Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại

Không có gia giáo, ra hai trăm vạn


trước sau

“Con không cảm thấy có gì quá đáng cả!” Lục An Minh hai tay chụm lại trước mặt phản đối ý kiến.

“Con cũng không cảm thấy có cái gì là không đúng.” Lục An Thạc cũng có suy nghĩ như Lục An Minh.

“Anh Hai, anh xem xem hai thằng con trai của anh đi!” Lục Quân An một mặt tức giận cộng khinh bỉ: “Cứ như vậy, cư nhiên lại cùng giúp Lục An Nhiên nói chuyện! Chú thấy các con không phải thật lòng muốn tốt cho An Nhiên! Mà là muốn yêu thương, sủng nịch nó để nó càng ngày càng không coi ai ra gì nữa!” Lục Quân An đập bàn nghiêm giọng nói: “Các con như vậy là muốn hủy hoại An nhiên à!”

“Nói ra muốn hủy hoại An Nhiên ai có thể so sánh với chú Ba chứ!” Từ Liên Tâm khinh thường trợn mắt: “Trước đây không phải trò chơi, truyện tranh, đồ chơi gì đó chú Ba đều tặng cho An Nhiên sao? Nếu như không phải hiện tại An Nhiên đã trưởng thành tự có định lực của bản thân, nếu không cũng không biết là sẽ hình thành cái bộ dạng nào đâu!”

“Chị...” một câu liền nói trúng tim đen, vẻ mặt Lục Quân An liền thay đổi thẹn quá hóa giận, nhưng xem ra định lực cũng coi như không tê, yên lặng đem phần tức giận áp chế xuống.

“Từ Liên Tâm! Cô nói chuyện phải xem lại lương tâm nhé! Quân An làm những việc đó cũng là để tốt cho An Nhiên mà thôi!” sắc mặt Lưu Nguyệt so với Lục Quân An còn khó xem hơn, bà ta đứng dậy liềnn lớn miệng mắng chửi, vẫn bày ra bộ dáng không nhận lỗi của mình: “Cả nhà chúng tôi có ai là không moi hết cả tim gan ra đối đãi với An Nhiên kia chứ!”

“Lưu Nguyệt! Mượn một câu của An Nhiên mà nói!” Từ Liên Tâm trợn trắng mắt cười lạnh nói: “Tôi là chị dâu thứ của cô, nói chuyện nên tôn trọng một chút! Đừng có đứng bên đó chỉ tên mắng họ như vậy! Tôi thấy gia giáo của cô so với An Nhiên cũng không hơn là bao đâu! Lại còn có mặt mũi chỉ trích An Nhiên không có gia giáo! Hừ! Nực cười!

“Cô!” Lưu Nguyệt bị Từ Liên Tâm chặn họng đến nỗi không thể nói ra lời.

“Tôi cái gì mà tôi!” Từ Liên Tâm chế giễu nói: “Cô còn muốn để cho An Hoa nhúng tay vào nhà hàng mới ở Tân Đông? An Hoa ở bộ phận hiện tại cũng không làm ra thành tích gì lớn lao! Tuyên truyền xã hội cũng làm không tốt mà muốn nhúng tay qua bên nhà hàng của An Nhiên, đôi tay này vươn ra quả thực không ngắn nha!”

“Cô ăn nói bậy bạ gì vậy!” Lưu Nguyệt sưng mặt lên, con trai nhà mình có đức hạnh gì, so với người ngoài bà ta hiểu rõ nhất, nhưng đó cũng là con trai của bà ta! Con trai bà ta chính là tốt nhất! Trước giờ chưa từng thành công qua, chỉ là do chưa đủ may mắn mà thôi! Là do Lục Kiếm Hào không cho con trai bà ta cơ hội, không thì khẳng định sẽ không như vậy! Lại nói, con trai bà ta làm sao lại không thể so sánh được với đứa con gái của con tiện nhân Kỷ Nhu kia chứ? Bà ta sinh ra chính là một thằng con trai!! Chính là so với Lục An Nhiên không có tiền đồ kia mạnh hơn! Lưu Nguyệt dương miệng cãi: “Chẳng qua là do công việc hiện tại không phù hợp với An Hoa, để cho nó làm bộ phận quan hệ xã hội thật sự không thể phát huy khả năng của nó!” Nói đến đây trong lòng Lưu Nguyệt còn có tia ủy khuất! Sau này con trai bà ta còn phải làm những việc lớn hơn nữa!

“Tại sao lại bảo tôi nói bậy bạ!” Từ Liên Tâm hừ một tiếng: “Nếu An Hoa không làm được công việc tuyên truyền ở bộ phận quan hệ xã hội, vậy thì dứt khoát để nó đi ra ngoài rèn luyện một chút là được! Cũng đúng lúc để chứng minh con trai cô có bản lĩnh to lớn đến mức nào!”

“Thím hai à, lời này của thím là không đúng rồi!” vốn dĩ Lục An Hoa cũng không muốn lên tiếng, nhưng Từ Liên Tâm cũng đã nói như vậy, hắn không phản bác một câu cũng không được! Hắn ta mới không muốn rời khỏi Lục thị? Hiện tại hắn ta ăn uống chơi đùa đều tính vào tiền công tác phí của công ty, những khoản đó Lục thị sẽ tự chi trả, nếu như hắn ta thật sự rời khỏi Lục thị, làm sao còn có thể huênh hoang khoác lác, khoe mẻ trước mặt đám bạn hắn được nữa?! Không được! Tuyệt đối không được!

“Anh cảm thấy kiến nghị của mẹ anh rất tốt!” Lục An Minh khẽ cười nói: “Dù gì thì em cũng không thích ngây ngốc ở bộ phận quan hệ xã hội, kiếm em mười lần thì đến chín lần là không có mặt em ở đó.”

“Ai... ai nói vậy!” Sắc mặt Lục An Hoa ngưng trọng, trả treo nói: “Đó là do trùng hợp em đi gặp mặt khách hàng mà thôi!”

“Haha...” Lông mày Lục An Minh nhướng lên, giọng điệu chứa đầy sự giễu cợt: “Thật sự rất trùng hợp nhỉ!”

“...” Bị Lục An Minh nói như vậy, mặt Lục An Hoa đỏ đến mang tai, nhưng vẫn cứng miệng nói: “Anh thì hiểu cái gì? Bộ phận khai phát của các anh ngày nào lên công ty cũng giống như nhũng ông lớn, đâu giống bộ phận quan hệ xã hội tụi tôi còn phải đi ra ngoài khom lưng cúi đầu với người khác, không để cho khách hàng hài lòng làm sao được!”

“Đúng đó!” Lục An Hân cũng nói giúp anh trai mình: “Bộ phận quan hệ xã hội thật sự cũng không dễ làm, anh An Minh không ở trong bộ phận nghiệp vụ không hiểu rõ là điều bình thường, thời gian đi ra ngoài công tác đều rất nhiều.”

“Còn không phải vậy sao!” Ngay tức khắc Lục An Hoa liền cảm thấy bản thân có lý: “Nỗi khổ của tôi tôi còn chưa kể ai nghe!”

“An Nhiên cũng không nói mà!” Lục An Hổ cũng nghe không nỗi nữa! Một nhà này tại sao lại không cần mặt mũi như vậy! Mặc dù một người ngoài như anh vốn dĩ không nên chen vào làm gì, nhưng tính cách của anh lại thẳng thắn như vậy, thật sự nhìn không nỗi nữa.

“Chúng tôi cũng chỉ là cảm thấy em ấy quá mệt mỏi, cho nên mới muốn để anh trai đi giúp đỡ một chút!” Lục An Hân bày ra vẻ mặt thương tâm khổ sở: “Rõ ràng là có lòng tốt nhưng lại bị coi là lòng lang dạ thú! Lại còn nói chúng tôi muốn hãm hại em ấy cái gì đó!”

“...” Lục An Hổ vẫn muốn phản bác cái gì đó, nhưng lại bị Lục An Duy dùng ánh mắt ra hiệu ngăn cản, dù gì thì họ cũng không phải là người của Lục thị, có một số chuyện không phải họ muốn là có thể nói được.

“Vậy cũng thất sự cám ơn mọi người!” có những lời Lục An Hổ thật sự không tiện nói ra, nhưng đối với Lục An Minh thì lại không phải là vấn đề, chỉ nhìn thấy cả khuôn mặt anh đều là chế giễu nói: “Anh cảm thấy thời gian mà An Nhiên mới bắt đầu mở nhà hàng, kinh phí mà Lục thị phát xuống chắc chắn sẽ không đủ cho em ấy kinh doanh! Nếu như
mọi người đã đau lòng An Nhiên như vậy, không bằng giúp đỡ thực tế một chút! Mọi người có thể cho An Nhiên bao nhiêu tiền nhỉ!”

Lục An Minh vừa nói xong những lời này, cả nhà Lục Quân An liền im bặt không nói tiếp nữa. Bọn họ đến đây là để kiếm chác, muốn bọn họ bỏ tiền ra ư? Không có cửa!

“Sao nào?” Từ Liên Tâm khinh bỉ cười: “Nhắc đến tiền liền không có động tĩnh gì nữa? Lúc nãy không phải câu nào câu nấy cũng đều là vì An Nhiên sao? Vậy thì đưa ra cái gì đó thực tế chút đi!”

“Thím Hai.” Sắc mặt Lục An Hân cũng không phải tốt lắm kể lể: “Nhà tụi con cũng không phải là dư giả lắm, có những lúc mời khách ăn cơm hay gì đó, vẫn là do chúng con móc tiền túi ra! Lấy đâu ra tiền để giúp đỡ cho An Nhiên chứ! Vả lại, nhà hàng thứ 100 này khai trương ở khu vực Tân Đông, cộng thêm lại nằm trong trung tâm mua sắm Long thị, muốn bỏ tiền ra cũng giống như muối bỏ biển!”

“Tự lấy tiền túi?” Từ Liên Tâm dường như nghe được chuyện cười nào đó: “Mỗi tháng sau khi bộ phận kế toán chúng tôi kết sổ xong, đều là bộ phận quan hệ xã hội của các người dùng tiền nhiều nhất! Không nói người khác, chỉ nói mỗi Lục An Hoa! Tháng trước chúng tôi đã nhận được hóa đơn thanh toán của nó là 380 vạn! Thật sự ở đây tôi muốn hỏi là, gần đây Lục thị chúng ta cũng không có ký được hợp đồng lớn nào! 380 vạn này là dùng vào việc gì thế?”

Nghe Từ Liên Tâm hỏi như vậy, nhất thời Lục An Hoa không phát ra âm thanh gì. Hắn ta ở hộp đêm mỗi đêm phải tiêu hơn 50 vạn, 380 vạn này cũng là tại thời điểm ăn uống vui chơi với anh em bạn bè mà ra, hắn ta chính là thiếu gia của Lục thị! Ra ngoài tiêu ít tiền thật sự làm người ta cười chê!

“Đều im hết cho tôi!” Lục Kiếm Hào bị làm phiền đến đau đầu, nhìn sang Lục Quân Phong vẫn luôn không nói chuyện hỏi: “Quân Phong, con thấy thế nào?”

“Con?” bị điểm tên, Lục Quân Phong bỏ gắp măng đang gắp dở vào miệng, giống như không để ý lắm đến vấn đề mình đang trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn, cho đến khi bản thân nuốt xong gắp măng đó, Lục Quân Phong mới từ từ nói: “Con ủng hộ quan điểm của An Nhiên!”

“Anh Hai!” Lục Quân An rõ ràng là không hài lòng với câu trả lời của Lục Quân Phong: “Anh như vậy là có ý gì?”

“Chính là ý trong lời nói!” Lục Quân Phong đặt đũa xuống bàn nói: “Ba, câu đầu tiên của An Nhiên đã nói rất rõ ràng, nghi người không dùng, dùng người không nghi. Lúc đó ba đã nói là trao toàn bộ quyền kinh doanh của nhà hàng này cho An Nhiên, hiện tại nếu như để cho An Hoa đến giúp đỡ, không nghi ngờ gì chính là đem quyền lợi vốn dĩ đã trao cho An Nhiên mà chia cho An Hoa, đối với An Nhiên mà nói, nhất định sẽ rất đau lòng, con bé sẽ cảm thấy ba không tính nhiệm con bé! Đứng trên góc độ của An Nhiên mà xem xét, con cảm thấy An Hoa sẽ không giúp được gì cả!”

“Con làm sao lại không giúp được gì cơ chứ!” Lục An Hoa không phục mà tranh luận.

“Con im đi!” Lục Kiếm Hào liếc mắt nhìn chằm chằm Lục An Hoa, sau đó nói tiếp: “Quân Phong, con nói tiếp đi!”

“Ừm.” Lục Quân Phong gật đầu sau đó nói tiếp: “Nhà hàng này nhất định phải dùng cách thức kinh doanh mới hoàn toàn, tất cả đều phải từ trong sự khai thác, sáng tạo dần dần mà ra, trong quá trình sơ khai này sợ nhất chính là không thống nhất được ý kiến. Nếu như chỉ nghe theo ý của mỗi mình An Nhiên, như vậy còn được! Nếu như để An Hoa cũng tham gia vào đó, vậy thì quá trình làm viêc tiếp theo này, ý kiến của hai người xảy ra bất đồng, An Hoa cảm thấy bản thân là anh trai, An nhiên phải nghe theo, An Nhiên cá tính quật cường cảm thấy bản thân không sai nghĩ là An Hoa phải nghe theo mình… Cấp bậc lãnh đạo đều bị đảo lộn, những nhân viên cấp dưới sẽ phải làm thế nào? Cho nên con ủng hộ quan điểm của An nhiên. Nếu như ba đã trao toàn bộ quyền kinh doanh cho An Nhiên, vậy thì chúng ta nên tin tưởng con bé, toàn lực ủng hộ con bé! Lúc nãy An Minh cũng đã nói, An nhiên vừa mới bắt đầu kinh doanh nhà hàng mới, những việc cần dùng đến tiền rất nhiều, số tiền mà Lục thị có thể phát xuống cũng có giới hạn. Mặc dù bên con không có nhiều tiền tư cho lắm, nhưng cũng muốn ủng hộ một chút tâm ý, trước khi đến đây con đã bàn bạc với Liên Tâm trước rồi, chúng con có thể lấy ra 100 vạn giúp đỡ An Nhiên. Mặc dù không nhiều, những cũng xem là biểu thị thái độ của mình. Ngoài ra, con cũng chuẩn bị điều An Minh đến nhà hàng mới của An Nhiên, làm chức quản lý giúp đỡ An Nhiên. Mọi quyết định do An Nhiên đưa ra, An Minh nhất định phải nghe theo.” Sau khi nói xong những lời này Lục Quân Phong liếc mắt nhìn một nhà của Lục Quân An, ngưng một lúc sau đó nói tiếp: “Cho nên, nếu như An Hoa thật lòng muốn giúp đỡ An Nhiên, chi bằng cũng điều qua đó làm một quản lý cũng được!”

“Làm quản lý cái gì! Con mới không làm!” Lục An Hoa trực tiếp cự tuyệt, cái hắn ta muốn là quyền kinh doanh trong tay Lục An Nhiên, cái muốn có chính là danh lợi, là tiền! Mới không phải làm chức quản lý giẻ rách gì đó! Nghĩ cũng không nghĩ, Lục An Hoa đã dứt khoát thẳng thắn cự tuyệt.

Nghe Lục An Hoa cự tuyệt dứt khoát như vậy, sắc mặt Lục Kiếm Hào ngưng trọng, dù gì cũng là một lão làng, Lục Quân An một nhà tâm địa giảo hoạt, coi như Lục Kiếm Hào cũng đã triệt đệ hiểu ra.

“Con cảm thấy như vậy cũng được!” Lục An Minh gật đầu: “Dù gì bộ phận khai phát bên này có ba và anh cả, con cũng yên tâm! Bên An Nhiên thì lại chỉ có một mình em ấy, sau khi con qua đó sẽ hết lực giúp đỡ, có thể giúp chút gì đó thì con sẽ tận lực mà giúp!”

“Bên Quân Phong xuất ra 100 vạn, lại còn để An Minh đi giúp đỡ.” Lục Kiếm Hào nhìn sang Lục Quân An: “Ta thấy An Hoa là không muốn đi qua bên An Nhiên nữa, các người liền giúp đỡ 200 vạn đi!”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện