đặc biệt cả."
"Tần Sĩ quan, tôi chỉ muốn tặng tiền cho ngài mà thôi."
"Cũng mong ngài đừng cản đường tôi."
"Suy cho cùng, thời gian là vàng mà."
Tiếng phổ thông của người đàn ông Nam Dương rất tốt, mang theo chút thiện ý nhưng dù sao cũng vẫn có chút chưa thành thạo.
Nếu không biết bộ mặt thật của anh ta, người dân bình thường có lẽ sẽ cho rằng cậu Bùi đây không có chỗ tiêu tiền, cho nên một năm qua hắn mới bận rộn đóng tàu, mua cảng, mở tuyến đường mới mang đến lợi ích cho người dân.
Phòng Thương mại Malaysia thứ 17 và phòng giao dịch trong nước đã mở hàng trăm đường bay mới.
"Tôi thấy rằng anh không chỉ muốn tặng tiền mà còn muốn tặng luôn mạng