Không chờ Vân Hoàng đáp lại, Thư Quý Phi xoay người, cánh tay mang theo những giọt nước, phát ra âm thanh "lộp độp".Khuôn mặt bà ta vẫn giữ được vẻ quyến rũ mê hoặc.Vẻ mặt của Vân Hoàng không thay đổi, hạ mi mắt xuống: "Lời nói của bà mai, quyết định của phụ mẫu, Tây Hà không thể làm chủ được."Ánh mắt Thư Quý Phi hơi mờ nhạt, bên trong nhuộm nhiều tầng ánh sáng.Yên tĩnh.Cũng không biết đã qua bao lâu, Thư Quý Phi cầm cánh hoa bên trong hồ nước, cười lạnh: "Hay cho câu lời của bà mai, quyết định của phụ mẫu, nếu đã như vậy, thì ngươi hãy để cho cung điện này được yên ổn đi, đừng làm ầm ĩ lên nữa, có tam điện hạ là đã quá đủ với ngươi rồi! ""Nương nương nói gì, Tây Hà nghe không hiểu.
" Vân Hoàng đứng bên cạnh, cách đó không xa: "Tây Hà chỉ biết, thân là thần tử, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của thánh thượng.
"Nghe vậy, Thư Quý Phi nhìn sâu vào đôi mắt Vân Hoàng, vẫy tay ra hiệu cho nàng:" Tới đây bóp vai cho bổn cung."Vân Hoàng đi về phía trước vài bước, đặt tay lên vai Thư Quý Phi, xoa bóp vừa phải.Khoái lạc trên người khiến Thư Quý Phi thoải mái nhắm mắt lại.Lời nói của Vân Hoàng vừa rồi khiến bà ta tỉnh ngộ, cho dù Vân Hoàng có hài lòng với cuộc hôn nhân này hay không, chỉ cần phía hoàng thượng không buông tay thì không ai có thể thay đổi được.Năm đó hoàng thượng vì sao ban cho hôn sự này, ai cũng không thể đoán chắc.Nếu nói là muốn Tam điện hạ kế thừa đại thống, vậy tại sao lại trì hoãn việc thay đổi thái tử? Nhưng nếu không muốn thì tại sao lại lôi kéo thế lực của Tưởng Quốc Công phủ cho hắn!"Ngươi từ khi nào lại biết y thuật rồi?" Đôi mắt đang nhắm nghiền của Thư Quý Phi khẽ mở ra, nhàn nhạt nhìn về phía Vân Hoàng:" Sao Bổn cung chưa từng nghe ai nói đến, tất cả thái y trong Thái Y Viện đều bất lực trước tình trạng của Tĩnh Phi, thật không ngờ ngươi có thể lợi hại như vậy."Vân Hoàng tay vẫn không ngừng động tác:"Ngày trước, Tây Hà nằm mộng thấy một vị tiên nhân, nhờ vị tiên nhân chỉ dẫn mới có thể biết được chút ít y thuật."Thư Quý Phi bật cười thành tiếng, dựa lưng vào thành hồ:" Ngươi lừa kẻ khác cũng không sao, nhưng lại ở trước mặt bổn cung nói những lời này, ngươi xem ta là kẻ ngốc sao?""Tây Hà không dám." Vân Hoàng thu tay lại, không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo mà nói:" Nương nương từ nhỏ đã thông minh, khi chưa trở thành phi tử của hoàng thượng đã là một tài nữ vang danh khắp kinh thành, sao có thể là một kẻ ngốc được chứ?"Những lời này quả là không sai, trước đây Thư Quý Phi đúng thật là một tài nữ."Thôi vậy!" Thư Quý Phi nhìn bộ dạng của nàng giống như không muốn nói thật, cũng không ép nàng:" Những gì ngươi đã làm ngày hôm nay, hoàn toàn đối nghịch với bổn cung, không biết đó là chủ ý riêng của ngươi hay là của Tưởng Quốc Công phủ?"Nếu đó là ý của Tưởng Quốc Công phủ, thì vấn đề đương nhiên sẽ khác.Vân Hoàng vô tội nhìn thẳng vào mắt Thư Quý Phi:" Tây Hà khi làm như vậy cũng không suy nghĩ quá nhiều, chỉ là cảm thấy công chúa Trường Nhạc không thích Tây Hà, vì vậy cho nên Tây Hà cũng không cần thiết phải thích nàng ấy, trong lòng mới tức giận."Thư Quý Phi thở phào nhẹ nhõm, thì ra chỉ là mấy trò vặt vãnh của trẻ con.Điều đó không quan trọng."Sau này ngươi kết hôn với Hằng Nhi, Trường Nhạc đương nhiên cũng sẽ là hoàng muội của ngươi, đến lúc đó đều là người một nhà, không cần thiết vì chút chuyện nhỏ mà tổn thương hòa khí.
" Thư Quý Phi đứng dậy, tiếng nước truyền đến bên ngoài, Bích Ngọc lập tức cầm y phục đi vào.Vân Hoàng không ngẩng đầu, nhìn chầm chầm vào đám mây mù trên mũi giày:" Nương nương nói rất đúng."Thành thân với Vũ Văn Hằng?Không đời nào!Về phần Trường Nhạc, nàng cũng không để tâm mấy, đối với nàng mà nói, Trường Nhạc chẳng khác gì một đứa trẻ con.Thư Quý Phi mặc xong y phục, tóc cũng đã được chải chuốt lại, lúc này mới quay trở ra chính điện, Vân Hoàng đi theo phía sau, động tác uyển chuyển, so với quý nhân không có gì khác biệt."Hoàng thượng giá đáo__"Bên ngoài đột nhiên truyền đến giọng nói sắc bén của thái giám.Vân Hoàng liếc nhìn ra ngoài cửa, bóng dáng màu vàng sáng kia ngày càng đến gần:" Nương nương, hoàng thượng đến rồi, Tây Hà xin phép cáo lui.""Đi đi." Thư Quý Phi cũng đang muốn tìm cớ để đuổi Vân Hoàng đi, còn chưa nói, thì trong nháy mắt nàng đã tự đề cập đến, đó chính xác là điều bà ta muốn:" Mười ngày này ngươi ở trong cùng, nếu không có việc gì làm, hãy thường xuyên đến đây trò chuyện cùng với bổn cung.""Vâng."Vừa đến cửa,