" Về hết đi, đường top kìa, bọn này làm gì đấy? Ăn rồng làm gì? Chúng nó kéo nhau đẩy vào nhà chính rồi kìa, biến về mau lên."
Bỗng màn hình phụp tắt, Tiểu Uyển tức tối mắng lớn " Thằng nào cúp điện vậy?"
" Thằng này cúp."
Một giọng nói quen thuộc, nhẹ nhàng nhưng cũng đủ để khiến người ta lạnh toát cả sống lưng, Tiểu Uyển gượng cười chầm chầm quay đầu lại " Anh...Anh hai..."
" Tiểu quỷ, học không lo học, lại tụ tập chơi game, anh đây sẽ đi nói ba mẹ biết."
" Ấy anh hai, chờ đã."
Con bé vụt lao nhanh đến ôm lấy chân anh, nước mắt cá sấu, đôi mắt long lanh nhìn anh rồi thút thít van xin.
" Anh hai, đừng nói ba mẹ mà, lần này thôi, không có lần sau nữa đâu.
Không phải thành tích của em cũng rất tốt sao?"
" Còn có lần sau nữa à? Đừng chưng cái bản mặt đó ra, mau buông."
" Huhuhu..
anh hai, anh bảo gì em cũng nghe mà, đừng méc ba mẹ."
" Có thật là bảo gì cũng nghe không?"
Tiểu Uyển gật đầu lia lịa.
Khoé môi anh khẽ cong lên, như đạt được mục đích liền nói " Giúp anh...!Theo đuổi Oản Oản."
" What men?"
Con bé bật dậy, hai mắt mở trừng đầy kinh ngạc, như không thể tin vào chính điều mình vừa nghe, hoang mang nghi ngờ người đàn ông trước mặt, liền đi đến bên bàn cầm cây gậy sakura giơ về phía anh, miệng đọc theo các nhân vật trong phim " Yêu quái mau hiện hình."
Một cái "bốp" rõ to vang lên, trán con bé u lên một cục, thút thít.
" Đi méc ba mẹ." Anh tiếp tục đe doạ.
Tiểu Uyển hoàn hồn, túm lấy người anh nhanh miệng nói " Em giúp, em sẽ giúp anh.
Dù gì em cũng thích chị Oản Oản, cơ mà cái cô mông vẹo, ngực lép kia thì sao?"
" Chỉ là thứ tình cảm nhất thời, anh bị dụ thôi."
Tiểu Uyển nheo mắt, bĩu môi như không tin, thầm nói trong lòng " Có chó mới tin anh."
Nhìn cái bản mặt con bé, anh lại tiếp tục doạ " Đi méc ba mẹ."
" Ấy ấy, em đùa thôi, bộ anh không còn câu nào khác à?"
" Tiểu quỷ, anh đây không thích dài dòng."
" Rồi, rồi.
Muốn cua đổ một người con gái thuộc về mình, thì cũng đơn giản thôi ...!Thịt cô ấy đi."
Không gian chợt yên tĩnh vài giây.
" Ba, mẹ.
Tiểu Uyển nó chơi game..."
Còn chưa kịp nói xong thì bị con bé nhảy lên, dùng hai tay bịt chặt miệng lại, trán vả cả mồ hôi, hấp tấp nói " Anh trai, anh ác quá rồi đấy, coi như là anh thắng, em giúp là được chứ gì.
Nhưng không được nói ba mẹ biết là em chơi game, bí mật này chỉ có hai ta biết thôi."
" Được, anh mày phải có được Oản Oản thì mới giữ kín bí mật này cho mày."
" Rồi, rồi, anh cũng khôn quá rồi đấy."
Anh cười đầy gian mãnh, cứ như vậy anh và Tiểu Uyển bắt tay vào việc cùng lập kế hoạch, để thu hút sự chú ý của Oản Oản.
Chiều hôm ấy, Oản Oản đang dọn nhà mới thì nhận được cuộc điện thoại từ Tiểu Uyển.
Vừa mới bắt máy, thì đầu dây bên kia giọng con bé lanh lảnh vang lên " Chị Tiểu Uyển, chị đang ở đâu vậy? Em nghe nói chị chuyển đến căn hộ nào bên ngoài hả?"
Oản Oản cười tươi, không chút nghi ngờ mà nói ra " ừ! Là căn hộ ba lẻ tư đường Vịt Xiêm, toà nhà số xx."
Mà không hề hay biết, cô nói đến đâu, địa chỉ nhà Cận Thiếu đều ghi lại tới đó.
Hai anh em ra ám hiệu cho nhau, nhiệm vụ hoàn thành, con bé cũng nhanh chóng chuyển chủ đề khác.
" Vậy khi khác em tới chơi nha, bây giờ em đến trường một lát, bye bye chị yêu."
" Được, bye em."
Rồi tắt máy, tuy có chút nghi ngờ, nhưng ngay sau đó cô lại quên bẵng đi vì bận rộn, dọn dẹp căn hộ mới.
3 tiếng sau.
" Phù."
Tiếng thở nặng nhọc hắt ra, trên trán lấm tấm mồ hôi, sau ba tiếng căn hộ của cô cũng đã gọn gàng, ngăn nắp và sạch sẽ, bây giờ chỉ cần đem đống