“Thật ra thì mình cũng không muốn đi cho lắm…” Lục An Nhiên phát âm ngập ngừng những chữ trọng điểm: “Mình cảm thấy sự phát triển này có chút nhanh, mình có chút sợ...”
“Sợ cái gì?” Sở Dao cắn cắn môi dưới, trong mắt tràn đầy sự đố kỵ và không cam.
“Sợ... cậu hiểu mà...” Lục An Nhiên nói tiếp: “Cậu biết, mình là đại tiểu thư của Lục thị, mình sợ anh Hạo Thịnh không phải thật sự thích mình, mà là có âm mưu...” Lục An Nhiên nghiêm túc lắng nghe hơi thở và giọng điệu tiết tấu của Sở Dao.
“Ơ...” Sở Dao nhướng mày có chút giả dối, Lâm Hạo Thịnh đích thực là có mục đích này: “An Nhiên, cậu nghĩ nhiều quá rồi... anh ấy... ơ... mặc dù bọn mình chỉ gặp mặt có 1 lần, nhưng mình có thể thấy được là anh ấy rất thích cậu... anh ấy... anh ấy là 1 người tốt...”
“Mình cũng không biết, hy vọng là như vậy!” khóe miệng Lục An Nhiên cong lên: “Ô... Đúng rồi! Cậu vẫn còn đang trong lớp học thêm đúng không! Mình không làm phiền cậu nữa, cậu mau quay lại lớp học đi...”
“Đợi... đợi 1 lát...” Sở Dao bổ sung hỏi: “Cậu... cậu sẽ đi chứ?”
“Đi đâu thế?” Lục An Nhiên rõ ràng biết còn hỏi.
“Thung lũng Hồng Diệp cuối tuần này... cậu sẽ đi chứ?” Sở Dao không có đủ dũng khí, nhấp nháy môi hỏi thăm dò hỏi.
Khóe miệng Lục An Nhiên cong lên, trong mắt phủ lên một mảnh đắc ý: “Ai mà biết chứ?” dứt lời, Lục An Nhiên sảng khoái ngắt điện thoại, không cho Sở Dao có cơ hội hỏi thêm câu nào nữa.
Điện thoại bị Lục An Nhiên ngắt đi, Sở Dao cũng không còn tâm tình tiếp tục học thêm nữa, sau khi quay lại lớp học thêm ả nói dối là bản thân cảm thấy không khỏe sau đó liền cầm lấy cặp rời khỏi lớp học trở về nhà, vừa bước vào cửa, Sở Dao liền khóa trái cửa phòng. Ả ta vùi mặt vào trong gối, tất cả những ủy khuất, ghen ghét đều biến thành những tiếng nấc nở. Càng nghĩ lại càng cảm thấy không cam tâm, bên tai ả ta lại vang lên tất cả những gì mà lúc nãy Lục An Nhiên đã nói.
Trong lời nói của Lục An Nhiên mang theo sự đắc ý, do dự, thậm chí là sự nghi ngờ đối với Lâm Hạo Thịnh, tất cả những thứ này, đều khiến cho Sở Dao phẫn nổ đến muốn phát điên.
Cưỡng ép bản thân bình tĩnh trở lại, Sở Dao ngồi dậy, dùng mu bàn tay lau chùi nước mắt trên mặt, sau đó lấy điện thoại ra gọi đến số của Lâm Hạo Thịnh.
Qua một lúc lâu, Lâm Hạo Thịnh mới nhấc máy: “Alô? Không phải đã nói với em rồi sao? trong khoảng thời gian này không nên gọi điện thoại cho anh! Có chuyện gì có thể nhắn tin cho anh!”
“......” điện thoại vừa được kết nối liền nghe thấy những câu từ tức giận như vậy, nước mắt của Sở Dao vừa được ngăn lại lại tiếp tục trào ra.
Nghe thấy âm thanh khóc thút thít qua điện thoại, Lâm Hạo Thịnh không vui cau mày, hắn ta lấy mắt kính xuống bỏ lên chiếc bàn bên cạnh, sau đó hít thở sâu nhẹ giọng an ủi: “Dao Dao, em trước tiên nín khóc đi, xảy ra chuyện gì?”
“......” nghe Lâm Hạo Thịnh gọi bản thân là Dao Dao, Sở Dao mím mím môi.
“Dao Dao... đừng khóc nữa, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Anh thật sự rất lo lắng cho em!” áp chế sự không kiên nhẫn trong lòng, Lâm Hạo Thịnh liếm liến khóe môi nói: “Dao Dao, đừng khóc nữa? Có chuyện gì thế?”
Nghe Lâm Hạo Thịnh an ủi bản thân như vậy, Sở Dao hít thở sâu một hơi nghẹn ngào mở miệng: “Anh Hạo Thịnh, em... em bị rớt kỳ thi thử rồi... anh... cuối tuần này anh có thể với em đi dạo cho tâm tình thoải mái một chút được không...”
“Cuối tuần này?” Lâm Hạo Thịnh sửng sốt, nghĩ lại lúc nãy bị Lục An Nhiên cự tuyệt, trong mắt Lâm Hạo Thịnh lướt qua một mảnh chán ghét: “Cuối tuần này... cuối tuần này anh bận... hội sinh viên trong trường anh có việc...” hắn ta thật sự không có thời gian chơi mấy trò chơi con nít này, thi thử rớt cái gì đó, hắn ta căn bản không hề để ý có được hay không? Cái hắn ta để ý chỉ là giá trị lợi dụng của Sở Dao mà thôi!
“......” nghe Lâm Hạo Thịnh nói như vậy, Sở Dao cảm thấy ngay cả đến hít thở cũng cảm thấy khó chịu, hắn ta đang nói dối... hắn đang lừa ả... tại sao có thể như vậy? Sở Dao cắn chặt môi dưới, đem tất cả những sự không cam lòng đều gắt gao chôn vào vết cắn này, nuốt vào trong bụng...
“Dao Dao, chẳng qua chỉ là một bài thi thử...” Lâm Hạo Thịnh tiếp tục an ủi.
“Không sao rồi...” Sở Dao dùng tay lau nước mắt trên mặt: “Em... anh Hạo Thịnh... không sao rồi, em... em biết là anh rất bận... em cúp điện thoại trước đây...”
“......” Lâm Hạo Thịnh nghe Sở Dao nói như vậy, liền phân tích giọng điệu của ả. Từ trong đó hắn ta nghe thấy sự thất vọng và gần như tuyệt vọng, Lâm Hạo Thịnh lập tức thay đổi giọng điệu nói: “Dao Dao, đừng như vậy... anh vẫn quyết định đi với em...”
“......” Sở Dao nghe thấy Lâm Hạo Thịnh nói cũng cảm thấy kinh ngạc: “Anh Hạo Thịnh... ý anh là... cuối tuần này, anh đồng ý đi cùng em?”
“Đương nhiên!” Lâm Hạo Thịnh nghe thấy giọng điệu của Sở Dao, nhận định quyết định của bản thân quá là đúng đắn, cũng không khỏi thở một hơi nhẹ nhõm: “Dao Dao, không có gì có thể quan trọng hơn so với em... em biết ý nghĩa của em đối với anh là gì...”
“Em biết! Em biết! Em biết mà!” Sở Dao gật đầu liên tiếp, ả ta biết, Lâm Hạo Thịnh càng quan tâm ả, Lâm Hạo Thình càng trân trọng ả! Ả ta không hề kém so với Lục An Nhiên mà! Ả ta biết là như thế mà!
“Dao Dao... em sao rồi?” Lâm Hạo Thịnh thở phào nhẹ nhõm sau đó thử thăm dò: “Có phải là đã xảy ra chuyện gì rồi không?”
“Không… không có gì cả.” Sở Dao điều chỉnh lại giọng điệu của chính mình nói: “À… em chỉ là thi rớt mà thôi, tâm tình không tốt. Anh Hạo Thịnh, anh đáp ứng đi cùng với em, em thật sự rất vui mừng.”
“Nha đầu ngốc.” Lâm Hạo Thịnh tiếp tục hỏi: “Cuối tuần này em muốn đi đâu chơi?”
“Ừm...” Sở Dao nhấp mím mím môi nói: “Thung lũng Hồng Diệp đi... nghe nói hiện tại thung lũng Hồng Diệp rất đẹp, em muốn đi chèo thuyền.” Nơi mà Lục An Nhiên muốn đi, ả ta phải đi trước!
“......” khóe miệng Lâm Hạo Thịnh nhếch lên, trong mắt lướt qua một tia hiểu rõ: “Được...”
Hắn ta đoán không hề sai, Sở Dao đã nói chuyện điện thoại với Lục An Nhiên, cho nên Sở Dao mới trở nên như vậy... Lâm Hạo Thịnh dựa vào tường nói: “Dao Dao, thật ra, lúc nãy anh đã lừa em, cuối tuần này trường
đại học của anh không hề bận việc gì cả, là do anh đã hẹn Lục An Nhiên.”
“......” Sở Dao không nghĩ là Lâm Hạo Thịnh lại thoải mái nói ra chuyện này, hiện tại cũng cảm thấy sửng sốt.
“Bé yêu nghe nè, anh không nói rõ cho em nghe sự thật là không muốn khiến cho em khó chịu, không muốn tạo áp lực cho em. Em biết mà, mục đích anh tiếp cận Lục An Nhiên chỉ có một, đó chính là vì Lục thị, anh nhất định phải giành lấy Lục thị, Dao Dao. Tất cả những gì mà anh làm đều là vì để giành lấy tất cả của Lục thị...” Lâm Hạo Thịnh tháo hai nút áo sơ mi trên cùng, hắn ta muốn nhanh chóng khiến cho giọng nói của mình trở nên hòa hoãn trở lại, để những gì hắn nói càng trở nên đáng tin hơn: “Nhưng mà... anh vẫn không làm được... không làm được việc khiến em buồn... cho nên, anh quyết định cuối tuần này vẫn nên đi với em. Dao Dao, nghe thấy em khóc, trái tim anh cũng muốn vỡ nát!”
“Anh Hạo Thịnh...” Sở Dao lại lần nữa nghẹn ngào, hiện tại trong lòng ả đều là hạnh phúc, không nghĩ là bản thân ở trong lòng Lâm Hạo Thịnh lại chiếm cứ vị trí quan trọng như vậy, Sở Dao vui mừng đến mức muốn kêu thật to, hét thật lớn...
“Ngoan! Dao Dao, hiện tại anh đang ở trong Lục gia, hoàn cảnh không an toàn cho lắm, anh cúp máy trước đây. Có chuyện gì thì gửi tin nhắn cho anh. Không được khóc nữa có biết chưa? Anh sẽ đau lòng, ngoan!” dứt lời, Lâm Hạo Thịnh cúp điện thoại, vừa cúp máy, Lâm Hạo Thịnh liền nâng tay lên ném điện thoại lên chiếc giường mềm mại, điện thoại ở trên giường nảy lên 3 lần, rơi trên gối.
“Lục... An... Nhiên...” Lâm Hạo Thịnh nắm chặt hai nắm tay, hắn dám khẳng định, Lục An Nhiên là cố ý nói cho Sở Dao biết chuyện này, cô muốn dùng Sở Dao lại thử thách hắn, nếu không phải hắn phát hiện ra sự tuyệt vọng trong giọng điệu của Sở Dao, thì suýt chút nữa hắn đã trúng kế! Lục An Nhiên này thật sự nguy hiểm!
Cùng lúc này, ở trong một võ quán trong trung tâm thành phố S, không ngừng truyền đến âm thanh la hét như heo bị chọc tiết.
“Đứng dậy!” Long Ngọc Tinh nắm chặt hai nắm đấm đứng trong tư thế phòng bị.
“Long... Long thiếu... tôi không được rồi... hôm nay tôi thật sự không thể tiếp tục được nữa...” Phượng Lập Hành đau đến nghiến răng nghiến lợi, xương cốt toàn thân giống như bị vỡ vụn, xem ra Long thiếu này thật sự là rất tức giận, nhưng chuyện này cũng không thể trách anh mà! Ai biết là lại lấy nhầm đĩa CD cơ chứ!
“Đứng dậy!” trong mắt Long Ngọc Tinh chứa lửa giận ngút trời, anh đã sớm cảnh cáo Phượng Lập Hành và Hoàng Oanh không nên làm bậy, đánh gãy suy nghĩ của hai người, hai người này cư nhiên lại dám xem lời nói của anh như gió thoảng qua tai! Lại còn khiến Lục An Nhiên hiểu lầm anh chính là... là... là gay... cảm giác này thật sự là không thể nào chịu đựng được!
“Long thiếu...” Hoàng Oanh ở một bên lo lắng nhìn lại không dám can, Phượng Lập Hành này từ nhỏ đã không đánh lại Long Ngọc Tinh, mỗi lần đấu quyền đều là Phượng Lập Hành đơn phương bị ngược, vị hôn thê như cô thật sự là rất lo lắng!
“Long thiếu...” Phượng Lập Hành khóc như đưa đám nằm trên mặt đất không muốn đứng lên.
“Hừ!” Long Ngọc Tinh hừ lạnh 1 tiếng nhấc chân lên hướng bộ phận quan trọng nhất ở giữa hai chân Phượng Lập Hành mà hung hăng đạp xuống.
“Tiêu rồi!” Phượng Lập Hành lập tức lăn sang 1 bên sau đó từ dưới đất nảy lên: “Long thiếu! Cậu... một cú đạp này của cậu nếu như đạp trúng, như vậy là cắt đứt hạnh phúc sau này của Hoành Oanh đó!”
“Long... Long thiếu...” Hoàng Oanh kéo căng da đầu đi lên phía trước nói: “Long thiếu, tôi, tôi có chủ ý cứu vãn chuyện này!”
“Chủ ý gì.” Long Ngọc Tinh cau mày hỏi, chuyện đã như vậy, nếu như thật sự có chủ ý gì tốt cũng có thể tiếp nhận...
“Chúng... chúng ta hẹn Lục An Nhiên đến thung lũng Hồng Diệp chơi! Cứ cuối tuần này đi!” Hoàng Oanh cũng là trong cái khó ló cái khôn: “Đến lúc đó tôi và Phượng thiếu sẽ tận lực tạo cơ hội cho anh và Lục An Nhiên, sau đó, anh nhân cơ hội giải thích rõ ràng...” Hoàng Oanh nuốt nuốt nước miếng nói: “Tôi, tôi và Phượng thiếu trước đây ở Lục gia đã từng giúp đỡ em ấy, về tình về lý, em ấy cũng sẽ nể mặt mũi bọn tôi!”
“Đúng! Đúng! Đúng!” Phượng Lập Hành cũng phối hợp nói: “Như vậy nhất định có thể!”
“Tôi... tôi hiện tại sẽ lập tức gọi điện thoại cho Lục An Nhiên!” Hoàng Oanh lập tức rút điện thoại ra gọi đến số của Lục An Nhiên.
“Alô?” Lục An Nhiên nhìn thấy cuộc gọi đến từ số lạ có chút tò mò: “Xin chào, xin hỏi là ai gọi đến?”
“Là chị, Hoàng Oanh.” Hoàng Oanh vừa nói chuyện vừa quan sát biểu tình của Long Ngọc Tinh: “Cuối tuần này em có thời gian không?”
“Thứ Bảy thì có.” Lục An Nhiên nghĩ ngợi sau đó trả lời: “Sau 1 giờ chiều! Sao vậy? trong trường có chuyện sao?”
“Thứ Bảy này hẹn em đến thung lũng Hồng Diệp chơi, em sẽ không từ chối, đúng chứ!” giọng điệu này của Hoàng Oanh căn bản không để cho Lục An Nhiên có cơ hội từ chối!
“Ơ… Được…” Lục An Nhiên chỉ có thể đáp ứng, ai bảo trước đây Hoàng Oanh và Phượng Lập Hành đã từng giúp cô chứ? Nhưng mà quan hệ ái muội giữa Phượng Lập Hành và Long Ngọc Tinh, Lục An Nhiên nhớ lại những bức ảnh trên bìa của đĩa CD, trên mặt phủ lên một làn mây hồng, sau đó có chút đồng tình với Hoàng Oanh…
Bạn trai của chị là gay, chị biết không?