Tiêu Vũ ôm một quyển kinh Phật, vẻ mặt kinh ngạc.Tối nay, nàng mặc một chiếc váy lụa màu trắng, giống như một đóa sen, tại sơn trang Thanh Thủy này, càng có vẻ thoát tục thanh nhã, nhẹ nhàng mờ ảo.Bên cạnh Tiêu Vũ còn có mấy người, ánh mắt Tần Hiên đảo qua, phát hiện toàn là người quen.Lục Vân Phàm, Hà Vũ, Vương Hiểu……Đây đều là học sinh cùng trường trung học với hắn, đặc biệt khi ánh mắt dừng trên người Lục Vân Phàm, ánh mắt Tần Hiên nổi lên một tia lạnh lẽo.Kiếp trước, hắn cùng Lục Vân Phàm chính là người quen.Lục Vân Phàm là người theo đuổi Tiêu Vũ lâu nhất, không chỉ vậy, bối cảnh của Lục Vân Phàm càng thâm hậu kinh người, cũng là nhân vật phong vân nhất của trường trung học, nghe nói bởi vì Lục vân Phàm mà ngay cả hiệu trưởng cũng bị đổi không dưới một lần.Không ai biết lại lịch cụ thể của Lục Vân Phàm, nhưng mọi người đều biết, Lục Vân Phàm có thể bỏ xa Vương Giai Hào mấy con phố.
Mà hắn, từ năm lớp mười, đã bắt đầu điên cuồng theo đuổi Tiêu Vũ, toàn bộ trường cấp ba không ai không biết.Cũng từng có người muốn cùng Lục Vân Phàm cạnh tranh, kết quả ngày hôm sau, đã bị bức chuyển trường.
Từ đó, Tiêu Vũ trở thành nhân vật cấm kỵ của Lục Vân Phàm, mặc dù Tiêu Vũ từ đầu đến giờ đều không để ý tới Lục Vân Phàm, nhưng Lục VânPhàm vẫn cứ theo đuổi không biết mệt.Kiếp trước trong khoảng thời gian Tần Hiên thất hồn lạc phách bên, hắn cùng Tiêu Vũ hay qua lại, thường xuyên ở cùng nhau, không ít lần bị Lục Vân Phàm cảnh cáo.
Thậm chí còn nhiều lần tìm người hung hăng giáo huấn hắn, khiến cho Tần Hiên sau này cũng không dám tới gần Tiêu Vũ nữa.“Tần Hiên, sao cậu lại ở đây?” Hà Vũ trợn mắt, vô cùng giật mình.Lần này nàng đến cùng Tiêu Vũ, không nghĩ lại gặp Tần Hiên ở chỗ này.Tiêu Vũ chậm rãi đi qua, nàng đem kinh Phật mở ra, tờ giấy kia của Mục Tuyết Nhi xuất hiện trong tay nhỏ của nàng“Lần trước, cậu quên cầm!”Tần Hiên cười nhạt, xem như không thấy tờ giấy kia.“Ngươi chỉ có một quyển kinh Phật này à?”Trong trí nhớ kiếp trước, Tiêu Vũ từ đầu tới cuối cũng chỉ cầm một quyển kinh Phật này, xem cả trăm lần cũng không chán.Tiêu Vũ hơi nhíu mày, cuối cùng đem tờ giấy kia của Mục Tuyết Nhi bỏ lại vào trong kinh Phật, nhẹ nhàng gật đầu: “Uh!”Xa xa, Vương Hiểu nhìn Lục Vân Phàm, thấp giọng nói: “Kia không phải là Tần Hiên sao? Sao hắn lại có quan hệ với Tiêu Vũ? Tôi chưa từng thấy qua Tiêu Vũ sẽ chủ động đi tìm nam nhân khác, Vân Phàm, cậu cẩn thận một chút.Lục Vân Phàm nhàn nhạt liếc mắt nhìn Tần Hiên một cái, lãnh đạm cười nói: “Ngươi cảm thấy, hắn cũng xứng làm đối thủ của ta sao?”Bên cạnh có một người hắc hắc cười nói: “Đương nhiên không xứng, nhưng không ai chống cự nổi một đứa mặt dày a! Lúc trước theo đuổi Mục Tuyết Nhi suốt hai năm, hiện tại mục Tuyết Nhi chuyển trường, nói không chừng tiểu tử này lại dời mục tiêu sang Tiêu Vũ.”Một tia sáng lóe lên trong đáy mắt Lục Vân Phàm, không để bụng nói: “Hắn nếu dám, ta sẽ cho hắn biết thế nào là hối hận.”……“Ngày mai ta sẽ đem kinh Phật tặng cho ngươi.” Tần Hiên khẽ cười nói.Trong lúc hắn tu bổ Lăng Thủy Bí Quyết cho Mạc Tranh Phong, cũng thuận tay sap chép xong kinh Phật, dù chỉ là kinh Phật bình thường nhất, nhưng trong đó ẩn chứa một công pháp Phật tu cấp thấp, nếu đọc quanh năm, có thể bước vào Phật đạo.Tu Phật cùng tu Đạo không giống nhau, Phật gia xem trọng chính là tâm cảnh, tâm cảnh đi lên, tu vi cũng sẽ như nước chảy thành sông.
Nữ tử như Tiêu Vũ, tu luyện Phật đạo là vừa vặn, đây cũng xem như là báo đáp của Tần Hiên đối với hành động kiếp trước của Tiêu Vũ.Có thù với ta, có thù tất báo.Có ân với ta, kết cỏ ngậm vành!Hà Vũ đi đến cạnh Tiêu Vũ, vừa vặn nghe được lời Tần Hiên nói, không khỏi cười lạnh một tiếng: “Tần Hiên, ngươi lại mạnh miệng? Ngươi biết Phật là cái gì sao? Còn có thể có kinh Phật?”Nàng trong lòng có chút tức giận, vốn tưởng rằng Mục Tuyết Nhi chuyển trường, Tần Hiên có thể cải tà quy chính, chăm chỉ học hành,.
Không nghĩ tới Tần Hiên vẫn là trước sau như một không làm việc đàng hoàng, ngược lại còn bắt đầu dây dưa với Tiêu Vũ.Kinh Phật?Đùa cái gì thế, nàng quen biết Tần Hiên hơn hai năm, cùng ở dưới một mái nhà, đừng nói Tần Hiên lúc nào xem qua kinh Phật, sách giáo khoa hắn còn