Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại

Chương 20: Cho nhau chỉ trích, tiếp cận long thị


trước sau

Lục An Nhiên nhìn sắc mặt cả nhà Lục Quân An đều giống như ăn phải phân chó, lập tức cảm thấy tâm tình vui vẻ, đắc ý chạy về bên cạnh Kỷ Nhu, nghịch ngợm le lưỡi.

Mà ở trong góc của phòng khách, một thiếu niên mặc một bộ tây trang đen cắt may vừa người, tay bưng một ly rượu đỏ hứng thú mà quan sát cô, so với 8 năm trước Lục An Nhiên của hôm nay lại càng trở nên xinh đẹp hơn, cũng càng thêm cổ quái linh hoạt hơn… Lần trước chỉ vội vàng nhìn một cái, nghĩ lại những chữ viết thanh tú trên tờ giấy nhớ, liền cảm thấy trong lòng trở nên ấm áp. Nhìn nụ cười ngọt ngào của Lục An Nhiên. Thời gian ngăn cách 8 năm, lần này cậu kiên trì tới thành phố S thật sự là một lựa chọn đúng đắn.

“Long thiếu!”Lục Quân Phong nhìn thấy vị khách quý mà Lục Kiếm Hào giao phó cho ông tiếp đãi đang ngẩn ngơ liền mở miệng nhắc nhở một tiếng, thuận tiện cũng nhìn theo ánh mắt của vị Long thiếu này, nhìn thấy cháu gái của mình Lục An Nhiên, trong lòng liền hiểu rõ người kế nghiệp của Long thị này đã nhìn trúng cháu gái mình, nếu như có thể cùng với công ty hàng đầu của Z quốc liên hôn, đối với sự phát triển của Lục thị cực kỳ tốt! Nhưng chỉ trong chớp mắt suy nghĩ này đã bị Lục Quân An phụ nhận, gia tộc càng lớn nước càng sâu, những chuyện xấu càng nhiều, đặc biệt là ở Bắc đô bên kia lại càng thêm ngư long hỗn tạp! Lục An Nhiên đơn thuần, trong sáng, khẳng định không thể gả vào một đại gia tộc có kếu cấu ngàn năm như thế. Hơn nữa, ông cũng chưa biết được nhân phẩm của Long Ngọc Tinh như thế nào?

“Ưm?” cản thấy chính mình đã thất thần, Long Ngọc Tinh mỉm cười hối lỗi: “Vị đó là Lục gia đại tiểu thư Lục An Nhiên sao?”

“Ơ…” Lục Quân Phong cũng không nghĩ được Long Ngọc Tinh lại như thế đi thẳng vào vấn đề, vì thế gật gật đầu nói: “Đúng”

“Vẫn còn đi học?” Long Ngọc Tinh suy tính hỏi: “Sơ trung năm ba rồi nhỉ…”

“Vâng, An Nhiên vẫn còn đang học Sơ trung năm ba.” Không hi vọng Long Ngọc Tinh cứ hỏi mãi vấn đề của Lục An Nhiên, Lục Quân Phong liền hỏi: “Long thiếu lần này đến thành phố S này, là đến chơi một thời gian sao?”

“Đã chuyển việc học qua đây rồi, sẽ ở đây cho đến khi tốt nghiệp Cao trung.” Long Ngọc Tinh trả lời.

“Ồ…” Lục Quân Phong tiếp lời nói: “Nơi vui chơi tại thành phố S này thật sự rất nhiều, Long thiếu nếu như muốn đi chơi chỗ nào, tôi sẽ để con trai tôi đưa ngài ra ngoài đi dạo.”

“Cảm ơn.” Long Ngọc Tinh cừoi lễ độ, một lần nữa nhìn thẳng vào Lục An Nhiên, mới thu hồi ánh mắt của mình: “Tôi ra ngoài đi dạo.”

“Mời tự nhiên.” Lục Quân Phong nghe rõ ý trong lời nói của Long Ngọc Tinh là muốn được tự do hoạt động cho nên cũng không nhiều lời, nghiêng thân mình ra nhường đường. Trong lòng đã chuẩn bị biện pháp dự phòng, nếu như thật lòng theo đuổi thì tốt, nhưng mà đại đa số những công tử của đại gia tộc lớn như thế này đều chỉ là muốn chơi qua đường mà thôi, Lục thị mặc dù không nổi tiếng so với Long thị, doanh nghiệp gia tộc lớn với lịch sử hơn ngàn năm, nhưng mà cũng là một doanh nghiệp thực phẩm đứng đầu của thành phố S này, ở Z quốc cũng có một chút danh vọng! đại tiểu thư của Lục gia cũng là báu vật, sẽ không thể để người khác ức hiếp như thế. Bản thân Lục Quân Phong có hai người con trai, không có con gái, liền đem đứa con gái của anh trai tôn kính nhất Lục An Nhiên thành con gái mình mà yêu thương, cho nên yêu cầu đối với Lục An Nhiên cũng cao hơn một chút, trước đây Lục An Nhiên rất ghét việc bị Lục Quân Phong cằn nhằn, ngược lại lại rất thân thiết với người thường hay mua máy chơi trò chơi cho cô là Lục Quân An hơn, mặc dù Tô Liên Tâm cũng đã khuyên ông rất nhiều lần, nhưng mà mỗi lần nghĩ tới Lục An Nhiên là con gái của anh cả, về sau cũng có thể sẽ là người nối nghiệp của Lục thị, ông liền không nhịn được đối với Lục An Nhiên nghiêm khắc hơn một chút.

Mà bên kia, một nhà Lục Quân An bị Lục An Nhiên chọc tức buộc phải kiềm lại, người một nhà đã lui đến nơi ít khách mời, mất mặt trước nhiều người như thế, bọn họ cũng không muốn ngốc nghếch đứng ở nơi phòng khách nhiều người như vậy nữa, mà trong lúc Lục Quân An đang rất kích động, phận nổ, thì hai người con cùng vợ của hắn lạ cứ trách móc nhau chuyện lúc nãy, Lục Quân An lại càng bực mình hơn.

“Đều tại con nha đầu Lục An Nhiên chết tiệt!” Lục An Hoa siết chặt nắm đấm của mình, một bụng
tức giận phát tiết ra: “Mất trắng hơn 700 vạn!”

“Đều không phải tại anh nhiều chuyện sao?” Lục An Hân không vui nhìn thẳng vào anh trai mình.

“Đừng trách anh con nữa!” Lưu Nguyệt thay con trai mình nói chuyện: “Anh con cũng không nói sai, là do Lục An Nhiên đó quá xảo quyệt! còn có con, con thấy chuyện chưa đủ lớn sao? Lúc này còn đề cập đến cái gì mà huy chương, chuyện này không phải để cho người khác lợi dụng sơ hở sao?”

“Mẹ, chuyện này cũng không thể trách con được!” Trong lòng Lục An Hân một trận ủy khuất: “Nếu như lúc đó không nhắc đến cái huy chương, anh trai triệt đệ sẽ không còn tư cách kế thừa gia nghiệp nữa! chuyện lần này chủ yếu là do lỗi của anh đó!” tại sao lần nào xảy ra chuyện cũng đều trách cô ta? Chẳng lẽ là do cô ta chỉ là một cô gái?

“Trách tao cái gì, là mẹ nói trước có được không?” Lục An Hoa trực tiếp đẩy lên người Lưu Nguyệt.

“Tại sao lại trách mẹ?” Lưu Nguyệt cũng không vui, bà ta giúp con trai giải vây, con trai lại để bà ta phải ghánh họa, bà ta không vui nói: “Tao có thể nói, tao cùng với Kỷ Nhu cùng một bậc, đều là trưởng bối của Lục An Nhiên. Mày nói đương nhiên là không phù hợp rồi!”

“Con…” Lục An Hoa còn muốn cãi lại cái gì đó, liền bị Lục Quân An đánh gãy.

“Có ngừng hay không! Cãi xong chưa?” đầu Lục Quân An sắp phát nổ đến nơi, tổn thất 700 vạn ông ta rất xót ruột, lại có một đám người nhà không hiểu chuyện như thế ông ta càng đau lòng! Từng người một chỉ biết chỉ trích đối phương còn biết cái gì nữa? Hôm này là ngày gì chứ? Nhiều người có danh tiếng, có danh dự trong ngành như thế, tập trung nhiều phương tiện báo chí như vậy, bọn họ cư nhiên còn có thể đấu tranh nội bộ, gia đình lục đục! Lục Quân An thật muốn hung hăng vả hai cái miệng đang lớn tiếng cãi nhau, tại sao hắn ta lại cưới phải một Lưu Nguyệt một người phụ nữ không có não, lại còn sinh ra hai đứa con tầm nhìn hạn hẹp! Lục Quân An im lặng trừng mắt xa lạ nhìn một nhà người nhà mình, còn không quên quở trách Lục An Hân: “Mày tại sao cũng không có đầu óc như thế! Thật sự làm tao thất vọng! nuôi mày lớn như vậy có tác dụng gì chứ!”

“Ba…” Lục An Hân có điểm ủy khuất, từ nhỏ đến lớn ả chưa bao giờ bị Lục Quân An mắng đến mức này, năm 16 tuổi đã tốt nghiệp ngành quản trị kinh doanh trong top 50 trường đại học hàng đầu thế giới, vào thời điểm đó tin tức này còn chiếm một mặt báo lớn của thành phố S. Lúc đó còn giúp Lục Quân An đắc ý một hồi! mà hiện tại ả ta 17 tuổi, tuy là năm đầu tiên làm việc trong công ty, ả ta cũng không gây ra vấn đề gì để lại hậu quả cho Lục Quân An, không đem lại phiền phức gì, một mực cận trọng, tại sao ba cô ta vẫn cứ trách móc bản thân như vậy? Tương phản đó, phạm phải sai lầm gì, người đâu tiên bị Lưu Nguyệt đẩy ra định tội chính là ả! Hiện tại là thời đại nào rồi, cư nhiên vẫn cứ trọng nam khinh nữ như vậy! Tư tưởng này trong mắt một du học sinh từ nước ngoài trở về như Lục An Hân là mười phần ngu xuẩn cùng trơ trẽn. Nhưng hiện tại ả ta cũng không có sức để thay đổi được nó…

Lục Quân An khinh thường trắng mắt liếc nhìn Lục An Hân, vừa quay đầu liền trùng hợp nhìn thấy Long Ngọc Tinh cách đó không xa, trước khi Long Ngọc Tinh đến đây ông ta đã chú ý rồi, vốn dĩ muốn cùng cậu ta trực tiếp bàn chuyện, không ngờ được Lục Kiếm Hào lại để Lục Quân Phong tiếp đãi Long Ngọc Tinh, mặc dù trong lòng không phục nhưng ông ta cũng chỉ có thể nhịn lại, hiện tại Long Ngọc Tinh đang đứng một mình, đúng là một cơ hội tiếp cận tốt nhất, Lục Quân An nhìn thoáng qua đứa con gái của mình trong lòng cũng có chủ ý, nhẹ thông cổ họng nói với Lục An Hân: “An Hân, với ba đi qua tiếp đãi người kế thừa của Long thị!”

“Long thị?” Lục An Hân cũng ngây người, nhìn Long Ngọc Tinh gần đó, thế nhưng trong nháy mắt xuất hiện cảm giác tim đập thình thịch.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện