Ánh mặt trời xuyên qua các nhánh cây, tinh nghịch dừng lại ở những sợi tóc của cậu, ước chừng khoảng mười bảy mười tám tuổi, chiều cao 1m79, đồng tử màu nâu ôn nhu nhìn về hướng phòng khách, ngón tay trắng noãn với những khớp xương rõ ràng, nhẹ nhàng đong đưa ly rượu đế dài trong tay, ly rượu vang đỏ Bordeaux trong suốt sản xuất từ nhà máy Aubeon theo sự chuyển động của cổ tay cậu vẽ ra một đường cong động lòng người. Trên người vận bộ tây trang màu đen của hãng Zegna cắt may vừa người, hiện lên một thân thể thon dài nhưng mạnh mẽ của cậu, một cái giơ tay nhấc chân cũng đều thể hiện lên một con người đã trải qua nền giáo dục vô cùng tốt.
Lục An Hân tin tưởng rằng nhất cử nhất động của một người đều thể hiện ra tất cả học thức và giáo dưỡng của người đó, bề ngoài có thể lừa được con mắt người ngoài, cách ăn mặc có thể đánh lừa khả năng nghe nhìn, giọng nói có thể mê hoặc lòng người, tất cả những điều này đều có thể qua mắt người khác, nhưng chỉ riêng khí chất tuyệt đối là chân thực! Đây cũng là nguyên nhân mà Long Ngọc Tinh chỉ liếc nhìn một cái đã có thể mê hoặc được cô ta.
“Long thiếu, đi một mình sao?”Lục Quân An mang theo Lục An Hân nho nhã lễ độ đi qua cười nói: “Khách mời hôm nay thật sự hơi nhiều, nếu có chỗ nào tiếp đãi không được chu đáo, vẫn mong Long thiếu bao dung bỏ qua cho.”
“Đâu có.” Long Ngọc Tinh nhận ra sự xuất hiện của Lục Quân An, liền cười nhạt.
“Long thiếu, rượu vang hôm nay là rượu vang Bordeaux sản xuất từ nhà máy Aubeon, nguyên bản được ủ từ nho đã nấu chín tới, vì vậy uống là phải uống một cách nhanh chóng!” Lục An Hân một bên tốt bụng giải thích, một bên cũng thể hiện ra học vấn cao thâm của mình.
“Cái gì?” Long Ngọc Tinh tự nhiên sẽ biết rượu này là rượu gì, cũng biết phương pháp uống rượu vang Bordeaux, khi uống nhất định phải một ngụm uống hết mới được, chỉ là do cậu luôn chú ý nhìn ngắm bóng dáng màu tím nhạt đằng xa kia, đã sớm không còn hứng thú để uống rượu nữa, hương vị ngọt nào của rượu nho, lúc này uống vào trong miệng cũng giống như uống nước lã vậy, thiếu đi một vị.
Nghe câu trả lời không lạnh không nhạt của Long Ngọc Tinh, Lục An Hân có chút xấu hổ nhìn Lục Quân An.
“Đây là con gái của tôi Lục An Hân, hình như là cùng tuổi với Long thiếu, vẫn còn ở độ tuổi ham chơi, nếu có câu nói nào mạo phạm, cũng xin Long thiếu thứ lỗi cho!” Lục Quân An cười làm lành nói.
“Ừm.” Long Ngọc Tinh thất thần đáp một tiếng, lại liếc nhìn bóng dáng màu tím nhạt nơi phòng khách, cũng không tìm thấy nữa, trong khoảnh khắc đó Long Ngọc Tinh bỗng cảm thấy hoảng hốt, cô ấy đi đâu mất rồi?”
“Trước đây, Long thiếu chắc là vẫn chưa tới thành phố S bao giờ nhỉ, thành phố S này cũng được coi là thành phố lịch sử và văn hóa của Z quốc, nếu như Long thiếu cảm thấy hứng thú với địa phương nào của thành phố S, tôi có thể làm người hướng dẫn cho Long thiếu đó!” Lục An Hân không ngừng cố gắng nở ra một nụ cười ngọt ngào đối với Long Ngọc Tinh.
“Cám ơn ý tốt của cô, nhưng mà tôi đến đây là để đi học, nếu như có chỗ nào muốn đi, sẽ đi cùng với những bạn học trong lớp, cũng không cần quấy rầy tiểu thư An Hân.” Long Ngọc Tinh uyển chuyển lễ độ kéo ra khoảng cách, cậu rõ ràng càng thích Lục An Nhiên làm hướng dẫn hơn… Nói như thế, thật sự là Lục An Nhiên rốt cuộc đã đi đâu rồi? Long Ngọc Tinh không dấu tích nhìn ngó xung quanh, sau cùng ở ngay cạnh đài phun nước tìm thấy bóng dáng xinh đẹp màu tím nhạt đó, cô ấy không biết đang nói gì với những đứa trẻ xa lạ kia, một khuôn mặt nghiêm túc. Mà những đứa trẻ đó cũng thỉnh thoảng rất phối hợp mà gật đầu, nhìn tư thế đó cũng rất có khí chất làm chị cả của đám trẻ. Khóe miệng Long Ngọc Tinh không kiềm chế được mà hơi hơi giương lên, lộ ra một nụ cười vô cùng ôn nhu.
Thuận theo ánh nhìn của Long Ngọc Tinh, Lục An Hân cũng nhìn thấy bóng dáng của Lục An Nhiên, tức khắc trong lòng kêu binh một tiếng, đôi bàn tay không tự chủ được mà nắm thành một đấm: Tại sao lại là Lục An Nhiên! Tại sao ở chỗ nào cũng có cô ta? Tại sao Lục An Nhiên một mực cứ phải phá hư chuyện của ả?
“Hai người nói chuyện tiếp đi, tôi qua bên đó xem thử!” Lục Quân An không chú ý đến chỗ nào không đúng, trong lòng muốn tạo cơ hội cho con gái mình, tay liền vỗ bốp cừoi haha, chân như được bôi dầu mà đi mất. Ông ta đối với con gái mình rất có lòng tin, muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn giáo dưỡng có giáo dưỡng, muốn học thức có học thức! chỉ cần có thể bám vào Long thị, một Lục thị nhỏ nhoi cũng đã nắm chắc trong lòng bàn tay? Như vậy hắn cũng sẽ không còn chịu cảnh bị người khác quản chế nữa, dựa vào người khác mới có thể đoạt được Lục thị, dựa người khác còn không bằng dựa vào đứa con gái khổ sở mà nuôi lớn này! Đối với Lục Quân An mà nói, Lục An Hân chính là một vốn đầu tư, bây giờ hắn ta chỉ cần ngồi không mà chờ đợi thu hồi lạ số vốn đã đầu tư thôi! Nguyên bản chỉ cần Lục An Hân bám được vào những gia đình quyền thế ở Bắc đô là được, không thể nghĩ được rằng lần này cư nhiên lại có thể trực tiếm bám vào Long thị! Những chuyện không vui trong lòng của Lục Quân An cũng đều tan biến hết, giống như chuyện Long Ngọc Tinh trở thành con rễ của ông ta đã là chuyện chắc chắn rồi.
Thấy Lục Quân An đi rồi Lục An Hân vẫn đứng ở đây, trong lòng Long Ngọc Tinh có chút không vui, nhưng dù gì cũng là Lục thị mời khách, sợ tiếp đãi không chu đáo, liên quan đến lễ nghĩa, nên cậu cũng không muốn nói gì.
“Em họ An Nhiên thật sự lớn lên rất xinh đẹp!” Lục An Hân đánh vỡ sự trầm mặc trước mắt, mở miệng nói. Cho dù là không tình nguyện thừa nhận, cô ta cũng không thể không nhìn nhận hiện thực, Lục An Nhiên là sự kết hợp hoàn mỹ những ưu điểm của Kỷ Nhu cùng Lục Quân Hạo. Làn da trắng hồng, ngũ quan thanh tú động lòng người, thân hình cao gầy. Mười lăm tuổi đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp! Nói câu không công bằng, đến sơi tóc cũng so với người khác đen hơn, cứng cỏi hơn… so về diện mạo, Lục An Hân đã thua từ vạch xuất phát rồi!
“Ừm.” nghe thấy Lục An Hân khen ngợi Lục An Nhiên, Long Ngọc Tinh có một cảm giác rất tự hào, trong lòng vô cùng đắc ý miệng đáp một câu vô cùng lễ phép: “Tiểu thư An Hân lớn lên cũng rất xinh đẹp.”
“Cảm ơn.” Nghe được câu trả lời của Long Ngọc Tinh, suy đoán trong lòng Lục An Hân cũng xem như được chứng thực, trong nháy mắt một trận đố
kỵ cùng ghen ghét ập vào lòng, cổ họng cay đắng khô khốc khiến cô ta khó khăn mà nói: “Nghĩ lại, An Nhiên thật sự cũng rất đáng thương, lúc ba tuổi, bác cả đã mất tích rồi. Ba tôi vẫn luôn bảo tôi phải chăm sóc tốt cho An Nhiên, trong công ty ông ấy vẫn luôn giúp đỡ bác gái cả.” Lục An Hân thật sự không phải là đồng tình với Lục An Nhiên, chỉ là muốn nói với Long Ngọc Tinh từ khi ba Lục An Nhiên mất tích, hai mẹ con cô ấy ở trong Lục thị không quyền không thế, nếu như Long thị muốn kết giao với Lục thị, cô ta mới là lựa chọn sáng giá nhất.
“Ồ” Trong lòng Long Ngọc Tinh xuất hiện một trận đau lòng, nghĩ lại 8 năm trước khi lần đầu tiên nhìn thấy Lục An Nhiên, một Lục An Nhiên khóc nức nở như thế đã khiến cho cậu xuất hiện ham muốn được bảo vệ, tám năm trôi qua, Lục An Nhiên lớn lên trở thành một cô gái duyên dáng yêu kiều, cũng không biết cô còn nhớ tới lời hứa của hai người hay không.
“Nhưng mà An Nhiên cũng có chút hơi quá đáng!” Lục An Hân cảm thấy những lời nói trước đây không thể nào cách đứt được suy nghĩ của Long Ngọc Tinh, vì thế tiếp tục bổ sung thêm: “Mỗi ngày đều rất ham chơi, đã là sơ trung năm ba rồi nhưng vẫn không lo học hành. Như vậy sợ rằng ngay cả Cao trung cũng thi không được! Bác gái cả cũng bị em ấy làm cho mệt mỏi, em ấy cũng thật sự rất nghịch ngợm! Ngày thường vô quy vô tắc cũng cho qua, hôm nay rõ ràng là đại thọ sáu mươi của ông nội, em ấy cư nhiên vẫn có thể đến muộn… haizzz… đúng thật là không có biện pháp!”
“Ồ.” Đối với người mà mình không có hứng thú, Long Ngọc Tinh tiếc chữ như ngọc, có thể dùng một từ để trả lời, tuyệt đối không trả lời hai chữ, chỉ lúc tâm tình tốt mới có thể thưởng cho bạn một câu, vậy thì bạn nên cảm tạ trời đất a di đà phật thôi!
“Không biết hiện tại Long thiếu ở đâu?” Lục An Hân cảm thấy ý đồ của mình cũng đã biểu đạt được không ít rồi, vì thế kiếm một đề tài khác mà nói tiếp: “Bữa khác An Hân muốn được tới cửa viếng thăm.”
“Không tiện.” Long Ngọc Tinh một câu liền từ chối, lúc này quả thật là do Lục An Hân có chút gấp gáp quá rồi, cuộc trò chuyện lúc trước, trên cương vị là một chủ nhà tiếp đãi khách khứa, Long Ngọc Tinh còn tình nguyện đáp lễ mấy câu, còn về việc đến cửa viếng thăm của Lục An Hân chính là ý muốn riêng của cô ta, Long Ngọc Tinh luôn phản cảm đối với những cô gái chủ động như vậy. Vì vậy trong trường học, cậu cũng vẫn luôn cận trọng kín đáo, những người trong trường biết chuyện cậu là người kế nghiệp của Long thị cũng không quá năm ngừoi, lần này cũng là lén lút đến đây, mặc dù mọi người đều biết được có người của Long thị đến tặng lễ chúc thọ cho Lục Kiếm Hào, nhưng cũng không biết cậu cũng là một trong những người đó, người biết được thân phận thật sự của cậu, cũng chính là một nhà Lục Quân Phong và Lục Quân An.
Mặc dù năm nay cậu cũng chỉ mới mười chín tuổi, nhưng do là người kế thừa Long thị, từ khi bắt đầu hiểu chuyện vẫn luôn có những bạn nữ cùng tuổi chủ động bám theo, thậm chí lúc cậu mười ba tuổi, đã có những cô gái lật ngã cửa sổ trèo lên giường tự động để hiến thân, hại cho cậu đã nằm ác mộng suốt một tháng trời. Dẫn đến việc cậu nhìn thấy những cô gái chủ động dán lại đây là cảm thấy toàn thân không được thoải mái rồi.
“A…” bị Long Ngọc Tinh cứng ngắc từ chối, Lục An Hân cũng nhận ra rằng mình đã quá vội vàng rồi, vì thế cô ta cừoi nhạt tự tạo cho chính mình một bậc thang đi xuống: “Cũng đúng, Long thiếu vừa mới chuyển đến đây, chắc là vẫn còn nhiều việc chưa sắp xếp xong! Hiện tại tới cửa làm phiền thật sự có chút không phù hợp, chuyện viếng thăm để ngày khác hãy nói vậy!”
Lần này đến một chữ Long Ngọc Tinh cũng lười trả lời Lục An Hân, hai người cứ như thế đứng như vậy một lúc, có lẽ là do Lục An Hân cũng cảm thấy xấu hổ, vì thế chủ động cáo từ, để lại một mình Long Ngọc Tinh, tự mình quay về phòng khách nơi những khách mời đang tập trung ở đấy.
Đối diện với khuôn mặt đầy vẻ chờ đợi của Lục Quân An, Lục An Hân chỉ có thể giả bộ thể hiện ra bộ dáng thành công, Lục Quân An thấy vậy tâm tình lại càng tốt hơn, ông ta hình như nhìn thấy bộ dáng lúc mình trở thành tổng giám đốc của Lục thị, khuôn mặt càng không thể che giấu đi sự đắc ý, ngay cả việc chào hỏi với Lục Quân Phong, ông ta cũng giả vờ như không thấy nữa, từ nhỏ ông ta đã rất khinh thường người anh hai này, chỉ biết theo sau mông của anh cả, đối với vấn đề người kế thừa Lục thị hình như một chút hứng thú cũng không có, chỉ biết nghe lời Lục Kiếm Hào hộ trỡ Lục Quân Hạo. Hừ! không có tiền đồ! Ngu xuẩn!
Long Ngọc Tinh vẫn đứng im tại chỗ ngắm nhìn bóng dáng màu tím nhạt đó, không phải cậu không muốn đi qua đó nói chuyện phiếm với Lục An Nhiên, không phải không muốn đi qua đó hỏi Lục An Nhiên có còn nhớ mình hay không, còn nhớ lời hứa của bọn họ… nhưng mà cậu cảm thấy những hành độnh như vậy nhất định sẽ dọa sợ cô ấy, cậu cũng không muốn đem cái ước hẹn đó ra mà chế trụ cô, không muốn để Lục An Nhiên bởi vì thân phận của cậu mới theo cậu, cậu hi vọng người mà Lục An Nhiên sẽ yêu thương chính là một Long Ngọc Tinh bình thường, mà không phải là Long Ngọc Tinh – người kế thừa Long thị. Tình hình như thế này không phải khung cảnh mà cậu muốn, cậu cũng tin rằng, đây cũng không phải là khung cảnh mà Lục An Nhiên muốn gặp lại.
Cuối cùng cậu ngắm thật sâu bóng hình màu tím nhạt ấy, Long Ngọc Tinh liền trước khi bữa tiệc bắt đầu đến bái biệt Lục Kiếm Hào, dưới sự hộ trợ của người hầu Lục gia rời khỏi bữa tiệc, thuận lợi tránh đi đám nhà báo đang ở đấy.