Lâm Tô Tô tiếp tục gõ bàn phím lạch cạch hoàn thành công việc của mình.
Chỉ là lần này nhanh hơn do có sự giúp đỡ của An Kính.
Càng tiếp xúc với An Kính, Lâm Tô Tô càng ngưỡng mộ anh.
Quả nhiên vị trí chủ tịch tập đoàn không phải để trưng cho vui, An Kính quá giỏi.
“Chỗ này em cần phải dịch như thế này…”
An Kính kéo một chiếc ghế lại gần, từ từ chỉ cho Lâm Tô Tô những chỗ mà cậu không hiểu.
Cách anh giảng giải rất dễ hiểu, Lâm Tô Tô nghe đến là mê mẩn.
“Sao anh biết được những điều này?”
“Lúc tôi du học nước ngoài có tiếp xúc với lĩnh vực này.”
Lâm Tô Tô ở trên xe ô tô nhịn không được hỏi An Kính.
Hôm nay lại là một hôm cậu được đưa về nữa.
Tuy có chút ái ngại, nhưng An Kính tuyệt đối sẽ không cho cậu bắt taxi về một mình đâu.
Người gì đâu mà giữ kĩ quá đi mất.
“Dạo này Trương Tất Phong còn nhắn tin quấy rầy em không?”
Lâm Tô Tô lắc đầu.
Trương Tất Phong tựa như sợ khí thế của An Kính mà làm rùa rụt cổ.
Nhưng Lâm Tô Tô ẩn ẩn cảm thấy có gì đó lạ lạ.
Trương Tất Phong trong kiếp trước chính là kẻ không từ thủ đoạn nào.
Cậu không tin hắn sẽ dễ dàng bỏ cuộc như thế.
Mải mê chìm đắm trong mớ suy nghĩ của mình, Lâm Tô Tô không biết bản thân đã về tới nhà tự lúc nào.
Cậu bỗng ngẩn người ra, nhìn vào An Kính.
An Kính cũng đang dùng ánh mắt dịu dàng như nước nhìn cậu.
Một ánh mắt kì lạ mà bất kể cô gái nào cũng sẽ mê như điếu đổ.
“Tô Tô có thể nói cho anh biết em đang nghĩ gì không?”
“Ưm…”
Sao giọng nói cũng ngọt ngào ấm áp đến thế?! Trái tim cậu mềm nhũn ra mất.
“Chỉ là… nghĩ Trương Tất Phong đang ủ mưu gì thôi.
Hắn không phải là kiểu người dễ bỏ cuộc như thế.”
“Anh hiểu.
Nhưng dù hắn ta có làm cách nào anh cũng sẽ bảo vệ được em thôi.
Tô Tô, chuyện hình ảnh và clip đó em yên tâm đi nhé.
Anh cho người xoá file gốc trong máy tính của Trương Tất Phong rồi.”
Lâm Tô Tô há hốc mồm.
Chuyện như vậy cũng làm được nữa hả? Rốt cuộc là người này làm cách nào thế?
“Anh có quen một hacker chuyên nghiệp.
Mấy vụ này dễ như ăn cháo với cậu ấy thôi.
Tạm thời bên Trương Tất Phong không cần lo hắn ta lan truyền ảnh ra ngoài.
Mà anh nghĩ hắn cũng không dám đâu.
Dù sao đó cũng là vi phạm pháp luật.”
An Kính nói thật là thản nhiên, dù cho anh bỏ một số tiền lớn để thuê hacker này về.
Nhưng anh không có ý định cho Lâm Tô Tô biết.
Dù sao tiêu tiền cho vợ mình cũng là việc chính đáng mà, đúng không?!
“À, An Kính, tôi muốn hỏi anh chuyện này.
Cái xe của tôi vẫn chưa sửa xong à?”
Chiếc ô tô đời cũ của Lâm Tô Tô tính ra là nằm trong gara rất lâu luôn rồi, từ khi nó chịu trận thay cho người khác.
Bởi An Kính chịu trách nhiệm hoàn toàn nên Lâm Tô Tô không hỏi đế.
Nhưng dạo này đi lại bất tiện quá, lại còn làm phiền sếp đưa đón khiến Lâm Tô Tô chợt nhớ đến đứa con ghẻ này.
An Kính cũng có chút chột dạ.
Thật ra xe của Lâm Tô Tô được sửa chữa xong lâu rồi, nó đang yên vị đóng bụi trong bãi xe nhà anh.
Chỉ là nếu trả xe thì sao còn có cớ đưa đón như bây giờ được?
Cho nên An Kính đành nói dối lấp liếm cho qua chuyện.
Cũng may, Lâm Tô Tô tin tưởng anh hoàn toàn.
Nhìn đôi mắt như cún con của anh gật gật, An Kính thở dài.
Haiz… nói dối em ấy.
Thật là khó khăn quá đi.
...***...
Ngày tháng dần trôi, dưới