Tình hình hiện tại: Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm chết hơn tám ngàn, Ngưu Nhân Bộ Lạc tổn thất hai ngàn. Nhìn thì cũng biết Ngưu Nhân Bộ Lạc chuyến này lời to. Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc liên tiếp bị đánh lùi. Vài người cố gắng thi triển cao cấp ma pháp nhưng đều bị cắt đứt giữa chừng. Trong lúc đang hỗn chiến như thế này thì dể gì mà thi triển cao cấp ma pháp, trừ khi bên người có nhiều đồng đội pro bảo vệ.
Nhưng mà Nhiếp Ngôn ở đây thì đồng đội có pro tới đâu cũng chịu chết. Dù sao ngâm xướng cao cấp ma pháp cũng sinh ra ma pháp ba động rất lớn, vừa ngâm là biết liền, trừ khi đeo các loại trang sức cấp truyền kỳ có thuộc tích ẩn nặc ma pháp ba động. Với lại thời gian thi triển rất lâu, ít nhất phải một hoặc là hai tổ âm tiết, lâu như vậy cũng đủ cho Nhiếp Ngôn tới cắt đứt bốn năm lần.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao kiếp trước ma đạo sư rất sợ ảnh vũ. Họ hành tung xuất quỷ nhập thần, thường xuyên xuất hiện cắt đứt ma pháp ngay lúc ma đạo sư mới ngâm xướng được một nửa. Nhiều tên còn biến thái, đợi đến lúc ma đạo sư ngâm xướng gần xong mới nhảy ra cắt đứt, thật là tức đến vỡ tim. Cho dù bên người có rất nhiều chiến sĩ, Thánh kỵ sĩ hoặc mục sư bảo hộ vẫn khó lòng phòng bị. Hơn nữa bọn họ thường thường một kích đắc thủ lập tức chạy mất, rất khó bắt được. Vậy là công sức một giờ ngồi viết ma pháp tư văn coi như đồ sông đổ biển.
Dưới sự lãnh đạo của Nhiếp Ngôn, Ngưu Nhân Bộ Lạc thế như chẻ tre. Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm liên tiếp bại lui làm cho người chơi Thần Thánh La Mã Đế Quốc líu lưỡi không thôi, Ngưu Nhân Bộ Lạc đẩy mạnh tốc độ tựa như máy ủi đất san bằng Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm một cách nhanh chóng.
Trong công hội chiến nếu một đoàn thể phối hợp tốt thì có thể đánh bại lực lượng gấp họ vài lần. Bất kể là cá nhân tố chất hay là đoàn đội phối hợp thì Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm đều kém hơn Ngưu Nhân Bộ Lạc rất nhiều.
"Đậu xanh! Mấy tên này uống thuốc kích thích à!!!" Một ngoạn gia Thần Thánh La Mã Đế Quốc tròn mắt. Hắn vô cùng sửng sốt trước khí thế dũng mãnh như một đàn trâu điên đứt xích của Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Khi thấy Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc thối lui thì người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc càng hăng tiết vịt.Họ hung hăng xông lên. Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc bị dập cho te tua thê thảm.
Mới được nửa tiếng mà hai đại công hội này đã tồn thất gần một vạn mốt người, trong khi Ngưu Nhân Bộ Lạc tổn thất mới có bốn ngàn. Dạ Phá Thần Côn và Phá Thiên bắt đầu thấy ớn lạnh trước sức chiến đâu của Ngưu Nhân Bộ Lạc.
"Lão đại! Chúng ta sắp không xong!".
"Bên này cũng vậy!"
"Sợ cái gì! Mười phút nửa sẽ có viện quân,mười vạn viện quân, có cái *** gì mà phải sợ!!! " Phá Thiên bất mãn mắng.
Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm bị vây thảm như vậy thì đương nhiên phải triệu tập thêm người tới hổ trợ. Lực lượng mà họ có thể triệu tập được lúc này là một con số không nhỏ.
"Các ngươi thật hung mãnh. Chỉ dùng ba vạn mà đánh cho sáu vạn người của Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc không ngẩng đầu lên nổi." Hồ Li Bán Tỉnh truyền âm cho Nhiếp Ngôn. Hắn không khỏi hâm mộ Nhiếp Ngôn, thủ hạ của hắn mà được một nửa như vậy thì ngon rồi.
"Mười vạn viện quân của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm đang tới, làm thế nào bây giờ?" Quách Hoài truyền âm hỏi.
"Không ngờ hai đại công hội này trong một lúc có thể huy động được nhiều người như vậy!" Nhiếp Ngôn thầm nghĩ.
Ngay lúc đó, Hồ Li Bán Tỉnh nói với Nhiếp Ngôn"Ta đã huy động thêm ba vạn người, ngoài ra Già Lam Thần Điện cũng chi viện năm vạn! Liều mạng với chúng, đ** phải sợ!". Dựa theo thế cục song phương nếu đánh tiếp thì bảo đảm bọn Nhiếp Ngôn không thua.Nhưng Nhiếp Ngôn vẫn rất tỉnh táo, hắn nói: "Ngươi tưởng Già Lam Thần Điện tới giúp chúng ta sao?". Nếu Già Lam Thần Điện còn do dự không quyết thì biến số sẽ rất lớn.
Hồ Li Bán Tỉnh chợt đổ mồ hôi lạnh: “Cái tên cáo già Pháp Lam còn chưa tỏ rõ thái độ, sợ là không thật lòng giúp chúng ta. Lỡ như Già Lam Thần Điện kéo quân tới chỉ để dằng mặt Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc rồi sau đó quay sang tấn công chúng ta thì nguy to!”
" Hay là lần này về kiếm cách xếp đặt cho lão cáo già này trở mặt với Phá Thiên và Dạ Phá Thần Côn, sau này khỏi lo bị “đâm sau lưng chiến sỹ”." Nhiếp Ngôn nói, hắn phải cẩn thận suy tính, Lão minh hữu này tạm thời còn chưa đủ tin cậy, bởi vì không có lợi ích gì đủ để buột chặt Già Lam Thần Điện với bọn hắn.
Nghe xong câu này thì Hồ Li Bán Tỉnh á khẩu “thật là âm hiểm, nhưng ta thích, hiệu quả vkl ra”
"Giờ tính sao?”
Nhiếp Ngôn hô lớn:"Lui vào rừng Hoàng Hôn cố thủ", chỉ cần Ngưu Nhân Bộ Lạc lui vào trong rừng thì quân địch có tới nhiều hơn nữa cũng không làm gì được.
"Cũng đúng, nhưng phải nhanh lên. Viện quân của chúng sắp tới rồi. Lúc rút lui nên cẩn thận một chút!" Hồ Li Bán Tỉnh nói. Hắn đang muốn nhắc nhở Nhiếp Ngôn thì thấy được một màn không thể tưởng tượng nổi:
Ngưu Nhân Bộ Lạc dừng truy kích, lui nhanh về sau, tiếp theo là vô số quần công ma pháp từ trên trời
rơi xuống chính xát ngay mép trận tuyến. Lúc này thì Ngưu Nhân Bộ Lạc đã rút ra một khoảng cách xa. Cả quá trình diễn ra một cách vô cùng điêu luyện.
Tốc độ, chuẩn xát, điêu luyện! Chỉ có ba từ này.
Có vài người chơi dũng mãnh của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm muốn truy kích, nhưng nhìn quần công ma pháp phía trước trút xuông như mưa thì thầm lắc đầu, từ bỏ ý nghỉ đó. Đa số còn lại thì bị dọa cho sợ đến nổi tay chân bủn rủn.
Vì vậy họ phải trơ mắt nhìn Ngưu Nhân Bộ Lạc rút vào rừng. Sau khi quần công ma pháp chấm dứt, Ngưu Nhân Bộ Lạc đã lui ra quá xa rồi.
"Đuổi theo!!!" Phá Thiên quát lên. Để Ngưu Nhân Bộ Lạc thuận lợi rút vào rừng như vậy, cố gắng của bọn hắn chẳng phải đổ sông đổ biển ư. Huống chi còn mười vạn viện quân sắp tới, chỉ cần cầm chân thêm một thời gian đợi viện quân đến là có thể diệt sạch Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm liền đuổi theo. Nhưng lúc này Ngưu Nhân Bộ Lạc đã rút được vào rừng, bọn họ không ham giết chóc như các công hội khác, mỗi tiểu đội đều nghe lệnh đội trưởng một cách tuyệt đối, tiến thối vô cùng ngay ngắn trật tự.
Ngưu Nhân Bộ Lạc bắt đầu bố trí phòng thủ để nghênh đón đợt tấn công sắp tới.Một phần ở lại tạo phòng tuyến, phần còn lại phân tán vào rừng.Vì thấy cảnh Ngưu Nhân Bộ Lạc rút lui an toàn nên Phá Thiên giận tím mặt. Bọn hắn chịu đấm ăn xôi, không thèm lượm trang bị rơi rớt mà xông lên cầm chân Ngưu Nhân Bộ Lạc. Không ngờ Ngưu Nhân Bộ Lạc không tổn một cọng lông mà rút vào rừng.
Dạ Phá Thần Côn ngăn cản Phá Thiên: "Giờ mà đánh vào rừng, chúng ta không phải đối thủ của Ngưu Nhân Bộ Lạc!" Hắn nhìn ra, tố chất người chơi của Ngưu Nhân Bộ Lạc cao hơn rất nhiều so với bọn hắn, tiến thối trật tự, không biết làm sao mà đám Ngưu Nhân Bộ Lạc lại đạt tới trình độ này. Nếu cứ đánh vào rừng thì sẽ tổn thất thảm trọng.
"Cứ như vậy bỏ qua ư?" Phá Thiên không cam lòng.
"Bằng không thì sao, xông vào rừng Hoàng Hôn?" Dạ Phá Thần Côn hỏi ngược lại. Hắn cũng biết, rừng Hoàng Hôn dể thủ khó công, giờ mà bất chấp đánh vào thì chỉ sợ là đoàn diệt.
Phá Thiên cũng minh bạch. Nếu vừa rồi cầm chân được Ngưu Nhân Bộ Lạc tới lúc viện quân đến thì còn may, bây giờ thì hết rồi.
"Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần Điện triệu tập gần tám vạn người, sắp đánh tới đây rồi" Dạ Phá Thần Côn nói. “Nếu Già Lam Thần Điện cũng tham chiến, kết quả rất khó đoán trước, nếu thắng thì thôi, lỡ mà thua là thua to. Ai cũng không dám mạo hiểm như vậy, cho nên bây giờ rút về còn kịp.”
"Già Lam Thần Điện cũng về phe Ngưu Nhân Bộ Lạc?" Phá Thiên nhíu mày, sầm mặt xuống.
"Rất khó nói, dù sao lúc các ngươi đánh nhau với Ngưu Nhân Bộ Lạc và Thần Thánh La Mã Đế Quốc ở rừng Hắc Diễm. Lão Pháp Lam cũng muốn rục rịch."
“Đ***m”
Phá Thiên buồn bực mắng một tiếng rồi ra lệnh rút quân.
Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm lui quân! Lông mày Hồ Li Bán Tỉnh đang nhíu chặt nhất thời giản ra. Hắn thật sự không nghĩ tới Ngưu Nhân Bộ Lạc có thể từ trong hổn chiến rút ra nhanh như vậy. Dùng quần công ma pháp ngăn trở truy kích rồi lui nhanh ra khỏi chiến trường. Đáng giá để tham khảo. Bất quá loại phương pháp này chỉ có thể dùng tại lúc đang chiếm ưu thế. Khi đang thất thế, lien tục bại lui thì không thể dung quần công ma pháp kiểu này được.
Tâm tình Nhiếp Ngôn cũng thoáng buông lỏng. Lần này tổn thất năm ngàn giết địch một vạn tám, toàn bộ trang bị rơi rớt đều bị nhặt sạch.Vậy là lời to, Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc ăn thiệt thòi không nhỏ. Quan trọng nhất là trận chiến này làm cho khí thế Ngưu Nhân Bộ Lạc tăng lên không ít. Rất nhiều người còn đang ngất ngây trong chiến thắng:
"Sao lại rút lui rồi, chúng ta còn chưa có giết đã tay mà!"
"Đúng vậy, hôm nay giết thật sướng tay, nhiều tên cứ cắm đầu chạy mặt ta chém giết. Mình ta thôi đã thịt được sáu đứa".
"Ta thì được ba mạng, tụi đi đầu mới ác kìa, đứa nào cũng giết trên trăm mạng!"
Thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc bắt đầu sôi nổi nghị luận, cười nói vui vẻ. Lúc sắp khai chiến họ còn thấp thỏm lo sợ nhưng trận thắng này giúp lòng tin của họ tăng lên không ít.