Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại

Âm mưu của chú ba, tính toán như ý


trước sau

Thời gian đi học vào buổi sáng được coi là khoảng thời gian thống khổ nhất của bọn học sinh, lúc ăn cơm vào buổi trưa, mọi người lại còn tụm ba tụm bốn mà tức giận. So sánh với lớp D ngày hôm qua nhận được sự dặn dò của Lục An Nhiên, những học sinh mới của các lớp khác người nào người nấy đều than khổ liên tục, tựa như đến cả đi bộ cũng phải dùng đến toàn bộ sức lực trên cơ thể. Toàn bộ những thứ này rơi vào trong mắt, những học sinh của lớp D đều rất cảm kích vị nữ lớp trưởng của mình.

Nội dung của buổi huấn luyện buổi chiều so với ngày hôm qua cũng không khác nhau là mấy, chỉ là thay đổi lần chạy 800m thứ hai thành bước đều.

Huấn luyện kết thúc trực tiếp tan học, sau khi về nhà mới biết rằng, kết quả báo cáo xét nghiệm của bác Lục là khối u lành tính, bởi vì được phát hiện sớm nên chỉ cần cắt bỏ khối u là được, đem báo cáo xét nghiệm gửi qua bên Mỹ, Steve Hicks cũng đã sắp xếp xong tất cả, con trai của bác Lục đã đi theo hộ tống ông một đường đi lên máy bay bay qua bên Mỹ. Bên Mỹ cũng đã được Kỷ Nhu sắp xếp ổn thỏa người đón máy bay và những thủ tục sau khi phẫu thuật.

Nghe nói trước khi đi bác Lục còn khóc rất nhiều, bất quá chi tiết như thế nào Lục An Nhiên cũng không rõ lắm. Chỉ cần bác Lục đi chữa bệnh, Lục An Nhiên cũng đã yên tâm, trước mắt lại xuất hiện bộ dáng của bác Lục trước khi chết của kiếp trước, Lục An Nhiên không khỏi nhíu mày.

Lúc dùng cơm tối, thật hiếm khi cả gia đình Lục Quân An và Lục Quân Phong đều có mặt đầy đủ, lần có mặt đông đủ mọi người như vậy gần đây nhất hình như cũng là chuyện của mấy tháng trước rồi…

Lục An Nhiên đương nhiên là không vừa mắt với một nhà Lục Quân An, nhưng cô cũng lười mà để ý đến, vẫn luôn không hề nói chuyện với bọn họ. Nhưng điều này không đại diện cho việc, người ta không đánh chủ ý lên người cô.

“An Nhiên à! Chuyện nhà hàng mới của con lo xong chưa?” Lục Quân An lộ ra bộ dáng giả vờ quan tâm.

Động tác ăn cơm của Lục An Nhiên ngưng lại: “Xong rồi.” trên miệng ứng phó, trong lòng Lục An Nhiên lại đang nghĩ tại sao Lục Quân An lại hỏi như vậy, một linh cảm không hay trào lên.

“An Nhiên à! Con mới mười lăm tuổi, lại là lần đầu tiên kinh doanh nhà hàng, nhất định sẽ có những chỗ không thể hiểu được. Nhà hàng này lại quan trọng như vậy!” Vợ của Lục Quân An là Lưu Nguyệt cũng cười mỉm nói.

“Con cảm thấy rất tốt mà!” Lục An Nhiên cảm thấy cảm giác bất an trong lòng càng ngày càng mạnh lên.

“An Nhiên em đừng có cứng miệng như vậy nữa!” Lục An Hân để chiếc muỗng canh trong tay xuống: “Hiện tại em đang trong giai đoạn học Cao trung, những khóa học của Cao trung rất căng thẳng, một mình em làm sao mà lo hết được? nhìn em xem mấy hôm nay lại gầy đi rồi, có phải là thức đêm hay không? Chị họ đây cũng đau lòng cho em đó!”

“Phụt...” Lục An Hổ nghe xong Lục An Hân nói, không đợi Lục An Nhiên phản ứng bản thân anh đã phun ra, Lục An Hân sẽ đau lòng cho Lục An Nhiên? Đùa kiểu gì chứ? Hôm đó, lúc ở chỗ thử lễ phục, anh và Lục An Hổ đã nhìn thấy rất rõ ràng! Một tay che miệng ho vài tiếng chật vật lãng tránh nói: “Canh này có chút nóng!”

“...” mọi người đều quay qua liếc anh một cái, canh này... nóng sao?

Không thèm để ý tới Lục An Hổ nữa, Lục Quân An lại mở miệng nói tiếp: “An Nhiên à, chú Ba biết là một mình con không ghánh vác hết việc được! Hay là cứ để anh An Hoa của con tới giúp con một tay đi!”

“...” Lục An Nhiên liền biết rằng bọn họ chính là có ý này, loại thời điểm này tuyệt đối phải lập tức dứt khoát từ chối, đối với loại người không biết xấu hổ này không nên để cho bọn họ có tia hi vọng nào: “Không cần thiết, một chút cũng không cần! Một mình con có thể làm rất tốt!”

“Con...” một nhà Lục Quân An biết rằng Lục An Nhiên sẽ không đồng ý, nhưng lại không thể nghĩ được rằng Lục An Nhiên lại dứt khoát quyết tuyệt trả lời như vậy. Trên dưới từng người đều thay đổi sắc mặt, Lục Quân An cười khô khốc mấy tiếng nói: “Con bé này, để anh An Hoa giúp con không phải chỉ là muốn tốt cho con, muốn tốt cho Lục thị sao?”

Lại còn đặc biệt vì để tốt cho Lục thị?! Nghe thấy lời nói này cơn tức giận trong lòng Lục An Nhiên trào lên một cách mạnh mẽ, kiếp trước cũng bởi vì câu vì tốt cho Lục thị của Lục Quân An, trong lòng cô luôn luôn tin tưởng, bị hãm hãi đến mức thê thảm, hiện tại lại đến đây nói cái gì mà tốt cho Lục thị! Cũng chỉ là vì tốt cho Lục Quân An hắn mà thôi! Đúng là tiểu nhân! Ngụy quân tử! Lục An Nhiên tức đến mức cắn chặt răng, nhưng vẫn khắc chế phẫn nổ: “Con không cần sự giúp đỡ của anh An Hoa, vả lại, anh An Hoa có thể làm được gì chứ? Nhà hàng này của con không cần đến bộ phận quan hệ xã hội! Anh An Hoa chỉ cần đi làm thật tốt ở Lục thị là được rồi!”

“Con!” nghe thấy Lục An Nhiên nói chính con trai mình như vậy, Lưu Nguyệt không vui: “Kỷ Nhu, chị không thể quản giáo thật tốt con gái của chị sao! Nói gì đi nữa thì An Hoa cũng là anh họ của nó, thật sự một chút gia giáo cũng không có!”

“Tôi...” Kỷ Nhu muốn nói gì đó liền bị Lục An Nhiên dứt khoát cắt đứt.

“Gia giáo của An Nhiên tự nhiên sẽ không so sánh được với gia giáo của thím Ba rồi!” Lục An Nhiên rõ ràng nhìn thấy biểu tình đắc ý của Lưu Nguyệt, đột nhiên thái độ liền chuyển: “Nhưng mà thím Ba thím cũng đừng quên, mẹ con là chị dâu cả của thím! Một câu chị dâu cả cũng không gọi được mà trực tiếp gọi cả họ lẫn tên, thật sự coi cô nhi quả phụ tụi con dễ ức hiếp đến thế!”

“Mày!” sắc mặt của Lưu Nguyệt đã đen đến mức không còn đen được nữa, liền nhìn sang hướng Lục Kiếm Hào: “Ba! Ba nhìn Lục An Nhiên mà xem! Nó ngay đến thím Ba là con cũng không để vào mắt nữa! Nó...”

“Đủ rồi!” lời của Lưu Nguyệt còn chưa được nói xong liền bị Lục Kiếm Hào đánh gãy: “Bữa cơm này còn có thể ăn tiếp không! Không thể ăn liền cút hết cho tôi!” Ông hiện tại vốn dĩ rất lo lắng cho ông Lục, trong lòng loạn thành một đoàn, mấy đứa tiểu bối này tại sao lại còn chuốc thêm phiền não cho ông như thế!

“Con...” trong lòng Lưu Nguyệt cũng rất ủy khuất, nhưng Lục Kiếm Hào cũng đã nói như vậy, bà ta cũng không nên nói tiếp nữa, chỉ có thể dùng một ánh mắt ác liệt nhìn chằm chằm vào Lục An Nhiên, sau đó cúi đầu xuống ăn cơm trong chén mình.

“Ông nội.” Lục An Hân thật sự là người biết động não nhất trong nhà Lục Quân An, một khắc liền hiểu rõ tình hình này đều có liên quan đến Lục Kiếm
Hào: “Ông nội ông đừng tức giận! Gia đình cũng chỉ là lo lắng thay An Nhiên, vì tốt cho An Nhiên mà thôi! Ông cũng không phải không biết cả nhà con là như thế nào, ngoài miệng tuy hơi thẳng thắn, không biết cách nói chuyện cho lắm, nhưng mà từng người đều hướng về An Nhiên, hướng về Lục thị! Hôm nay cũng là vì nhìn thấy An Nhiên có chút gầy đi, lo lắng An Nhiên sẽ mệt mỏi, mới nghĩ là sẽ cho anh trai con giúp đỡ một chút!” sau khi nói xong những lời tốt đẹp này, Lục An Hân tiếp tục nói: “Nói như thế nào thì anh con cũng là cháu ruột của ông! Ở trong bộ phận quan hệ xã hội cũng có chút thành tích, hay là liền cho anh ấy giúp đỡ An Nhiên một chút, cùng An Nhiên kinh doanh nhà hàng mới ở Tân Đông, cũng là cho anh ấy một cơ hộ để rèn luyện!”

Lời này của Lục An Hân quả thật rất có hàm ý và kỹ thuật! Mỗi một câu đều là vì tốt cho Lục An Nhiên, nếu như không phải là người hiểu rõ về ả, sợ rằng ngay đến cả Lục An Nhiên cũng phải cảm động đến mức nước mắt ròng ròng cảm ơn đại đức này.

Lục Kiếm Hào nghe xong lời Lục An Hân, tự nhiên cũng sẽ động tâm, nhưng ông vẫn là tôn trọng Lục An Nhiên, vì thế hướng Lục An Nhiên hỏi: “An Nhiên, con cảm thấy thế nào?”

“Con không cần sự giúp đỡ của anh An Hoa!” Lục An Nhiên cự tuyệt dứt khoát, mặc dù những lời nói của Lục An Hân rất tốt đẹp, nhưng Lục An Nhiên đã quá hiểu rõ động cơ của Lục An Hân, nói dễ nghe là đến để giúp đỡ, nói khó nghe chính là đến đây để chia quyền lực! Nếu nhà hàng này kinh doanh tốt, vậy người được khen ngợi sẽ là Lục An Hoa, kinh doanh không tốt, Lục An Hoa chỉ là đến để giúp đỡ, họa thì để Lục An Nhiên lại ghánh! Kế hoạch này bàn ra thật hoàn hảo nhỉ!

“An Nhiên...” Lục An Hân cũng cật lực kiềm chế hỏa khí trong lòng, vẫn tiếp tục bày ra bộ dạng có lòng tốt ra khuyên nhủ: “Anh An Hoa của em dù gì cũng đã làm ở Lục thị mấy năm rồi, lại thuộc bộ phận quan hệ xã hội nơi rèn luyện con người nhất, hiểu rõ món ăn các loại, biềt nhiều về vấn đề nhập hàng, thậm chí đến cả phương diện tuyên truyền quảng cáo, anh An Hoa cũng rất quen thuộc, có sự giúp đỡ của anh ấy ghánh nặng của em sẽ được giảm đi rất nhiều!”

“Đúng đó!” Lục An Hoa cũng không ngồi yên được nữa, không nhịn được đáp tiếp lời: “An Nhiên, bình thường anh cũng rất bận! Âu cũng là để giúp em, giúp đỡ Lục thị mà!”

“Vậy thì anh cứ bận rộn công việc của anh là được rồi!” Lục An Nhiên không tự chủ được trợn trắng mắt.

“Anh…” Lục An Hoa bị Lục An Nhiên nói cho cứng họng liền im bặt, chỉ có thể ở trong lòng mắng nhiếc, chửi rủa Lục An Nhiên không biết tốt xấu.

“An Nhiên, ông cảm thấy ý kiến của chị họ con cũng rất hay.” Lục Kiếm Hào cũng cảm thấy những ngày này Lục An Nhiên đã gầy đi, ông cũng đã xem qua bản kế hoạch sửa chữa nhà hàng, được làm rất tốt, ông cũng rất hài lòng. Nhưng mà, dù gì Lục An Nhiên cũng chỉ mới mười lăm tuổi, ông cũng cảm thấy đau lòng thay cho đứa cháu gái của mình.

Nghe thấy Lục Kiếm Hào cũng đều đã nói như vậy, cả nhà Lục Quân An cùng lúc thở ra một hơi, Lục An Hoa càng giống như muốn cười ra mặt, trong mắt đều chứa đầy sự đắc ý và trào phúng nhìn sang Lục An Nhiên.

Lục An Nhiên đặt đũa xuống bàn ăn ngẩng đầu lên nhìn Lục Kiếm Hào, biểu tình nghiêm túc ánh mắt chân thành: “Ông nội, người bị nghi ngờ thì không dùng, dùng người thì không nghi ngờ! Nếu như ông hoài nghi thực lực của con, tùy thời có thể hủy đi quyền kinh doanh của con, cháu gái không có gì để nói! Hôm nay người của Lục gia ngoại trừ Ba của con ra đều đã có mặt đầy đủ ở đây, Lục An Nhiên con có ba câu muốn nói với mọi người, thứ nhất, nhà hàng này nếu như để con kinh doanh, vậy thì chỉ do một mình Lục An Nhiên con kinh doanh! Người nào muốn giúp đỡ con có thể cho con vài lời khuyên, con là một hậu bối sẽ cảm ơn mọi người! Muốn cùng kinh doanh với con, không có cửa! Thứ hai, nếu như nhà hàng này để con kinh doanh, mọi chuyện đều phải nghe theo ý con, ngay cả ông nội người cũng không nên can thiệp quá nhiều, ý kiến của ông con sẽ tham khảo, nhưng không nhất định con phải tuân theo! Thứ ba, ông nội có thể thu hồi quyền kinh doanh của con, chỉ cần một câu nói, nhưng tại đây con muốn nói với mọi người một câu như thế này: trên dưới Lục thị ngoại trừ Lục An Nhiên con, không có người thứ hai, có thể ghánh vác trọng trách này!” một vài câu nói ra thật dứt khoát, Lục An Nhiên không cho bất kỳ một ai có cơ hội phản bác, liền nói tiếp: “Con ăn no rồi! Mọi người từ từ dùng!” dứt lời, liền đứng dậy rời khỏi bàn ăn, trực tiếp đi lên phòng của mình.

Trên bàn ăn một mảnh yên tĩnh, cho đến hơn mười phút sau, Lưu Nguyệt mới từ trong sự chấn kinh mà hồi phục trở lại, đập bàn tức giận mắng: “Nhìn xem con bé Lục An Nhiên này được sủng ái thành bộ dáng gì rồi! Thật là không coi ai ra gì mà!”

“Đúng đó!” Lục An Hoa cũng đã quá tức giận, quyền kinh doanh của nhà hàng này vốn dĩ thuộc về hắn! Đều là do con Lục An Nhiên này giữa đường nhảy ra ngáng chân hắn mới làm cho hắn mất đi cơ hội này, hiện tại hắn ta cũng đã nguyện ý nhận nhịn chủ động đề nghị được giúp đỡ việc kinh doanh, con tiện nhân Lục An Nhiên kia cư nhiên không biết cảm ơn đại đức! Thật sự đáng chết!

“Ba! Ba nhìn con bé Lục An Nhiên đi! Đều là do anh Hai để cho nó quen thói rồi!” Lục Quân An lại còn không quên hắt nước bẩn qua cả nhà Lục Quân Phong.

“Đúng đó ông nội! Nếu như còn không nghiêm khắc quản chế An Nhiên, sau này liền không thể quản nó nỗi nữa! Mới mười lăm tuổi liền dám ở trước mặt người lớn lên mặt!” Lục An Hân hận không thể để cho Lục Kiếm Hào bạo phát tức giận lập tức thu hồi quyền kinh doanh.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện