Bóng đêm tịch mịch.
Dùng thiện xong, Vân Hoàng tắm rửa sau đó đi đến tẩm cung của Tĩnh Phi.
Đông sương đi theo phía sau, đến thở mạnh một hơi cũng không dám, nhưng bộ dạng thận trọng của nàng ấy lại khiến cho Vân Hoàng bật cười: “Ngươi làmsao vậy?”“ Tiểu thư, ở trong cung nô tỳ không thể không cẩn thận một chút.
” Đông sương kính cẩn, nghĩ đến sự việc xảy ra hôm nay nàng ấy liền cảm thấy kinh hãi, nếu không phải tiểu thư thông minh, chỉ e người chết nhất định không phải là Tử Tô.
"Vân Hoàng thấy rõ sắc mặt của Đông Sương, chậm rãi nói: “ Đúng là nên cẩn thận một chút.
”Đây cũng là lí do nàng mang theo Đông Sương tiến cung, nàng ấy so với Thúy Trúc bình ổn hơn nhiều.
Khi chủ tớ đang nói chuyện, cũng vừa bước đến tẩm cung, bên trong ngoại trừ tiếng "ríu rít" non nớt của tiểu điện hạ, thì cũng là tiếng nói mềm mại của Tĩnh Phi đang trêu đùa hài tử.
Nghe thấy âm thanh, Tĩnh Phi liền nâng mắt lên, phất tay ra hiệu cho những thị nữ xung quanh: “Đều lui xuống hết đi.
”“ Dạ ——”Đông Sương cũng theo họ ra khỏi điện, trong phòng cũng chỉ còn lại Vân Hoàng cùng Tĩnh Phi và tiểu điện hạ mới chào đời.
Tĩnh Phi xoa xoa thái dương: “Đã trễ thế này còn tới chỗ ta làm gì vậy?”Vân hoàng cười khẽ, nhìn ra Tĩnh Phi đang phòng bị nàng: “Tái khám.
”“ Tây Hà, chất độc còn sót lại trên người ta không quá mười ngày là có thể giải hết, ngươi vì sao phải nói với Hoàng Thượng là cần mười ngày?” Tĩnh Phi khó hiểu.
Thấy Vân Hoàng không nói lời nào, Tĩnh Phi liền nhụt chí rũ mắt xuống, vẫn luôn cảm thấy có âm mưu gì đó, nhưng bà ta lại không đoán ra được.
Một lúc sau mới đưa bàn tay ra trước mặt Vân Hoàng nhờ nàng xem mạch: “ Nếu ngươi đã không muốn nói vậy thì không cần nói, dù sao mạng của ta là do ngươi cứu, ngươi nhất định sẽ không hại ta……”Dứt lời, Tĩnh Phi không khỏi cười cười.
Vân Hoàng đặt tay lên, chỉ hai hơi liền thu về: "Nương nương chỉ cần tịnh dưỡng tốt, mấy ngày nữa sẽ khỏi hẳn.
"“Ngươi tới cung của ta là có chuyện gì?” Tĩnh Phi thấp giọng, bất động thanh sắc thu tay trở về.
“ Tây Hà chỉ muốn đến nói với nương nương một tiếng, độc này là do Vân Thanh hạ.
” Vân Hoàng nhìn Tĩnh phi, muốn để cho suy nghĩ của bà ta mặc sức bay bổng, còn nghĩ như thế nào là chuyện của bà ta: “Nương nương chỉ là người bị hại thôi.
”“Thanh nhi!”Tĩnh Phi quát khẽ, mím môi: “ Nó hạ độc ta làm gì, ta lại còn là a di của nó……”Mặc dù đã sớm biết được độc dược là do nha hoàn bên cạnh Vân Thanh, Tử Tô hạ, nhưng Tĩnh phi không những không hoài nghi nàng ta đứng sau sai khiến, mà thậm chí còn cho rằng đây đều là kế hoạch của Thư Quý Phi, nghĩ là vì bản thân mang long tử nên Thư Quý Phi muốn trừ hậu họa.
Nhưng nói cho cùng bà ta cùng Thư Quý Phi là đồng hội đồng thuyền với nhau, đối phương dưới gối lại có Tam điện hạ, hà tất gì phải hại bà ta?Loại trừ Thư Quý Phi cũng chỉ còn lại Hoàng Hậu.
Nhưng Hoàng Hậu trước giờ khinh thường thủ đoạn nhắm vào sủng phi, nếu không bà ta cũng sẽ không thuận lợi mang thai tới tháng thứ chín! Nhưng vào thời điểm này, Vân Thanh vì cái gì mà hạ độc, chẳng lẽ liên quan đến Lý phủ?Như để xác thực những gì Tĩnh Phi đang suy đoán, Vân Hoàng liền nói nhỏ: “Theo ta được biết, nương nương chắc hẳn chỉ là một thứ nữ không được sủng ái trong Lý phủ, mẫu thân của người thậm chí còn bị chủ mẫu của Lý phủ bức hại, mà tôn nữ của Thư Quý Phi ở Lý phủ cũng đang đến tuổi cập kê.
”Thư Quý Phi sững người.
Năm đó muội muội của Thư Quý Phi gả cho phụ thân của bà ta, sinh ra một nữ nhi cực kỳ được sủng ái, lại nói quả thật là đã đến tuổi cập kê.
Nói như vậy, Vân Thanh hạ độc bà ta cũng không phải là không có khả năng.
Lý phủ một lần nữa muốn đưa nhi nữ tuổi trẻ mỹ mạo vào cung! Lần trước chủ mẫu tiến cung, đích thực là có nói bóng gió để dò xét bà ta……Mặc dù Tĩnh Phi cúi đầu xuống, nhưng Vân Hoàng vẫn có thể nhìn ra sắc mặt bà ta lúc này nhất định là rất khó coi.
“Nương nương, Tây Hà cũng mất đi mẫu thân, tất cả hành động đều phải trù tính.
” Vân Hoàng ghé vào tai Tĩnh Phi, thấp giọng nói: “Ta biết ngươi là người thông minh, cho dù sự thật không phải Vân Thanh hạ độc, ngươi cũng thật sự cho rằng chủ mẫu Lý phủ sẽ mặc kệ để ngươi yên ổn ngồi trên Vương vị sao?”Tĩnh Phi vẫn ngồi bất động ở trên giường, sắc mặt hơi ngưng đọng.
“Nương nương ——”Vân hoàng gọi bà ta một tiếng, vân ve lọn tóc của Tĩnh Phi, bên tai không ngừng dụ hoặc: “Ta có thể để cho ngươi