Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Vong linh pháp sư Nạp Đạt Ca


trước sau

Thời Cộng Trị là một thời kỳ huy hoàng, rất nhiều nhân vật truyền kỳ cường đại quật khởi, nhân vật kinh tài tuyệt diễm không đếm xuể. Nhưng trong chiến tranh, rất nhiều người không thoát khỏi số phận, trở thành một bãi hài cốt ở trong vòng quay của lịch sử, không mấy người còn tồn tại đến hiện tại.

Trong số những người Nhiếp Ngôn gặp, chỉ có Tạp Nhĩ Tư và Chiến Thần Khắc La, và người trước mắt là tồn tại.

Những người còn sống này, càng sống lâu, càng trâu chó, bọn họ hiểu rõ bản chất lực lượng hơn bất cứ NPC bình thường nào.

Nếu đã bị phát hiện thì Nhiếp Ngôn cũng không cần ẩn tàng nữa, hắn từ từ hiện thân, đi tới một khu đất trống trong thạch thất, hắn cảm nhận rõ ràng một lực đẩy cường đại, chặn hắn ở ngoài, nơi này có kết giới!

Từng sợi xích sắt vô hình hiện ra trong tầm mắt của Nhiếp Ngôn, chúng xuất phát từ bốn phía vách tường, buộc chặt NPC này.

Khóa sắt trong suốt nhưng thật sự tồn tại.

Nhiếp Ngôn sử dụng trinh sát.

Vong Linh Pháp sư Nạp Đạt Ca: pháp sư truyền kỳ, level 260.

Nhiếp Ngôn không nhìn được HP và những thông tin khác. Cấp bậc của Vong Linh Pháp sư Nạp Đạt Ca thấp hơn Chiến Thần Khắc La một chút, chưa đạt tới cảnh giới của thần.

Pháp trượng chú thuật Nạp Đạt Ca mà Nhiếp Ngôn phát hiện trên người Hắc Ám Thụ Yêu chắc là đồ của thằng này.

Bối Nội Đặc tinh hồn run rẩy kịch liệt như cảm ứng được cái gì.

Vong Linh Pháp Sư Nạp Đạt Ca chú ý đến Bối Nội Đặc tinh hồn, hơi kinh ngạc, nói: “Lại là tinh hồn của địa huyệt lĩnh chủ, ta cũng có ít đồ liên quan đến nó.” Nói xong, hắn lấy một tấm linh phù màu đen, phía trên vẽ phù chú thâm ảo.

Lúc Vong Linh Pháp Sư Nạp Đạt Ca lấy ra linh phù, Bối Nội Đặc tinh hồn đột nhiên tỏa ra ánh sáng lóng lánh, chiếu rọi lên tấm linh phù, lan tỏa chói lọi trong thạch thất.

Nhiếp Ngôn chắc chắn tấm linh phù này có quan hệ với Bối Nội Đặc tinh hồn thì nó mới dẫn hắn đến đây.

Vong Linh Pháp Sư Nạp Đạt Ca cười ẩn ý, khớp xương trên mặt giật giật, nói: “Tấm phù chú này tên là Thông Linh Phù Chú, có thể gọi địa huyệt lĩnh chủ cường đại từ không gian khác về, chẳng qua chỉ gọi về được thân thể, không có linh hồn, nếu chuyển Bối Nội Đặc tinh hồn vào đó, kết quả sẽ là một sinh vật cường đại. Lực lượng luôn làm con người điên cuồng!”

Vong Linh Pháp Sư Nạp Đạt Ca cười làm Nhiếp Ngôn thấy lạnh cả xương, cứ như hắn biết Nhiếp Ngôn chắc chắn hứng thú với tấm phù chú này, không khác gì người đánh cá quăng mồi chờ cá mắc câu.

Nhiếp Ngôn trầm mặc, nói: “Có thể cho ta nhìn tấm Thông Linh Phù Chú này không?”

Vong Linh Pháp Sư Nạp Đạt Ca không cự tuyệt, gật đầu: “Tại sao không.”

Bàn tay xương của hắn vẩy nhẹ, tấm Thông Linh Phù Chú này bay nhẹ về phía Nhiếp Ngôn.

Nhiếp Ngôn đón lấy tấm phù chú, nhìn thuộc tính của nó.

Thông Linh Phù (Vật phẩm truyền kỳ): vật phẩm đặc thù, sau khi sử dụng vật phẩm có thể gọi về thân thể địa huyệt lĩnh chủ, kéo dài 3h, thời gian làm lạnh 60 ngày. Địa huyệt lĩnh chủ: lĩnh chủ level 100, HP: 2000000/2000000.

Vật phẩm quá cường đại!

Cả kiếp trước lẫn kiếp này, Nhiếp Ngôn chưa từng thấy thứ nào có thời gian cold-down lên tới 60 ngày. Cho dù trên diễn đàn cũng không thấy có người nào khoe thứ tương tự. Loại vật này chắc chắn chỉ tồn tại trong nhiệm vụ cấp độ SSS.

Địa huyệt lĩnh chủ gọi về là boss lĩnh chủ level 100, sinh vật mạnh mẽ như thế có thể cày nát cứ điểm của người chơi.

Nhiếp Ngôn chợt sinh lòng tham, muốn chiếm tấm Thông Linh Phù Chú làm của riêng. Bởi vì Vong Linh Pháp Sư Nạp Đạt Ca là NPC trận doanh tà ác nên cho dù Nhiếp Ngôn có lấy tấm phù chú nà cũng không có tội gì.

Nhiếp Ngôn và Vong Linh Pháp Sư Nạp Đạt Ca có quan hệ đối địch!

Đúng lúc Nhiếp Ngôn nghĩ như thế thì Vong Linh Pháp Sư Nạp Đạt Ca bất ngờ cười khặc khặc, u ám nói: “Đừng nghĩ trộm đồ, ta không cho phép mà ngươi nghĩ cướp đồ trong tay một pháp sư truyền kỳ sao? Cho dù ta bị phong ấn chết tiệt này trói buộc ngàn năm thì ở đây ta vẫn là chúa tể sinh tử của ngươi.”

Vong Linh Pháp Sư Nạp Đạt Ca giơ ngón tay, ầm, Thông Linh Phù trong tay Nhiếp Ngôn rách thành mảnh vụn, biến mất tăm.

Tay phải của Nhiếp Ngôn bị lực phản chấn làm run rẩy không ngừng, chết lặng, mất đi tri giác.

Đây là Vong Linh Pháp Sư Nạp Đạt Ca cảnh cáo Nhiếp Ngôn! Nhiếp Ngôn lập tức nghĩ lại, xem ra nhiệm vụ không hề dễ. Vong Linh Pháp Sư Nạp Đạt Ca là NPC trận doanh tà ác, Nhiếp Ngôn làm nhiệm vụ thay hắn sẽ bị trận doanh thiện lương trừng phạt nghiêm khắc. Hơn nữa, Vong Linh Pháp Sư Nạp Đạt Ca là một nhân vật nguy hiểm. Không chừng sau khi Nhiếp Ngôn hoàn thành nhiệm vụ còn bị qua cầu rút ván, mất cả chì lẫn chài.

Lúc này, khóa sắt hư ảo buộc chặt Vong Linh Pháp Sư Nạp Đạt Ca bỗng rung động, hắn đứng lên, nhìn chằm chằm Nhiếp Ngôn, ngọn lửa trong hốc mắt nhảy nhót. Nhiếp Ngôn cảm giác như bị rắn theo dõi.

Nhiếp Ngôn sợ hãi, chắc phải xem nhiệm vụ thế nào rồi mới nói được, hắn bình tĩnh nói: “Xin hỏi, ta có thể giúp gì được ngươi?”

Nạp Đạt Ca nói: “Rất đơn giản, ngươi cứ làm theo lời ta là được. Tốt nhất đừng nên khiêu khích sự kiên nhẫn của ta, nếu ta phát hiện ngươi có bất cứ
hành động bất chính nào, ta sẽ cho ngươi biết hành động đó ngu cỡ nào. Cũng đừng thử rời khỏi đây, nếu ngươi chạy trốn thì ngươi sẽ chết ngay.”

Nhiếp Ngôn cảm nhận được một lực lượng âm u đang lặng lẽ vuốt ve cổ họng hắn, không khác gì lưỡi hái Tử Thần, giết hắn bất cứ lúc nào.

Nhiếp Ngôn suy nghĩ cực nhanh, nhiệm vụ sẽ như thế nào, làm sao hoàn thành, vừa có thể bảo toàn bản thân, mà có sthể không bị Nạp Đạt Ca giết chết.

Nạp Đạt Ca vung pháp trượng, mặt đất trong thạch thất chợt mọc lên bảy cây cột đá, bố trí theo phương thức cổ quái. Trên đỉnh những cột đá này đều đặt những tảng đá hình bầu dục trắng noãn to chừng nắm tay, phát ra ánh sáng trắng chói mắt. Ánh sáng này rọi vào người Nạp Đạt Ca. Hắn có vẻ sợ ánh sáng này, cố tránh né, phát ra tiếng mắng giận dữ. Ngôn ngữ hắn nói là vong linh ngữ cổ, Nhiếp Ngôn chẳng hiểu gì cả.

Nhiếp Ngôn giật mình nhìn những thứ này. Những tảng đá này giống hệt Thánh Quang Thạch trong ba lô Nhiếp Ngôn, chỉ là to hơn, lực lượng Thánh Quang trong đó cường đại hơi. Chính số Thánh Quang Thạch này đã hợp thành pháp trận trói buộc Nạp Đạt Ca.

Nạp Đạt Ca cử động ngón tay, Pháp trượng chú thuật Nạp Đạt Ca phá toái trong ba lô lập tức xuất hiện trong tay Nhiếp Ngôn, một luồng khí tức màu đen quanh quẩn trên đỉnh pháp trượng, tràn ngập lực lượng phá hoại.

Nhiếp Ngôn cầm pháp trượng chú thuật Nạp Đạt Ca trong tay, thì ra pháp trượng này có liên quan với nhiệm vụ.

Đúng lúc này, kết giới bất ngờ xuất hiện vết rách, Nạp Đạt Ca âm trầm nói: “Đi vào, nghe chỉ lệnh của ta.”

Nhiếp Ngôn chần chừ một lát, lúc này người ta là dao thớt, hắn là thịt cả, không thể không làm theo, đến đâu hay đến đó.

Nhiếp Ngôn bước chầm chậm vào, nhưng không quên chú ý nét mặt của Nạp Đạt Ca, mặc dù chỉ là đầu lâu nhưng Nhiếp Ngôn vẫn có thể cảm nhận được tâm trạng hắn thể hiện.

Đúng lúc Nhiếp Ngôn đi vào kết giới, Nạp Đạt Ca lập tức trở nên mất bình tĩnh, mặc dù thoáng qua nhưng không thoát khỏi mắt Nhiếp Ngôn.

Hắn có phần sợ Nhiếp Ngôn!

Nhiếp Ngôn có thể xác định, sau khi hắn tiến vào kết giới, có thể uy hiếp được Nạp Đạt Ca. Nhưng quan trọng làm sao mới thông chết được thằng này. Nhiếp Ngôn trấn định hơn, bối rối chẳng giải quyết được gì.

Bối Nội Đặc tinh hồn phiêu du dưới gót chân Nhiếp Ngôn, tựa như truyền tin tức.

Nhiếp Ngôn nhìn qua trạng thái nhiệm vụ.

Tiến độ nhiệm vụ: tìm kiếm túi độc của Phỉ Na Tư: 2/3, giết Vong Linh Pháp Sư Nạp Đạt Ca, lấy Thông Linh Phù.

Quả nhiên nhiệm vụ là giết Nạp Đạt Ca chứ không phải cứu hắn.

“Phá hủy Thánh Quang Thạch hướng tinh ly!” Nạp Đạt Ca trầm thấp nói, tinh ly là một phương vị, đại khái là ở hướng đông bắc, là từ ngữ chuyên nghiệp trong pháp trận học.

Nhiếp Ngôn xác định phương vị, vung pháp trượng chú thuật trong tay, một mũi tên âm u phóng thẳng về phía Thánh Quang Thạch hướng tinh ly. Ầm, Thánh Quang Thạch vỡ tan thành mảnh nhỏ, bụi bay lả tả.

“Phá hủy Thánh Quang Thạch hướng tinh duyên!” Nạp Đạt Ca lộ ra vẻ mặt mừng như điên, khi Thánh Quang Thạch hướng tinh ly bị phá hủy, khóa sắt hư ảo trói tay trái của hắn nới lỏng.

Nhiếp Ngôn tiếp tục vung pháp trượng, Thánh Quang Thạch hướng tinh duyên lại nổ.

“Ngàn năm, rốt cuộc ta có thể rời đi địa phương quỷ quái chết tiệt này. Cứ để lão quỷ Tạp Nhĩ Tư chết đi! Ta muốn biến tất cả người đế quốc Cách Lâm La thành đại quân vong linh của ta!” Nạp Đạt Ca cười điên cuồng, thanh âm kinh khủng vang vọng cả thạch thất.

Đúng lúc này, Bối Nội Đặc tinh hồn hấp thu lực lượng Thánh Quang trong Thánh Quang Thạch, phát ra ánh sáng mạnh. Nhiếp Ngôn có thể cảm giác được, ánh sáng trên pháp trượng chú thuật Nạp Đạt Ca ảm đạm hơn. Mặc dù không biết làm nhiệm vụ như thế nào, nhưng Nhiếp Ngôn hiểu được, cây pháp trượng này chắc chắn là chìa khóa của nhiệm vụ. Không có pháp trượng thì không thể phá hủy Thánh Quang Thạch.

Đúng lúc Nạp Đạt Ca cười to, không còn chú ý đến mình, Nhiếp Ngôn rút ra kiếm Trạch Ân Nạp Đức, chém thẳng về đầu lâu trên đỉnh pháp trượng, hắn vô cùng dứt khoát, mặc kệ nhiệm vụ sẽ ra sao!

Pháp trượng chú thuật Nạp Đạt Ca lập tức biến thành 2 khúc!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện