Nhiếp Ngôn đoán dù Chiến Đao Thị Huyết có máy bắn đá bọc thép thì cũng không nhiều, được vài xe là cùng. Dù sao một chiếc máy bắn đá bọc thép cần rất nhiều nguyên liệu và nhân công để chế tạo, hao phí rất nhiều.
Nếu chỉ có 2, 3 xe bắn đá bọc thép thì chả sao, dù vẫn phá được chút tường thành nhưng sức uy hiếp không lớn.
Máy bắn đá bọc thép phải chơi một đại đội thì mới bá đạo, một lượt bắn có thể quét sạch 1 quân đoàn. Mấy tảng đá bọc thép mà còn được châm lửa thì bắn đến đám người nào, đám ấy liền chầu ông bà. Trừ khi level hơn 100, mặc 1 set thần trang thì mới có thể chịu được vài lần.
Nếu Bộ Lạc Ngưu Nhân có thể chế tạo Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo thì không chừng có thể dựa vào tầm bắn mà phá mấy cái máy bắn đá bọc thép này. Bất quá, hiện tại Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo vẫn đang trong quá trình chế tạo.
Đây vẫn là những cuộc chiến cứ điểm sơ khai thôi, vũ khí của các công hội vẫn chưa đầy đủ.
Ngoài việc phát triển vũ khí ra, Bộ Lạc Ngưu Nhân cũng đang bắt đầu tăng cường công trình phòng ngự cho cứ điểm. Dù sao cũng chọc tới cả đám Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ và Thiên Sứ Phách Nghiệp, con đường chinh chiến của Bộ Lạc Ngưu Nhân còn rất chông gai.
Đại địch tràn tới, Nhiếp Ngôn biết cuộc chiến lần này đối với Bộ Lạc Ngưu Nhân vô cùng quan trọng.
“Các ngươi ráng chống đỡ 2 ngày đi.”
Nhiếp Ngôn nói, chờ hắn trở về, Bộ Lạc Ngưu Nhân liền được bơm một núi kim tệ. Lần này ít nhất cũng đem về được 100 vạn kim tệ, 100 vạn có thể làm được vô số chuyện.
Quách Hoài nói: “Hai ngày chắc là không sao, ta đã phái thêm người từ 5 phân hội sang đây, cho dù giết không được bao nhiêu cũng có thể trì hoãn một chút thời gian.”
Chiến Đao Thị Huyết muốn hạ gục một cứ điểm ít nhất phải hơn 1 ngày, chuẩn bị quân số di chuyển cũng phải thêm 2 ngày nữa, Chiến Đao Thị Huyết nhiều lắm chỉ có thể chiếm được cứ điểm Hắc Thạch. Nếu như thật sự không thủ được, chỉ có thể vứt bỏ cứ điểm Hắc Thạch, bàn kế hoạch kỹ hơn. Dù sao cứ điểm Hắc Thạch cũng không quan rọng lắm. Chiến Đao Thị Huyết lúc trước từng đánh vào Tạp La Nhĩ Thành nhưng thất bại thối lui. Còn cứ điểm Hắc Thạch chẳng qua là lúc trước Bộ Lạc Ngưu Nhân tiện tay đánh chiếm mà thôi.
Bộ Lạc Ngưu Nhân chỉ cần kéo dài trận chiến hơn 2 ngày là được, sau 2 ngày, Nhiếp Ngôn đã trở lại mặt đất.
Nhiếp Ngôn thương lượng đối sách với Quách Hoài một hồi, sau đó dặn Quách Hoài cố gắng bồi dưỡng vài Cơ giới sư, Luyện kim sư, Thợ rèn, Thợ mỏ. Đợi sau khi cuộc chiến kết thúc mới bắt đầu thì hơi trễ, dù sao Chiến Đao Thị Huyết đã có máy bắn đá bọc thép, Bộ Lạc Ngưu Nhân cũng phải nhanh chóng đuổi theo thôi. Nếu phương diện hoa khóc kỹ thuật bị bỏ quá xa thì hậu quả rất nghiêm trọng. Bộ Lạc Ngưu Nhân không thiếu nhất chính là Luyện dược sư. Tinh Không Dược Điếm nơi nào cũng có chi nhánh, trước mắt số lượng Luyện dược sư đã tăng đến hơn 600 người, trong đó Cao cấp Luyện dược sư có 13 người. Đội ngũ khổng lồ đến cỡ này rất khó thấy, số lượng sản phẩm cũng đủ thỏa mãn nhu cầu của Bộ Lạc Ngưu Nhân. Ngoài Luyện dược sư ra thì những nghề còn lại số lượng hơi ít.
Quách Hoài lập tức đi an bài, nhưng mà phát triển mấy cái đống này phải dùng hơn 10 vạn kim tệ. Dù sao thì Cơ giới sư và Luyện kim sư rất hiếm. Bất quá Nhiếp Ngôn đã đưa cho hắn danh sách, cứ theo danh sách mà tìm là được. Về phần Thợ mỏ thì hơi dễ kiếm hơn, tùy tiện rao lên là có thể kéo về hơn 5, 600 Thợ mỏ. Có điều đại chiến đang tới, hắn không dư hơi tổ chức hoạt động đào khoáng.
Bình thường muốn đào khoáng thì phải clear sạch một map, giết hết quái sau đó mới xây mỏ quặng rồi cho Thợ mỏ vào đó khai khác.
Làm chuyện gì cũng cần tiền, chiến tranh cũng cần tiền, Nhiếp Ngôn phải lợi dụng tác dụng của Hắc ám Truyền tống môn mới có thể kiếm đủ tiền cho công hội tiêu chi.
Quách Hoài nói: “Đợi chuyện này xong xuôi rồi tính. Còn việc ngươi dặn ta tìm Bảo thạch công tượng thì ta làm xong rồi.”
Nhiếp Ngôn thấy thế gật đầu: “Ừ.”
Hắn từng nhờ Quách Hoài tìm một Cao cấp Bảo thạch công tượng dùm mình, bởi vì trong hành trang hắn có 5 cục Quang Hoa Bảo Thạch, có thể dùng để thăng cấp vật phẩm đặc thù.
Hai người chém gió một hồi rồi tắt khung trò chuyện. Máy chơi game có một chỗ tốt đó là chương trình chat bên ngoài có thể tích hợp vào trong trò chơi. Mỗi lần Quách Hoài muốn liên lạc với hắn thì hắn phải out game rồi mới pm Nhiếp Ngôn được. Làm vậy để tránh người chơi 2 phe Thiện Lượng - Tà Ác liên lạc với nhau. Nhiếp Ngôn có thể dùng cái này để điều khiển Bộ Lạc Ngưu Nhân.
Nhiếp Ngôn lấy lại tinh thần, tập trung chuyên môn vào đám Liệt Diễm Dung Nham Quái trước mặt. Hắn bắt đầu nghiên cứu đường đi của bọn chúng, cố tìm ra một quy luật.
Nghiên cứu hồi lâu mà vẫn chả ra khỉ khô gì, không lẽ phải dọn hết đám quái này mới có thể đi tới nham thạch đài?
Đang lúc Nhiếp Ngôn cau mày suy nghĩ thì hắn chợt phát hiện dưới tầng nham thạch dầy cui không ngờ lại có mạch nước ngầm. Vãi nồi, ở trên là nham thạch cả lớp, ở dưới là có một cái hồ, cũng quá thần kỳ đi. Bản đồ của Tín Ngưỡng luôn thiết kế nằm ngoài dự đoán của mọi người. Hắn bò theo khe nước xuống dưới, vọc thử tay thì thấy nước ở đây cũng không nóng lắm. Hắn bắt đầu lặn xuống, phía trên mặt nước rọi xuống vài cột sáng óng ánh, có chút thơ mộng.
Nhiếp Ngôn bơi về phía trước, lâu lâu ngó qua cái khe thấy vài con Liệt Diễm Dung Nham Quái đi qua đi lại. Hắn bơi
khoảng hơn trăm mét, gần gần tới gần nham thạch đài.
Sau khi bò từ khe lên trên bề mặt nham thạch, Nhiếp Ngôn phát hiện xung quanh có mấy con Liệt Diễm Dung Nham Quái liền vội vàng dùng kĩ năng Tiêu Thất, lợi dụng hiệu quả ẩn nặc mò đến cạnh dung nham đài. Tiếp đó hắn dùng kỹ năng trên Ba Hành Giả Giới Chỉ, leo lên trên đài.
Một lát sau, Nhiếp Ngôn rốt cuộc cũng lên được đài. Chỗ này có một cái trụ đá cao khoảng 10 mét, trên đỉnh có một con mắt lơ lửng sáng như Phỉ Thúy Bảo Thạch. Phía trên con mắt vẫn phát ra ánh sáng chói mắt, thỉnh thoảng còn chớp chớp như còn sống.
Đây chính là Tri chu nữ hoàng Phỉ Na Tư Chi Nhãn!
(Con mắt của nữ hoàng nhện Phỉ Na Tư.)
Trên khung nhiệm vụ của Nhiếp Ngôn, con số vật phẩm đã biến thành 2. Đang lúc hắn muốn giơ tay lấy thì liền ngừng lại, đặt Giải Độc Chi Châu vào ô vật phẩm trang sức rồi mới dám gỡ Tri chu nữ hoàng Phỉ Na Tư Chi Nhãn xuống. Đúng lúc này, con mắt chợt động đậy làm cho cả người Nhiếp Ngôn như bị điện giật, toàn thân nổi lên một màu xanh trắng.
Đây chính là hiệu quả của Cao cấp độc tố!
Nhiếp Ngôn nhất thời tê cứng cả người, đến cả động tay cũng khó, trên đầu không ngừng bay lên 3, 400 điểm sát thương. Hắn sợ hãi vội vàng dùng kỹ năng trên Giải Độc Chi Châu.
Một lực lượng nhu hòa tiến vào cơ thể hắn, thanh trừ hiệu quả độc tố đi.
Nhiếp Ngôn rốt cuộc cũng đã có thể cử động, thừa dịp hiệu quả của Giải Độc Chi Châu còn tác dụng, hắn nắm chặt Phỉ Na Tư Chi Nhãn gỡ xuống. Phỉ Na Tư Chi Nhãn run rẩy kịch liệt như muốn thoát khỏi tay hắn, giằng co một hồi, ánh sáng của nó dần ảm đạm, cuối cùng biến thành một hạt châu bình thường.
Nhiếp Ngôn nhìn qua thuộc tính của Phỉ Na Tư Chi Nhãn.
Phỉ Na Tư Chi Nhãn: Vật phẩm nhiệm vụ, vật phẩm thông linh, khi đánh trúng đối thủ có thể khiến đối thủ bị trúng độc, tốc độ đi chuyển -30%.
Phỉ Na Tư Chi Nhãn vừa là vật phẩm thông linh, độc tố cũng tương đối hiệu quả. Nhiếp Ngôn nhìn sang bảng nhiệm vụ.
Tiến độ nhiệm vụ: tìm kiếm vật chứa chất độc của Phỉ Na Tư, vật phẩm thông linh: 2/3.
Nhiệm vụ còn còn thiếu một vật phẩm cuối cùng, không biết hoàn thành xong thì nhận được phần thưởng gì, rồi nhiệm vụ có kết thúc không hay còn mở ra nhiệm vụ khác, đến bây giờ hắn vẫn chưa rõ.
Nhiếp Ngôn thu Phỉ Na Tư Chi Nhãn lại, nhiệm vụ bước 2 xem ra đã kết thúc, nhưng không hiểu sao Tinh hồn Bối Nội Đặc vẫn chưa muốn dừng lại, bay bay về phía xa.
Nhiếp Ngôn quan sát bốn phía, dưới đài cao có một cái khe, hắn liền nhảy xuống đó bơi đi, Tinh hồn Bối Nội Đặc vẫn bay bay trước mặt, dẫn đường cho hắn.
Lúc này hắn mới quan sát, cái hồ nước này sâu không thấy đáy, chỗ sâu nhất có một dòng dung nham nóng chảy, thỉnh thoảng còn nổi lên một đống bọt khí che tầm mắt của hắn.
Nhiếp Ngôn bơi theo Tinh hồn Bối Nội Đặc một hồi, rốt cuộc cũng đến một vách đá, hắn mò mẫm trên vách đá một lúc lâu thì phát hiện một huyệt động.
Thời gian hô hấp dưới nước vẫn còn đủ, hắn bơi vào trong huyệt động thì phát hiện vài dấu vết của con người để lại, chẳng lẽ nơi này có người ở?
Nhiếp Ngôn mang theo một đống thắc mắc bơi vào trong. Trên hai vách đá khắc đầy những kí hiệu kỳ quái, những kí hiệu này dùng một loại bút tích màu đen khắc lên, tạo thành một đường vân dài hẹp, kéo thẳng vào sâu trong huyệt động.
Hắn tiếp tục bơi vào, cuối cùng phát hiện một thạch thất, trong đó mơ hồ có bóng người lóe lên. Nơi này nếu xuất hiện quái vật hoặc là NPC thì ít nhất cũng phải trên level 80.
Xem ra phải cẩn thận một chút!
Nhiếp Ngôn tiền vào trạng thái Tiềm Hành, từ từ mò tới. Cái thạch thất này rộng khoảng 50 mét vuông, bên trong trống không, ở giữa có một NPC đang đứng. NPC này mặc một bộ y phục rách nát, cũng không đủ bộ. Hắn ngồi giữa thạch thất, một đống phù vân bùa chú màu đen lấy hắn làm trung tâm tỏa ra ngoài, nhìn giống như một sợi dây thừng vậy.
Những phù chú này chính là phong ấn để vây khốn hắn!
Nhiếp Ngôn nhìn kỹ mặt NPC thì thấy một cái hộp sọ trắng, trong hốc mắt là hai ngọn lửa bập bùng.
Là NPC Vong linh!
Nhiếp Ngôn giật mình, đúng lúc này thì NPC kia ngẩng đầu nhìn về hướng Nhiếp Ngôn, dưới ánh mắt hắn Nhiếp Ngôn không tài nào che dấu nổi hành tung của mình.
“Loài người, tại sao ngươi lại tới đây?” Tên NPC kia mở miệng hỏi, thanh âm có chút cứng nhắc khàn khàn, dùng ngôn ngữ thông dụng của người cổ đại.
Đế quốc Cách Lâm Lan hiện nay đã không sử dụng loại ngôn ngữ này nữa. không ngờ tên NPC Vong linh lại dùng loại ngôn ngữ cổ từ niên đại cộng trị này!