Tần Du vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy ánh mắt của tiểu mỹ nhân.
Ngó nhìn một cách tò mò và dè dặt.
Cô dường như rất hứng thú với chuyện anh đang làm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Những cũng chỉ hứng thú mà thôi, cứ trơ mắt ra nhìn.
Tuy nhiên cũng đủ rồi.
Nên biết rằng, trước đây cô đều không hỏi không rằng với anh, dù là ở cùng anh nửa ngày trời trong phòng sách, cũng chỉ vì để báo cáo kết quả công việc cho Diệp Liên.
Còn về những công văn cơ mật chồng chất như núi kia, cô thường mang thái độ chán chường không có hứng thú.
Bây giờ lại thấy tò mò rồi.
“Em muốn xem sao?”
Anh chỉ vào tài liệu trong tay.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quăng mồi dụ dỗ cô.
Cô run lên nhẹ, có lẽ không ngờ tới anh sẽ đưa ra lời mời như vậy.
Sau đó cô lại tò mò bắt đầu ngắm nhìn tài liệu đó.
Mặt sau của tài liệu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô hướng nội, lại còn phản ứng chậm, người khác trước giờ không chú ý đến cô, cô vẫn luôn ngại mở lời, cứ thích làm con rùa núp trong mai, giả vờ đang làm việc bận rộn.
“Nhìn cái gì? Mặt sau không có chữ.” Anh mỉm cười.
“Ồ… ồ…” Cô lộ vẻ mặt mơ màng e thẹn: “Vậy em có thể nhìn mặt chính không?”
Giọng điệu mềm nhũn khẩn cầu.
Lúc ở trên giường, cô cứ không chịu cầu xin như vậy.
Cái đồ không ngoan này.
Tần Du rộng lượng đưa tài liệu qua, đôi môi mỏng mím nhẹ: “Từ từ xem, khá đáng sợ đấy.”
“Hả?” Cô sợ hãi lập tức bịt mắt lại: “Sao anh không nói sớm!”
Đôi bàn tay mảnh khảnh, không kìm nổi thét lên tiếng kêu hoảng hốt nũng nịu này.
Anh đã đạt được mục đích, vô cùng hứng thú tận hưởng bộ dạng nhõng nhẽo này của cô.
Cô có lẽ đang gầy dựng tâm lý cho bản thân, bịt một hồi, cô mới chậm rãi nới lỏng khe hở giữa các ngón tay.
Buổi chiều, ánh mặt trời của Nam Sơn vừa phải.
Từng tia ánh sáng chiếu lên khe hở giữa ngón tay cô.
Nó che lại làn da trắng nõn như tuyết, nhưng không che được cặp lông mi run nhẹ ấy, đồng tử mất nét.
Từ bóng tối hướng đến ánh sáng, đồng tử của cô xinh đẹp như ngọc lưu ly màu hổ phách.
Ánh sáng và bóng tối loang lổ tạo thành một bức tranh.
Con mèo nhỏ ướt sũng bị doạ sợ, vô cùng nhát gan, nhưng lại tò mò muốn xem.
Cô cứ như thế, bịt mắt mình lại, xem tài liệu từ những khe hở.
Trên bàn, tài liệu mở toang ra, là tình báo đưa từ quân khu ven biển, trên đó kèm theo một bức ảnh chứng cứ.
Bức ảnh có màu sắc.
Là một đuôi cá đẫm máu.
Sau khi biết là đuôi cá, thì bức ảnh này không đáng sợ mấy, người không biết thoạt nhìn có lẽ sẽ sợ chết khiếp.
Ngấm ngầm sự kinh dị.
Sáng sớm hôm nay, người gác cổng của văn phòng quân khu ven biển nhận được gói hàng này, sau khi mở ra, người nhận trực tiếp được xe cấp cứu đưa đến bệnh viện.
Tố chất tâm lý của cô cũng không tệ.
“Xem xong rồi?”
Tần Du thu hồi lại tài liệu.
Cô cảm thấy hơi sợ, đồng thời cũng rất chán ghét, không muốn nhiễm mùi cá chết trong bức ảnh, vội vã dùng khăn ướt lau tay.
Giống như mèo con ưa sạch sẽ đang liếm bộ lông của mình.
Càng liếm càng thơm.
Tần Du có thể phân tâm cùng lúc làm hai công việc, trong khi ngắm nhìn cô, bố cục trong đầu anh cũng đang dần thiết lập thành công.
Bức ảnh chắc chắn là một sự uy hiếp.
Giống loài cá cũng đã được chuyên gia giám định, là cá mập đặc thù ở Nam Dương.
Rất rõ ràng, cá mập Nam Dương ngửi thấy kế hoạch cản trở nó nhập cảnh, thậm chí ngay cả mã số hành động cũng đã bị lộ.
Suy cho cùng, vẫn chưa có công ty vận tải nào có thể vận chuyển “hải sản tươi sống” từ con thuyền Nam Dương đến văn phòng quân khu.
Đây là một lời cảnh cáo, cảnh cáo lãnh đạo chính phủ đừng có cản đường.
Cá mập Nam Dương.
Tần Du ngẫm lại cái xưng hô này lần nữa.
Anh rất lâu rồi không có giao dịch với kẻ buôn vũ khí.
Anh nghiêng người dặn dò cấp dưới: “Cách chức toàn bộ những người